1 - Ha ha ha ha. . . Nhược Nhân, ta rốt cục đã luyện ra Khai Mạch dược dịch rồi, ta thành công rồi. . .
Trong phòng thí nghiệm có chút xốc xếch, Mạc Vô Kỵ nắm lấy bình sứ trong tay cười ha ha, giống như một kẻ điên cuồng.
2 Mạc Vô Kỵ không tới kéo Yên Nhi lên, hắn có thể cảm thụ được sau khi Mạc Tinh Hà phát điên, Yên Nhi đã thừa nhận áp lực cùng cực khổ cỡ nào. Lúc này hắn chỉ là nhìn đám nhà cao tầng phía xa lờ mờ, âm thầm nắm chặt nắm tay, coi như là làm lại từ đầu, vậy thì đã sao?
Nơi này mặc dù là chế độ quân chủ, khoa học kỹ thuật lại cũng không phải là chưa có gì.
3 Mạc Vô Kỵ không nhanh không chậm tiếp tục nói:
- Ta dầu gì cũng là người của bộ tộc Bắc Tần Quận Vương, dù cho vương vị còn không lấy cầm về, tước vị quý tộc của ta vẫn còn.
4 Vận mạng chuyển hoán vốn đã bị đủ thê thảm, nhưng hắn cũng không thèm để ý. Cho dù là thành một cái vương tử nghèo túng, Mạc Vô Kỵ vẫn không để ở trong lòng.
5 Không trách người thông báo tuyển dụng này hiện vẻ khiếp sợ, cũng không trách người chung quanh nghe nói Mạc Vô Kỵ muốn làm Luyện Dược Trợ Lý Sư thì kinh ngạc.
6 Thanh niên nhân, chờ một chút đê! Đang ở thời điểm Mạc Vô Kỵ sắp đi ra đại môn công hội, một cái thanh âm hơi lộ ra già nua gọi hắn lại.
Mạc Vô Kỵ quay đầu lại nhìn thấy là một người trung niên nam tử, dung mạo của hắn thoạt nhìn xa không có già nua như thanh âm của hắn.
7 - Lục phường chủ, ngươi thuê ta làm việc, có đúng hay không cần ta nghiên cứu tân dược cho Đan Hán Luyện Dược?
Mạc Vô Kỵ hít sâu một hơi, quyết định đánh cuộc một lần.
8 Mạc Vô Kỵ liền vội vàng tiến lên ôm quyền nói:
- Hai người chúng ta chỉ là hiếu kỳ đến xem, nghe nói Khai Linh cần rất nhiều kim tệ, chúng ta ngay cả cơm đều ăn không đủ no, ngay cả ngân tệ cũng không có một quả, lấy đâu ra kim tệ? Hai người chúng ta hiện tại liền đi.
9 - Ha ha. . .
Nam tử râu bạc cười ha ha:
- Không nghĩ tới Ly Nguyên Hóa ta lần này đi ngang qua 1 cái địa phương nhỏ, có thể tìm ra đệ tử tư chất như thế.
10 - Đan Hán Luyện Dược ban đầu sản phẩm chủ yếu có ba loại, đầu tiên là Bổ Huyết Đan, loại đan chữa thương này phi thường tốt. Ngươi là Bắc Tần Quận Quốc xuất thân, tự nhiên biết vô luận là Thừa Vũ Quốc, hay là Thừa Vũ Quốc Quận Quốc trên cơ bản hàng năm đều có chiến tranh.
11 Sau khi cùng Lục Cửu Quân ký kết hiệp ước, Mạc Vô Kỵ cũng không có ngây ngô tại phòng thí nghiệm Đan Hán Luyện Dược bao lâu. Hắn chỉ là đơn giản nhìn một chút máy móc tinh luyện dược liệu nơi này, trong lòng có một cái lý giải đại khái.
12 Thấy Lam Vũ nghi hoặc nhìn mình, Mạc Vô Kỵ cười lớn nói:
- Lam huynh, ngươi đem dược liệu bán cho chúng ta, giá cả thậm chí tốt hơn so với địa phương chiến trường, vì sao bỏ gần tìm xa?
Bởi vì nghĩ tới cái sản phẩm Penicilin này, tâm tình Mạc Vô Kỵ thật tốt.
13 Nhiêu Châu Thành cũng sẽ không bởi vì thiếu đi Mạc Vô Kỵ mà có nửa điểm biến hóa, coi như là Lộ di chủ cho thuê nhà Mạc Vô Kỵ, cũng chỉ là có chút lo lắng, mà không cách nào đi làm ra cái gì tìm người.
14 - Ơ đù, Cửu Mệnh Liệu Thương Dịch, hiệu quả gấp mấy lần các sản phẩm chữa thương khác?
Trên đường lớn Nhiêu Châu Thành, vài tên binh sĩ trên người mang theo vết máu bỗng nhiên ngừng lại, nhìn biển quảng cáo thật to.
15 Sát khí cùng thanh âm này cùng lúc đánh thẳng tới, Lục Cửu Quân theo bản năng lui về phía sau mấy bước, lúc này mới có chút kinh hãi nói:
- Ta chính là phường chủ Lục Cửu Quân của Đan Hán Luyện Dược, vị bằng hữu này.
16 Năm vạn bình Cửu Mệnh Liệu Thương Dịch, dùng ý nghĩ của Lục Cửu Quân, coi như là nửa năm thời gian có thể toàn bộ bán đi, coi như là thành công to lớn.
17 Hai canh giờ sau, sự chờ mong trong mắt Mạc Vô Kỵ dần dần biến mất. Dược dịch này đích thật là mở rộng một cái kinh mạch của hắn, thế nhưng loại mở rộng này tại hai giờ sau đó liền từ từ ngừng lại.
18 Mi Tú tuy rằng cũng chưa tính là phi thường xinh đẹp, lại có một loại lực hấp dẫn cực lớn. Tại sau khi Mạc Vô Kỵ ngồi xuống, nàng đã trước tiên cầm lấy ấm trà, giúp Mạc Vô Kỵ rót một chén trà.
19 - Hàn Lão Quận Công, cái gì Cửu Mệnh Liệu Thương?
Thừa Vũ Quốc quân Tư Đồ Thiên hiển nhiên chưa có tiếp xúc qua loại thuốc chữa thương này.
Lão giả này chính là Thừa Vũ Quốc đệ nhất quận công Hàn Thịnh An, Tinh Hán Đế Quốc quý tộc tước vị bên ngoài Tinh Hán Đế Quốc đế vương, còn chia làm cửu giai, theo thứ tự là quốc công, lĩnh vương, quốc hầu, quốc bá, Quận Vương, quận công, quận hầu, huyền hầu, quận bá.
20 - Vương Thượng, cựu thần cho rằng chẳng những không thể chém Mạc Vô Kỵ này, còn nên là tưởng thưởng thật lớn cho hắn.
Quận công Hàn Thịnh An nhanh chóng đứng ra nói.
Thể loại: Khoa Huyễn, Huyền Huyễn, Xuyên Không, Tiên Hiệp
Số chương: 50