1 Giới Thiệu :Khí – là nguồn gốc sinh mệnh. Khí công – là sinh mệnh bổn nguyên tu hành. Tu luyện đạt tới tuyệt đỉnh tất sẽ sinh ra dị năng. Cường giả khí công – có thể: Thủ phá nham bích, Nhĩ văn nghĩ đấu, Túc đạp ba diện, Khẩu thổ bích hỏa, Đao thương bất nhập, Khí tiếp vân hà, Thôn khí ích cốc, Bất thực yên hỏa, Niệm thông thiên địa, Thiên lý truy hồn,.
2 Dương Kỳ nản lòng thoái chí. Toàn bộ khí công tại khí hải đan điền đã bị một chưởng của La Hồn đánh cho phế đi, cả cuộc đời này cũng không có hy vọng phục hồi tu vi.
3 - Phá rồi lại lập, vô địch thiên hạ. . . Người nhỏ bé màu vàng ngay tại giữa trong mi tâm không ngừng nhắc đi nhắc lại tám chữ này, Dương Kỳ cũng chầm chậm dùng ý niệm câu thông với người nhỏ bé màu vàng này.
4 Cư nhiên, đã đột phá cảnh giới nhanh như vậy sao, đạt tới tầng năm cảnh giới Bạo Khí. Một quyền cách không với khoảng cách trăm bước đánh gãy cây cối, Dương Kỳ ngơ ngác nhìn bàn tay của mình, cảm nhận được trong cơ thể nguyên khí bàng bạc, trong nhất thời quên cả niềm vui.
5 Trong ba ngày liên tiếp, Dương Kỳ đều lặng lẽ chuồn đi, buổi tối thì tu luyện “Thần Tượng Trấn Ngục Kính”, ban ngày thì hắn trưng ra cái bộ dạng của một người đang phải dưỡng thương, không để lộ bất kỳ sơ hở nào, khiến ọi người có cảm giác rằng, công lực của hắn đã bị phế hoàn toàn, không cách nào khôi phục được.
6 “Tu vi khí công của phụ thân hơn ta quá xa” Dương Kỳ tại trong nháy mắt bị màn hào quang khí công bao phủ lấy liền cảm thấy được tu vi khí công của phụ thân thâm sâu khôn lường, không hổ là cường giả tầng tám cảnh giới “Hóa Khí”.
7 Lão quản gia nói một câu tựa như sấm giữa trời quang giáng xuống đầu mọi người. Chẳng những Dương Kỳ mà cả nhóm cao thủ Dương Chiến bên này đều bị chấn động mạnh đến mức đầu óc kêu ong ong, sắc mặt tái nhợt khó tả.
8 “Kỳ nhi! Võ công của con không có bị phế bỏ?” Trên khuôn mặt Dương Chiến rốt cục cũng đã khôi phục lại một chút huyết sắc, trong ánh mắt đều là kinh hỷ, cái hắn tuyệt đối không thể ngờ rằng, tình hình vốn đã lâm vào tuyệt cảnh, vậy mà bây giờ như hồi phong chuyển lộ.
9 Dương khôi vừa xuất chiêu Ưng Kích Trường Không thì Dương Kỳ cũng nhanh chóng tỉnh táo lại. Thân thể Dương Kỳ bị sóng khí cuồng bạo nhấn chìm tựa như đá ngầm chìm trong biển cả, trơ trơ bất động mặc cho bao nhiêu mạch nước ngầm mãnh liệt trôi qua.
10 Một câu ba tháng sau của Dương Kỳ, lần nữa làm cho người ta phát sốt. Ánh mắt Dương Hồng Liệt sáng ngời: “Dương Kỳ, lời của ngươi là thật hả?” Hắn không tin, lấy tu vi hiện tại của Dương Kỳ, sau ba tháng làm sao có thể theo kịp hắn được, đó là đầm rồng hang hổ a.
11 Sau khi thi triển hết uy lực của chiêu “Bất Bại Vương Quyền” thì sắc mặt Dương Chiến cũng trở nên tái nhợt, chứng tỏ, loại lực lượng này hắn chỉ có thể thi triển một lần mà thôi! Sau đó, hắn đem phương pháp tu hành, vận hành chân khí, vận chuyển kinh mạch của sáu chiêu pháp ấn đó đều nhất nhất nói cho Dương Kỳ, đến khi Dương Kỳ hoàn toàn khắc cốt ghi tâm môn võ công này, hắn mới có thể yên tâm.
12 Trường mâu trên tay Dương Kỳ phát ra từng luồng hơi thở như đến từ địa ngục. Hắn đương nhiên là đang vận dụng chân khí pháp môn đặc thù của Thần Tượng Trấn Ngục Kính để ngưng tụ ra….
13 Bạch Hạc Chi Dực là một môn khí công thượng thừa, mặc dù độ hung mãnh không bằng “Bất Bại Vương Quyền” nhưng khi thúc dục “Bạch Hạc Chi Dực” là có thể lăng không lướt đi, mặc dù không thể nào giống như bạch hạc chân chính vậy bay lượn trên chín tầng mây, nhưng bay lên vài trăm thước chỉ là một cái lướt mà thôi.
14 "Tiểu tử, ngươi. . . . . . tốt…tốt……. " Tên thủ lĩnh nhóm người mặc đồ đen đã bị đánh thành bùn nhão không ngờ vẫn còn một hơi, sau khi từ không trung rơi xuống bờ cát, gắt gao nhìn chằm chằm Dương Kỳ, "Ngươi tên là gì? " Phanh.
15 “Đây là cái gì?” Dương Chiến nhìn giải dược vừa được lấy ra liền động tâm, “Chẳng lẽ là … giải dược!!! Con từ đâu lấy được vậy?” Khí công nhạy bén như hắn, thì sao không thể từ mùi hương trong lọ thuốc tỏa ra là ngay lập tức biết được, nó có thể khắc chế được độc khí trên người hai đứa con của mình chứ.
16 “May mắn nữ nhi của ta có quý nhân trương trợ đẩy lùi mấy tên xấu xa Ảnh Độc môn. Mà người đã ra tay giúp đỡ cho con rốt cuộc là ai? Ta có biết đến hắn không? Phải cảm ơn hắn thật tốt mới được, là mấy tên đệ tử tài tuấn của thế gia hào môn hay tiền bối đã thành danh vậy con gái?” Yến Cô Phong hỏi liên tục.
17 La Hồn cũng không ngờ đến, bản thân Thành chủ lại có hùng tâm tráng chí như vậy, lại muốn tạo nên sự nghiệp thiên thu vạn tuế, thống nhất toàn bộ Phong Nhiêu đại lục.
18 Ồ, đây là Hắc Thi Sơn mạch à” Giữa trưa của ngày hôm sau, ánh nắng gắt gao chiếu rọi, tiếng ve kêu âm ỉ từ trong rừng cây phát ra khiến cho không khí nóng bức như có phần nóng hơn.
19 Phốc xích. Thấy có người hạ xuống, nhưng đám ma Lang màu bạc này lại không hề lộ ra chút hoãn loạn nào, thậm chí có một con ma Lang với hình thể to hơn những con khác còn vươn chân ra, giơ giơ móng vuốt hướng về phía Dương Kỳ, giống như đang nói: “Oắt con, có ngon lại đây ca bảo.
20 “Đáng tiếc, không có con yêu thú nào có giá trị trăm vạn để ta chém giết, cũng chẳng gặp được con yêu thú nào có tu vi tầng tám trở nên cả. ” Quan sát Yêu Hạch của Liệp Ma Tri Chu một lúc, Dương Kỳ than thở cất đi: “Phải săn giết nhiều hơn để trợ giúp cho gia tộc, thực chiến ma luyện giúp cho ta có tu vi tầng sáu, nhưng căn bản đã không e ngại bất cứ cao thủ tầng bảy nào, trừ phi là cao thủ tầng tám mới có thể mang tới áp lực, nhưng mà nếu như xâm nhập vào quá sâu trong Hắc Thị sơn mạch, chắc chắn sẽ gặp đám yêu thú tầng tám quần công, đến khi đó chỉ có đường chết” Hiện giờ hắn không hề sợ yêu thú đơn lẻ.