41 Thấy xe sắp đến tòa cao ốc của tập đoàn Kiều thị, Kiều Thừa Huân nói: “Quay đầu lại. ”
“Dạ. ” Tiểu Minh yên lặng quay đầu xe.
Chạy khoảng hơn hai mươi phút, Kiều Thừa Huân căng to mắt, tầm mắt chưa từng rời khỏi dọc đường, sao không thấy bóng dáng của cô.
42 “Két - -” Tiếng phanh xe chói tai vang lên, làm ba tên lưu manh sợ hãi, cũng làm người lái xe lái chiếc xe màu đen bị ép đột nhiên dừng lại.
Ôn Đề Nhi đoán chắc thời gian mới lao ra, tuy xác suất cực kỳ thấp, nhưng cô thành công rồi.
43 Kiều Thừa Huân kìm lòng không nổi vươn tay, nhẹ nhàng ôm vai cô gái.
Hơi dùng lực một chút, ôm cô vào trong ngực.
Ôn Đề Nhi giật mình, mùi thơm nước hoa nhàn nhạt chui vào trong hơi thở cô, trái tim trống rỗng giống như bị thứ gì đó chui vào, rất nhanh lấp đầy cô.
44 Xúc động của Ôn Đề Nhi, bị năm chữ ‘Cô nhi viện Xuân Nha’ dập tắt.
Thiếu chút nữa đã quên, điểm yếu của cô còn nằm trong tay anh.
Kiều Diêm Vương một tay che trời ở thủ đô, chỉ cần anh ra lệnh một tiếng, cô nhi viện Xuân Nha có thể bị san bằng trong vòng một tiếng.
45 “Bôi thuốc đừng tắm. ” Kiều Thừa Huân hỏi một đằng trả lời một nẻo.
Ôn Đề Nhi nhu thuận gật đầu, nhưng trong lòng nghĩ: Anh đừng có mà xen vào.
Kiều Thừa Huân vững bước qua, dừng lại trước mặt cô, gần gũi nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn tròn tròn, làn da trắng như tuyết của cô.
46 Chăn bị ném đến góc giường, Ôn Đề Nhi thử vài lần đều không với tới, khuôn mặt nhỏ nhắn càng nóng hơn.
Muốn đứng dậy, lại bị Kiều Diêm Vương quát bảo dừng lại, “Đừng lộn xộn.
47 Phượng Vũ còn chưa phát hiện cửa phòng bếp có nữ chủ nhân, lập tức đi vào phòng ăn, vô cùng thân thiết nói: “Anh Thừa Huân, buổi sáng tốt lành. ”
“Ừ.
48 Kiều Thừa Huân tao nhã cầm lấy một ly sữa, uống một ngụm, bữa sáng rốt cuộc cũng ăn xong.
Sau đó lại cầm tablet, mở khóa xong xem tin tức ngày hôm nay.
49 Ôn Đề Nhi nhìn chăm chú thời gian góc bên phải, còn chưa đến tám giờ.
Đợi lâu như vậy, ở nhà nhiều nhàm chán, không bằng…
Ngự tỷ hung mãnh: Đường Quả, anh có thiếu bạn gái không?
Đường Quả là nhũ danh của Đường Vực Tân ở cô nhi viện, cho dù có chút giống tên con gái, nhưng gọi lên cực kỳ thân thiết.
50 Kiều Thừa Huân nhíu mày, đôi mắt lạnh lẽo nhìn khuôn mặt tươi cười của cô, đáy lòng có chút tức giận, nhưng không có chút phản cảm.
Người phụ nữ chết tiệt, diễn quá sẽ trái ngược lại, chẳng lẽ cô không biết?
Sau đó phát hiện ra, quần áo trên người cô đã thay, đôi mắt biến dịu dàng hơn, trầm giọng nói: “Muốn ra cửa sao?”
Sáng sớm, cô muốn đi đâu lêu lổng?
Ôn Đề Nhi cười tít mắt gật đầu, “Ừm, tôi hẹn đi chơi với bạn.
51 Hai người ầm ĩ đi vào trong đại sảnh, hoàn toàn không phát hiện ra có hai đôi mắt từ lúc bọn họ đi vào đại sảnh, liền theo dõi bọn họ.
Phượng Vũ nhìn đôi nam nữ đùa giỡn với nhau, trong lòng sung sướng, quả nhiên Ôn Đề Nhi là người phụ nữ đê tiện, vậy mà ở nơi này câu tam đáp tứ với đàn ông khác.
52 “Anh Thừa Huân, thực xin lỗi, em sai rồi…” Phượng Vũ không cam lòng nhận lỗi, đố kị trong lòng sắp đẩy cô ta xuống địa ngục.
Ôn Đề Nhi đáng ghét, cô ta đã làm gì thế? Vì sao anh Thừa Huân đột nhiên hết giận rồi?
…
Tắt điện thoại, Ôn Đề Nhi vô tội chớp chớp mắt.
53 Khuôn mặt tuấn tú của Kiều Thừa Huân rét lạnh, nhanh chóng buộc chặt thành một khối sắt cứng rắn.
Người phụ nữ chết tiệt, dám bảo người đàn ông khác lấy di động của cô gọi điện thoại cho anh, lại muốn diễn trò gì đây?
Trong lòng có một nhóm lửa giận thiêu đốt, trầm giọng nói: “Anh lấy di động của vợ tôi làm gì?”
…
Đường Vực Tân bị ngữ khí lạnh như băng chất vấn sợ tới mức sống lưng lạnh toát.
54 Nhìn thấy cô rơi nước mắt, tim Đường Vực Tân như bị dao cắt.
Trên thế giới này, người duy nhất có thể làm cô lập tức rơi lệ, chỉ có Lạc Ly.
Mà trên thế giới người không mong muốn thấy cô rơi lệ nhất, là anh ta, Đường Vực Tân.
55 Thể xác và tinh thần của Ôn Đề Nhi nháy mắt vén lên sự cuồng nhiệt, đôi mắt không khống chế được nhắm chặt, tay nhỏ dùng lực để trước ngực anh.
Muốn đẩy anh ra, lại thành phí công.
56 Cửa thang máy đóng lại.
Chỉ lên tầng hai mà thôi, rất nhanh lại mở ra.
Kiều Thừa Huân dẫn đầu đi ra ngoài, quay lưng về phía vợ nói: “Đi theo tôi, đừng đi linh tinh.
57 Nếu không phải thấy bộ dạng cô gái sắp tắt thở, chỉ sợ Kiều Thừa Huân sẽ không dễ dàng buông tha cô.
Sau khi buông cô ra, lại cảnh cáo bên tai cô, “Còn muốn chơi nữa không?”
Đôi mắt to ngập nước của cô gái không phục trừng anh, hai tay dùng lực đẩy ngực anh, phẫn nộ làm cô nói không nên lời.
58 Ôn Đề Nhi nghi ngờ nâng cằm lên, Phượng Vũ làm sao vậy? Xem ra sắc mặt rất đau đớn.
Dừng, liên quan gì đến cô, Kiều Diêm Vương ôm ấp yêu thương ai thì kệ đi, cô để ý làm gì.
59 “Người biết chuyện đã để lộ ra, thần tài số một thủ đô Kiều Thừa Huân đã cùng bạn gái bí mật lĩnh giấy chứng nhận, hôm nay đã lộ ra thân phận bạn gái thần bí này.
60 Cô đồng ý với cá sấu hoang dại, đêm nay phải giúp anh ta tìm ra một địa chỉ IP, không hoàn thành nhiệm vụ này, cô không được đi đâu cả.
Mới tắt điện thoại không được bao lâu, Kiều Diêm Vương lại gọi một cuộc điện thoại đến.