1 Thái Dương biết Khúc Hạo Triết thích cô vì người đàn ông này không hề che giấu điều đó. Cuộc sống của Thái Dương, mỗi sáng thức dậy là đến nơi làm việc, chiều tối là về nhà rồi lên giường đi ngủ, hai phút sau rơi vào giấc ngủ say đến mơ cũng không có.
2 Đêm mùa xuân khí trời mát mẻ, những cơn gió dịu dàng khẽ lướt qua mang theo cái lãng mạn lùa vào hơi thở, dưới ánh đèn lấp lánh càng trở nên quyến rũ nồng nàn.
3 Sau khi vết thương nơi mắt cá chân khỏi hẳn, Thái Dương tự thề với lòng sẽ không đi giày cao gót nữa. Thời gian cứ thế trôi qua trong những tất bật bộn bề của công việc, giữa những ngày tháng đó, có đôi lần Khổng Bồi đến thăm cô, nhìn thấy Khúc Hạo Triết, anh chỉ ngồi một lát rồi đi.
4 Cô gái Lục Viêm Viêm này.
Lúc ra mở cửa nhìn thấy cô ta yên yên lành lành đứng đó, Thái Dương giật nảy mình.
Cô ta và Lục Chính mang quà biếu sang, là một giỏ sầu riêng.
5 Dọc hai bên cổng bệnh viện có rất nhiều hàng quán san sát nhau, Hoa Điêu mặc chiếc váy của thương hiệu danh tiếng hàng đầu, quấn băng gạc trắng, ngồi trên cái ghế nhỏ có chút không thoải mái.
6 Thái Dương không biết có nên gọi cuộc điện thoại này hay không, kỳ thật cô rất ít khi gọi cho Khổng Bồi, vì luôn không biết phải xưng hô với anh thế nào, không thể gọi tên, cũng không cách nào thốt ra được chữ ‘chú’.
7 Thái Dương mua về rất nhiều dâu, long nhãn, óc chó, táo tàu, hạt sen, hạt vừng, chuối, táo đủ các loại vừa làm nguyên liệu nấu ăn vừa xay ra làm nước hoa quả rồi cắt nhỏ cho anh ăn vặt.
8 Thái Dương thường ăn trưa ngay trong văn phòng công ty. Sở Giới nhìn Thái Dương đang loay hoay với xấp tài liệu trên tay: “Ăn trước rồi làm sau, cho dù có là địa chủ thì cũng phải để đầy tớ ăn no bụng mới có sức mà làm, ít nhất cũng phải lửng dạ.
9 NNEYA – Chương 9
Tháng Tư 26, 2017 ~ Tũn Còi
Hoa Điêu dựa theo khẩu vị của Thái Dương chọn một nhà hàng Tứ Xuyên, lúc Thái Dương và Sở Giới đến nơi, mọi người đã ngồi vào bàn, bên cạnh Khổng Bồi và Thẩm Thư đều còn một chỗ trống, Sở Giới sải bước nhanh về phía trước: “Tôi muốn ở sát bên bà xã mình.
10 Lục Chính và Hoa Thường gặp nhau trong một tiệm sách, Hoa Thường gầy hơn trước rất nhiều, nơi đồng tử trong trẻo đó vương chút buồn bã nhưng tinh thần vẫn rất tươi sáng.
11 Hết giờ làm, Sở Giới cố ý tìm Thái Dương đi uống rượu, Thái Dương mỉm cười yếu ớt, vẻ mặt bình thản như không có chuyện gì xảy ra: “Cháu đã hẹn đi tập thể dục với Bàng Đức.
12 Thái Dương đưa tay tắt ngọn đèn duy nhất trong phòng, bóng tối lập tức phủ trùm lấy không gian, cô nhắm mắt lại mặc chính mình chìm vào bóng đêm tĩnh lặng.
13 Ngày tháng cứ mải miết đi qua, thời tiết cũng dần trở lạnh, gần đến sinh nhật của Hoa Điêu, Thái Dương chuẩn bị cho cô ấy một đôi hoa tai Opal trắng, mỗi chiếc là bốn viên opal như những giọt nước nhỏ kết lại với nhau thành một cánh hoa rất độc đáo, cô đưa cho Bàng Đức xem trước.
14 “Sau khi cháu tỉnh lại, Khổng Bồi và Đằng Miên Ngữ có một lần nói chuyện với nhau, hôn lễ lập tức hủy bỏ. Không bao lâu sau Đằng Miên Ngữ cũng chuyển đến bệnh viện khác.
15 Thời tiết rất lạnh, Hoa Điêu Lục Chính bắt đầu lên kế hoạch kết hôn vào mùa xuân. Sở Giới, Lâm Hòa Khiêm và Khổng Bồi vẫn thường liên lạc với nhau, chỉ có Thái Dương vẫn như trước không nhận được bất kỳ tin tức gì của anh, cô cũng không viết thư cho anh… nói quá sâu, sợ Khổng Bồi sẽ trốn chạy đến chân trời góc biển không về bên cô nữa; nói quá cạn, sợ gió nhẹ mây trôi ủy khuất trái tim mình.
16 Khổng Bồi ôm Thái Dương, những ngón tay thon dài như có như không khẽ vuốt ve mái tóc dài buông xõa ngang lưng an ủi vỗ về, tiếng nức nở của Thái Dương chậm dần rồi từ từ dừng lại.
17 Tiệc họp mặt ở nhà, Khổng Bồi đến đón Thái Dương như đã hẹn.
Lúc chờ thang máy, nhìn thấy Lục Viêm Viêm đi tới. Cơ thể Khổng Bồi chợt khựng lại, mắt nhìn thẳng vào cánh cửa thang máy đang đóng kín, Thái Dương đứng bên cạnh không nói gì, đợi cửa mở ra rồi bước theo anh vào.
18 Hai người ngồi đối diện nhau trên bàn ăn, có quá nhiều lời trong lòng nên chẳng biết phải nói gì, cứ ngồi như vậy nhìn nhau mỉm cười rồi thưởng thức các món ăn.
19 Lúc Khổng Bồi tiến vào, Thái Dương đã nép mình sau tấm bình phong, tim đập thịch thịch không yên.
Thẩm Thư đưa qua một tách trà, Khổng Bồi ngồi xuống chỗ Thái Dương vừa ngồi, chiếc ghế này được thiết kế rất đặc biệt, nó khiến người ta cảm thấy thoải mái dễ chịu, có thể bỏ xuống mọi phòng ngự.
20 Vừa ra khỏi tòa án, Thái Dương nhận được điện thoại của Lâm Hòa Khiêm.
Ở đầu bên kia, Lâm Hòa Khiêm hoàn toàn mất đi dáng vẻ hiền từ đôn hậu xưa nay, ầm ĩ gào to lên: “Cuối cùng cũng đã thông.