81 Kiều Thừa Huân bỏ điện thoại di động xuống, trong đôi mắt lạnh lẽo có thêm một tầng thâm ý.
Đột nhiên đứng dậy, rời đi.
Mọi người: …
Boss đột nhiên rời đi giữa đường, hội nghị làm sao bây giờ?
… …
Đại sảnh tầng một.
82 Nhìn nước mắt của cô càng ngày càng chảy ra nhiều hơn, Kiều Thừa Huân ngoại trừ áy náy và sám hối, vẫn là không biết nói cái gì.
Thân thể lại phản ứng theo bản năng, tiến lên một bước, ôm thân thể mỏng manh của cô vào trong ngực.
83 Đôi mắt lạnh lẽo của Kiều Thừa Huân hiện lên chút dịu dàng không dễ dàng phát hiện ra, đi ra khỏi thang máy, bước vào công ty.
Một lát sau, mấy chục ánh mắt trong công ty đều nhìn về phía anh.
84 “Để đó đi. ” Ôn Đề Nhi hất cằm về phía bàn làm việc.
Lưu Tại Anh đặt tài liệu xuống, nhịn không được vụng trộm nhìn cô vài lần, trong lòng có chút nghi ngờ, cuối cùng không nói gì, xoay người rời đi.
85 Trọng điểm của Kiều Diêm Vương không phải sai rồi sao?
Anh nên quan tâm đến máy tính và tài liệu, quan tâm cô làm gì.
A, đúng rồi, anh chắc chắn là vì ‘Lấy lòng’ cô, dù sao hôm nay cô đến ly hôn.
86 Trái tim Ôn Đề Nhi run lên, vội la: “Không phải anh giấu camera trong phòng tôi đấy chứ?”
Kiều Thừa Huân nhếch môi cười lạnh, nâng tay trái lên, ngón trỏ búng trán cô một cái, nhắc nhở: “Uổng cho cô thông minh như vậy, nhìn không ra Khinh Khinh là người của ông nội sao?”
Mẹ kiếp!
Ôn Đề Nhi chửi thầm trong lòng, không nghĩ tới Khinh Khinh là mật thám ông nội phái đến, thiệt thòi cho cô còn cảm thấy Khinh Khinh là người giúp việc tốt, tin tưởng giữa người với người đâu rồi?
Đợi đã, sao đề tài bị anh kéo đi rồi?
Hơn nữa đề tài làm tình có thể nói tùy tiện như vậy sao?
Biến mất, cô muốn đoạn này biến mất!
“Tôi mặc kệ, dù sao tôi muốn ly hôn!”
“Không cần cô nhi viện Xuân Nha nữa rồi?”
“…”
Ôn Đề Nhi oán hận cắn chặt răng, cô nhi viện Xuân Nha là cá gai trong lòng cô, chỉ cần nhắc đến năm chữ này, cô sẽ đau đớn không dám phản kháng.
87 Kiều Thừa Huân lạnh lùng nhìn nhất cử nhất động của cô, nếu như là trước đây, anh chắc chắn sẽ chán ghét rút tay ra, nhưng bây giờ anh không có làm như vậy.
88 Hơn bảy giờ tối.
Ôn Đề Nhi ngủ ban ngày rốt cuộc cũng tỉnh, đi xuống lầu ăn cơm tối.
Mới vừa đi đến phòng khách, liền nhìn thấy Kiều Diêm Vương thay dép lê.
89 Người phụ nữ chết tiệt, cô muốn chết!
Nhanh chóng vươn tay chế trụ cái cằm cô, lực tay hơi mạnh mang theo ý trừng phạt, sắp bóp nát cái cằm xinh xắn của cô.
90 Kiều Thừa Huân ở ngoài cửa, nghe thấy lời này, đáy mắt hiện lên âm trầm rét lạnh như băng.
Đột nhiên xoay người, không phải đi về phòng mình, mà đi lên tầng ba.
91 Kiều Thừa Huân vừa thay dép lê vừa hỏi, “Mợ chủ đâu?”
Bộ Khinh Khinh nói: “Mợ chủ vừa mới đi lên tầng, lúc này cậu chủ đột nhiên trở về, có việc gì thế ạ?”
Kiều Thừa Huân lạnh lùng liếc nhìn cô ấy một cái, không có trả lời, đi thẳng lên tầng hai.
92 Kiều Thừa Huân chậm rãi cúi đầu, kề sát vào tai cô, phát ra tiếng khàn khàn, “Tôi mới không về nhà vài ngày, liền không thể đợi được mò mẫm chính mình, cô đơn trống rỗng rồi sao?”
“Ai cô đơn trống rỗng, tôi chỉ là không cẩn thận sờ soạng một lát, cũng không phải mỗi ngày đều như vậy!”
Ôn Đề Nhi giật mình giải thích, chỉ sợ chính cô cũng không biết vì sao phải giải thích với anh.
93 Người thất bại, nếu lại tuyên bố cảm giác khó thở, vậy thì có vẻ quá khó coi.
Cuối cùng cũng không nói lời nào, đột nhiên đứng dậy, vừa chỉnh quần áo vừa đi ra cửa, “Năm phút sau xuất phát, đừng lãng phí thời gian của tôi.
94 Mặt Kiều Thừa Huân càng lúc càng đen, “Mỗi ngày không có khẩu vị sao?”
Người phụ nữ đáng chết, cô muốn làm gì đây?
Không ăn không uống muốn thành thần tiên sao???
Bộ Khinh Khinh gật đầu, “Đúng, mỗi ngày cũng không có khẩu vị.
95 Hôm nay là sân nhà của cô ta, trước khi hôn lễ bắt đầu, cô ta còn đặc biệt ‘dặn dò’ tất cả phù dâu, người nào cũng không thể trang điểm, cũng không được ăn mặc cực kỳ diễm lệ.
96 Cho dù sau đó trên mạng xuất hiện một số tin tức xấu về cô, Khương Thiện Vũ cũng lựa chọn làm như không thấy.
Mãi đến đầu tháng, ở trong khách sạn nhìn thấy cô và người đàn ông khác ở trên giường, anh ta mới hoàn toàn tin tưởng, bên trong vẻ ngoài thanh thuần của cô, là một con người dâm đãng.
97 Khương Thiện Vũ nghe vậy, sắc mặt đột nhiên trở nên tối đen, ánh mắt lộ ra nồng đậm chán ghét.
Anh ta không chịu nổi một người phụ nữ lớn tuổi hơn dùng loại giọng điệu này làm nũng với mình, thật sự là cực kỳ ghê tởm.
98 Lúc này cô không thèm nhìn người gọi điện đến, trực tiếp tắt điện thoại.
Đáng tiếc, chậm một bước, “tai họa’ đã thành, hôn lễ lại bị cô quấy rối lần nữa.
99 Khương Thiện Vũ tuyệt đối không nghĩ tới, toàn bộ bí mật của anh ta hoàn toàn bị cô gái nhỏ hơn vài tuổi nhìn thấu.
Bởi vậy có thể thấy được, cô là người phụ nữ cực kỳ thông minh.
100 Một lúc lâu sau, miễn cưỡng gật đầu.
“Vậy thì Đế Vương Uyển đi, em muốn có bể bơi loại này, còn có một vườn hoa lớn nữa, em thích trồng hoa, đúng rồi còn mua cho em một cái xe nữa, hay là anh mua cho em xe thể thao nhé.
Thể loại: Xuyên Không, Dị Giới, Khoa Huyễn, Ngôn Tình
Số chương: 44