21 Trên suốt đường về, Hoàng im lìm không nói câu nào. Oha có vẻ như vẫn chưa ngủ đủ, sau khi rời khỏi quán, cô lập tức chui vào trong quan tài, sau đó không có động tĩnh gì nữa.
22 - Tôi có cần phải lặp lại lần nữa không? Thư Lệ lạnh lùng nói. -. . Vì sao? Hoàng trầm giọng. - Cậu còn hỏi tôi vì sao ư? Phải rồi, chắc do cậu mới chỉ gia nhập được hai tháng nên có thể chưa rõ lắm.
23 - Tôi vốn không phải là người điều khiển thời gian. - Không đùa đấy chứ?Hoàng gật đầu vẻ chắc chắn. -Vậy thì. . lạ thật. Thế anh nhờ vào cái gì mà có thể cứu ta thoát khỏi phong ấn? Việc này chỉ có những Time Master mới có thể làm cơ mà.
24 "Đúng rồi, đây. . đây là. . "- Cạch. Andrea Hương kéo vội quần lên, rồi sau đó mở cửa chạy ra. Cô không muốn ở bên trong cái nơi đó thêm một giây nào nữa.
25 - Argh!Trong một góc rừng, giữa đêm khuya, một bóng hình thoắt ẩn thoắt hiện. Cứ mỗi nơi bóng hình ấy đi qua, cây cối đều phải chịu cảnh bị đập phá không thương tiếc.
26 Đúng như những gì mà mấy người Phúc nói, Andrea bây giờ vẫn còn tương đối an toàn. Đó là xét về hiện tại, chứ tương lai gần thì không thể nói trước được.
27 Vẻ mặt của Sơn “Khùng” lúc này trắng bệch, trán đẫm mồ hôi, tay phải cầm bật lửa châm thuốc cũng hãy còn run lẩy bẩy. Điều này tất nhiên chẳng lọt được qua mắt Hoàng, chỉ nhìn qua thôi cũng biết, tay anh chị này chắc chắn cũng vừa mới bị Kadako dọa ột trận mất mật.
28 Tất cả bốn người liếc mắt nhìn nhau. . ai cũng như ai, ai cũng đều có chung một tâm trạng. Đó là hoảng sợ!Xăng trút xuống như thác, trước ánh mắt sững sờ và bất lực của tất cả bọn họ.
29 Đi đâu mất rồi?Hoàng ngơ ngẩn nhìn quanh. Nơi hắn đứng bây giờ chỉ còn lại bóng tối, khu rừng vắng lặng và tiếng côn trùng kêu rả rích. Bóng trắng kia đã biến mất như cô Tấm trốn vào quả thị trong truyện cổ tích.
30 Tàu cao tốc MS -24 , màn đêm buông xuống. Trên Boong tàu , một gã đàn ông tuổi chừng năm chục đang ngả người trên chiếc ghế dựa. Mấy ngày tới biển có bão lớn, hắn mặc dù không muốn song vẫn phải neo tàu lại đây theo lệnh của hải quan.
31 -Kadako?Tiêu Lệ gật gật đầu. -Nếu đúng là như vậy thật thì cũng đâu có gì lạ. Hoàng trầm giọng: - Đừng quên, chúng ta bây giờ đã không còn là con người nữa.
32 -Không có gì chứ? Tiêu Lệ hỏi lại. -Không. Hoàng lắc đầu. Trong khi hắn còn đang thất thần thì bỗng có ai đó đi tới từ đằng sau vỗ nhẹ vào vai. Hoàng giật mình quay lại, đập vào mắt hắn là gương mặt đang ngậm điếu thuốc lá phì phèo của Sơn “khùng”.
33 "Tương truyền, Quỷ vương của địa ngục tầng thứ mười chín ba ngàn năm trước là một người rất xấu trai. "-Ho. . Hoàng?Tiêu Lệ rùng mình theo bản năng, bởi lúc này đây đập vào mắt cô là một gương mặt tuy đã tương đối thân quen song.
34 “Tương truyền, Quỷ Vương máu càng chảy nhiều thì càng mạnh, vì ông ta chính là bá chủ của địa ngục tầng thứ mười chín. Kẻ mang trong mình dòng máu bất diệt – Hổ Huyết”"-Tao không phải Kadako.
35 Ninh Sạn Yêu Nhiên bị một đấm của Hoàng đánh văng ra xa, song chỉ cần một cái chao mình, cô đã như con chim én liệng cánh bay vụt trở lại, thực hiện một đòn phản công vừa nhanh, vừa lẹ mà vẫn vô cùng chuẩn xác.
36 Anh đó à, Sơn "khùng"?Hoàng cũng không lấy gì làm ngạc nhiên. Tiếng bước chân cứ ba bước thấp lại một bước cao của tên này, hắn đã nhận ra từ ngoài cửa rồi.
37 Quỷ vương?- Đúng thế. Truyền thuyết của địa ngục thứ mười chín kể lại rằng, cách đây bốn ngàn năm về trước cũng từng có trường hợp này. Ninh Sạn Yêu Nhiên vuốt mái tóc dài thẽ thọt: - Quỷ Vương vốn xuất thân từ một quỷ sai, ông ta hoàn toàn không phải là một Time Master, cũng chẳng phải Mar, song lại sở hữu một sức mạnh vô cùng khủng khiếp vượt hẳn người thường.
38 Trong căn phòng nồng nặc mùi mồ hôi, mùi bông băng và ngai ngái của thuốc bắc, một cô gái nằm thiu thiu ngủ. Gương mặt cô gái in hằn những né khắc khổ, đơn bạc, cộng với nhan sắc chẳng mấy mặn mà, tất cả tạo thành một bức tranh đầy sự cô đơn của con sâu thu mình mãi trong lớp kén, chẳng biết đến khi nào mới thành bướm như chúng bạn để mà tự do bay nhảy.
39 "Cố gắng ấn like anh muốn tán em thật màNếu muốn tán được thì anh phải là đại gia. . . "-Anh Sơn hát hay quá!-Chuyện!Sơn "khùng" nốc một cốc bia, ợ ra một cái, tay phải quàng lấy bé áo hồng bên phải, hết lần lên ngực rồi lại xuống mông.
40 Thằng này giờ lại quay sang đầu quân cho bọn Nanh Sói à, mẹ cái loại phản phúc. . . Thư Lệ hừ hừ nắm chặt tay, cặp lông mày dài cong vút cau lại vì tức giận: - Giờ thì lộ cái mặt thông đồng rồi nhé.