1 Mắt lồi ra như mắt cá, sắc như dao cạo, không có lông mày (mỏng đến nỗi gần như không có) da trắng nhợt, bủng beo, mắt gần như toàn lòng trắng.
2 -Này, rốt cục là cô đang định đưa tôi đi đâu?Hoàng nhíu mày hỏi, cặp mắt sắc như dao cạo nhìn về phía lưng nữ thiên sứ tóc dài tên Hằng ngồi phía trước.
3 -Ke étKhi Hoàng lại gần thì mới phát hiện mình lầm. Bởi đó không phải là một người. . mà là hai!Người vẫy tay là một cụ già mặc áo nâu, quần thụng, nách đeo một cái tay nải cùng màu.
4 -Là chị làm. . có phải không?Hoàng nhìn Hằng hỏi. Thế nhưng chỉ cần nhìn gương mặt đắc ý như con chuột chí của chị ta thôi là hắn đã có câu trả lời. -Vậy cậu nghĩ còn có thể là ai? Còn ai rảnh rang và tốt bụng chịu bỏ thời gian đi theo bảo vệ một quỷ sai nhỏ nhoi mới vào nghề như cậu ngoài tôi nữa? Thế nào, mặc dù cậu đã “ thua ”ngay trong lần ra trận đầu tiên, thế nhưng chắc cũng không đến nỗi trắng tay chứ hả? Đã xác định được đối tượng chưa? Cái gì? Chưa à?Hoàng chán nản gật đầu.
5 Hoàng cầm vô lăng ngây người ra. Bây giờ hắn mới thấy hối hận: nãy giờ hắn đã làm gì vậy trời? Ngây mặt ra để nghe cô ta nói những chuyện đâu đâu, trong khi những thứ quan trọng thì lại quên khuấy đi mất.
6 Hoàng mở bừng mắt. Song lần này, việc hắn làm đầu tiên không phải là cảm khái vì được quay về từ cõi chết, mà là quay đầu lại nhìn nữ thiên sứ đang đứng sau lưng, hai mắt trợn tròn, phối hợp với khuôn mặt du côn càng khiến người đối diện phải sợ đến chết khiếp – bài tủ của hắn mỗi khi muốn “ tỏ ra nguy hiểm”.
7 Hai mươi lăm tuổi, người Trung Quốc, có thâm niên ba năm trong nghề “quỷ sai”, là cánh tay trái của sếp sòng tiểu đội quỷ sai địa ngục số mười hai, chị cả khu phố người Hoa thị trấn Một Sừng.
8 Thị trấn Một Sừng, đại lục Á Âu, nơi sự yên bình tạm thời đang bị phá hoại không thương tiếc. . . để đánh dấu ột "huyền thoại" mới bắt đầu chớm nở.
9 Nam Hakone, Nhật Bản, hai mươi giờ 00 phút. Cảm giác nửa tỉnh nửa mê. . . Tới khi tỉnh lại thì cả tám người đã đang ở trên một con đường vắng vẻ, xung quanh là màn đêm tối mờ mịt.
10 - Đó. . đó là cái gì vậy?Cô gái Trung Quốc tên Tiêu Lệ lên tiếng hỏi, tay nâng gọng kính to bằng cái đít chai của mình. Cô ta cũng là một quỷ sai mới vào nghề chưa lâu, chính xác là "nhập ngũ" trước Hoàng tầm nửa tháng.
11 Chuyện gì vậy? Andrea Hương thì thầm với gương mặt cảnh giác, tay trái thì bí mật rờ xuống hông. " Cạch", tiếng móng tay cọ xát với cái còng nghe lạnh lẽo.
12 Tất cả những gì vừa mới diễn ra khiến Hoàng chỉ còn biết há hốc mồm vì ngạc nhiên. Thề có cái bóng đèn, hắn vừa tận mắt thấy cái quan tài đen ngòm kia tự động di chuyển, lao một mạch từ góc phòng tới cửa chính.
13 " Mar. . "". . . . . . " Mar" là tên gọi chung những đồ vật, trang sức, phụ kiện được " God of Time " tự tay yểm bùa. Nói ra thì cũng dài lắm, " God of time" là những vị thần được đồn đại trong truyền thuyết.
14 - Sơn " Khùng", mày quá lắm rồi đó. Sân sau dãy nhà A khách sạn Pion, một trận ẩu đả chém giết quy mô lớn đang diễn ra. Đây đơn giản là một cuộc đâm chém lấy số, giải quyết ân oán tình thù của bọn giang hồ hảo hớn.
15 - Đập nó ra bã đi, Kyo!-Đập chết mẹ hết lũ My Sói đi!Trong tiếng cổ vũ reo hò của đồng bọn, Kyo lầm lì như con thú lao tới. Khi còn cách Hoàng tầm một mét, tay phải của hắn bất chợt vung lên.
16 -Còn. . . ai nữa. . không?Lúc câu hỏi này cất lên, tất cả đều chìm trong im lặng. Vô cùng yên tĩnh. Yên tĩnh đến nỗi, dù chỉ là một chiếc lá rơi cũng khiến không ít người phải giật mình.
17 - Cô nói. . là ở đây?Không trả lời, Oha bỗng nhiên hóa thành một luồng sáng màu đỏ chui tọt vào chiếc quan tài sau lưng hắn. Hoàng còn đương bất ngờ thì giọng nói lanh lảnh của cô nàng đã vọng vào trong tai:" Tạm thời bây giờ Oha không thể rời xa quan tài quá hai tiếng đồng hồ.
18 - Hộc, hộc. . . Trời đêm tối mịt, vài ngôi sao nhỏ nhoi điểm xuyết trên cao cứ chốc chốc lại bị những đám mây đen che khuất. Phía bắc nghĩa trang trung tâm thành phố Hakone, một bóng người đang lò dò bước từng bước trong đêm tối.
19 Từ lòng hố, một chùm sáng màu trắng lao thẳng lên trời, khiến Rjjkard hết hồn nhảy sang một bên. Chùm sáng ấy từ từ tiêu biến, và từ trong đó.
20 - Ninh Sạn Yêu Nhiên? Đó là tên cô đó à?- Thế nào?Trời lúc này đã tờ mờ sáng. Trong một quán cóc ven đường, Hoàng, Aho và Ninh Sạn Yêu Nhiên đang ăn điểm tâm.