61 Không ai có thể hình dung được sức mạnh to lớn của Mai Lâm, những pháp sư cấp chín thông thường nếu muốn sử dụng cấm chú chỉ còn cách là đánh đổi bằng mạng sống! Nhưng trên đại lục vẫn còn một số ít các cao thủ có thể bảo toàn tính mạng sau thi triển lời nguyền.
62 Tâm trạng hiện giờ của Lô Địch Tam Thế rất thoải mái, cực kỳ thoải mái. Vì mười ngày trước Xích Diễm nhận được tin tức từ A Cổ Lạp sơn, chỉ có một câu --- Tế Tự giỏi nhất Khải Tát, Hầu tước Phất Lạp Địch Nặc, đã chữa khỏi bệnh cho Long Hoàng!Sở Thiên chỉ biết lần này mình đã lập đại công, nhưng với thân phận của hắn thì vẫn chưa được biết việc này đối với Lô Địch Tam Thế - người luôn nung nấu tham vọng xưng bá đại lục, có ý nghĩa như thế nào! Tuy rằng Cự long tộc đứng ngoài những cuộc tranh chấp ở đại lục nhưng bọn họ không thể từ bỏ hoàn toàn bản tính tham lam.
63 Khi đi A Cổ Lạp sơn, Sở Thiên ngồi khí cầu Tế Bách Lâm nhưng khi về thì lại cưỡi A Mạc Kỳ, đằng sau còn có NMD và Boeing 747. Đáng lẽ ra bọn họ nên hạ cánh ở một chỗ kín đáo bên ngoài Bàng Bối thành, sau đó đi bộ đến gặp Lô Địch Tam Thế, nhưng vì mấy lời nói của Ba Bác Tát mà Sở Thiên đã thay đổi lộ trình.
64 Để giúp cho con Boeing 747 hạ cánh được Lô Địch Tam Thế đã phải tốn không ít công sức huy động quân đội dọn dẹp để có được một khu đất trống rộng trong hoàng cung.
65 “Thế lần trước An Đức Sâm gọi ngươi từ đâu ra?” Sở Thiên loạn rồi, dù có thông minh hơn đi nữa thì cũng không ngờ được điều AK47 sắp nói. “Thì từ nhà ta chứ đâu!” AK47 nói với vẻ cứ như điều ấy là đương nhiên phải vậy, thậm chí còn hơi ngại ngùng, “Người ta lại đang tắm, tự nhiên lại bị cái tên chết tiệt An Đức Sâm ấy gọi ra!”“Nhà ư?” Sở Thiên thật sự trở nên hồ đồ rồi, ma thú cũng có nhà sao?“Đúng thế, là nhà ta!” AK47 cười ngọt ngào, “Có điều chỗ này của ông chủ hơn đứt chỗ rách nát của ta, tiền cũng có nhiều nữa…”“Chờ đã!” Sở Thiên đột nhiên phát hiện ra một vấn đề trước nay không để ý đến, ma thú cần tiền làm cái gì? “Tiền ta cho ngươi dùng vào việc gì?”“Nữ nhân cần tiền thì đương nhiên là mua quần áo, đồ trang sức rồi!” AK47 nhìn Sở Thiên một cách lạ lùng, phát hiện ông chủ vốn rất thông minh sao hôm nay lại ngốc nghếch đến thế này?! “Ừm, là những thứ này đây.
66 Thật ra Lôi Cát cũng có thể coi là mi thanh mục tú, nhưng với bộ dạng này lại thấy có lỗi với dung mạo của hắn, trên người vận bộ lễ phục màu đen sậm, thân hình có chút lùn và béo, kết hợp với mái tóc bị nhuộm thành màu xanh đỏ, từng sợi thẳng đơ, hình tượng này khiến Sở Thiên liên tưởng đến cái thứ gì đó tên là rùa lông xanh.
67 Nghi thức đính hôn của Sở Thiên và Sắt Lâm Na vô cùng phức tạp, nguyên một lễ nghi quý tộc mà kéo dài trong suốt ba ngày, mà đêm cuối cùng lại là lúc mệt nhất, bởi bì trong dạ tiệc đêm đó, Sở Thiên và Sắt Lâm Na không những phải trao đổi tín vật chính thức trở thành vị hôn phu thê, hơn nữa Lô Địch Tam Thế còn đồng thời tổ chức nghi thức thăng công tước cho Sở Thiên.
68 Sở Thiên bước lên phía trước, khẽ nắm tay phải của vị hôn thê, mỉm cười nói : “Nàng đến hơi muộn đấy, ha ha, ta còn tưởng rằng nàng sẽ không đến. ”“Sao ta có thể không đến được, Phất Lạp Địch Nặc, ngươi thật biết nói đùa.
69 Nghiêm khắc mà nói, Sở Thiên không được coi là một người tốt, thậm chí còn đê tiện vô sỉ, nếu không phải sau khi biết rõ Sắt Lâm Na chỉ vì chấp hành mệnh lệnh mới đính hôn với mình, hắn đã khảng khái tiếp nhận cuộc hôn nhân chính trị này.
70 Kỹ thuật thú y của Sở Thiên có một thiếu khuyết trời sinh, sự mau chóng hồi phục của người bệnh sau khi được nó chữa trị không thể so sánh được với thuật Tế Tự chính thống, cho nên Sở Thiên mới hết cưỡng ép rồi lại dỗ ngọt, khiến các pháp sư cao cấp của cả nước và Tế Tự tạo ra bộ dụng cụ thú y đó cho hắn.
71 Tình hình của một số bằng hữu cũ cũng rất tốt, điều luyến tiếc duy nhất là Tạp Nạp Tư và Xích Diễm vẫn mãi không xuất hiện trước mặt Sở Thiên, nhưng Sở Thiên cũng hiểu rõ cách nghĩ của họ, dù gì cuộc tình giữa người và thú cũng là một điều cấm kỵ trên đại lục, cũng là điều mà những người bình thường không thể chấp nhận.
72 Nhưng khuôn mặt của kẻ cơ bắp ấy lại trắng bệch, hơn nữa liên tục chảy mồ hôi lạnh. Mặc dù như vậy, Khố Á Tháp vẫn áp chế tinh thần để cùng mặc cả với tên gian thương Sở Thiên, “Phất Lạp Địch Nặc, ta là ma thú mạnh nhất của đế quốc, chữa trị cho ta là trách nhiệm của ngươi! Ngươi dựa vào cái gì mà muốn đòi ta tiền!?”Giọng điệu của Khố Á Tháp vô cùng phẫn nộ, vì tên bác sỹ thú y Sở Thiên không thèm hỏi bệnh tình của mình, vừa mở miệng đã ra giá chữa trị năm mươi vạn kim tệ, phải biết Khố Á Tháp vất vả khổ sở làm công cho đế quốc mấy chục năm nay, chẳng qua cũng chỉ tích góp được mấy trăm vạn kim tệ, hơn nữa trong chiến dịch Thái Thạch Bảo năm đó, đến cuối cùng cũng chỉ có được tiền thưởng một trăm vạn kim tệ mà thôi! Bây giờ thì hay rồi, cái gã Phất Lạp Địch Nặc lại trực tiếp muốn đòi một phần mười gia tài của mình.
73 “Điện hạ, có vấn đề gì không?” Bối Tư Đặc nhìn thấy bộ dạng Sở Thiên khác thường, bất giác cũng thấy lạnh người, chẳng lẽ thượng cổ Thánh Tế Tự cấp chín lại không thể chữa khỏi cho Khố Á Tháp sao?“Lão sư, bệnh của Khố Á Tháp tiên sinh lẽ ra rất dễ chữa mà!” Địch Áo cũng thấy khó hiểu nhìn Sở Thiên, bệnh của Khố Á Tháp tuy không dễ trị, nhưng chắc chắn không làm khó được lão sư, vì lão sư đã từng dạy mình cách chữa bệnh này, hơn nữa cho dù là mình cũng có thể chữa trị cho hắn a.
74 “Lão sư, ta sẽ ghi nhớ!” Địch Áo cũng không biết Sở Thiên định làm gì, lúc trước sau khi lão sư chữa trị xong chưa có lúc nào là không nhận tiền cả? Có điều, một kẻ tôn sư trọng đạo như Địch Áo vẫn chỉ biết mở to mắt, nghiêm túc đón nhận lời dạy dỗ của lão sư mình.
75 “Ô ô ~~~” Theo thói quen, mỗi lần Sở Thiên về nhà, người đầu tiên xông ra đón chắc chắn là Tiểu Bạch, phóng vụt một cái, Tiểu Bạch đã nhảy thẳng vào lòng của Sở Thiên, dùng chiếc đầu mũm mĩm của nó vuốt ve cằm của Sở Thiên, đồng thời chiếc móng nhỏ chỉ vào ma pháp giới chỉ, ý muốn nói, lần này kiếm được bao nhiêu?“Ha ha.
76 Tạp Nạp Tư là một trong những đoàn trưởng của Ngũ đại quân đoàn Đế quốc, nhiệm vụ chính là thống soái mười vạn quân Hỏa Long đóng tại Hồng Thổ Hạp Cốc, phòng ngừa bọn Thú nhân xâm lấn ở phía Bắc, nhưng do Xích Diễm có sức mạnh quân sự cao nhất đế quốc lại đóng ở Đế đô, nên Tạp Nạp Tư đành phải lưu lại ở thành Bàng Bối, mọi việc của quân đoàn đều giao cho trợ thủ xử lý.
77 Quân doanh của Cẩm vệ quân Đế đô phân thành bốn nơi, đóng tại bốn hướng khác nhau của thành Bàng Bối, mà quân doanh ở Đông Thành là lớn nhất, cũng là lực lượng bảo vệ chủ yếu của Đế đô.
78 Mang theo đoàn hộ vệ Bội Kỳ và tìm cho An Na một con Độc giác mã, đoàn người quay trở về phủ công tước Phất Lạp Địch Nặc. Tưởng tượng đến cảnh người dân chào đón Sở Thiên trước mắt, đoàn người không dám đi ra phố lớn, mà chọn một con đường nhỏ, xa hơn, vắng người hơn, đoàn người Bội Kỳ đi phía sau, còn An Na và Sở Thiên thúc ngựa song hành phía trước.
79 Lôi Đức Nặc gần như bị Ốc Khắc làm cho tức điên lên, thằng em không ra gì này, ngoài việc tìm thêm phiền phức thì hầu như không biết làm điều gì tốt đẹp hơn.
80 “Ca ngợi nữ thần Sinh Mệnh!” Sở Thiên đường hoàng nói: “Ta sao có thể lấy không của ngươi? Các ngươi vất vả kiếm tiền cũng không đễ dàng gì, đúng rồi, thu nhập hàng năm của dong binh đoàn các ngươi là bao nhiêu?”“Điều này….