Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Y Nữ Phương Hoa

Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không
Số chương: 14
Chương mới nhất: Chương 14
Cập nhật cuối: 9 năm trước
Từ trên trời giáng xuống một cái cha, từ trên trời giáng xuống một cái vị hôn phu tếThịnh Phương Hoa cảm thấy này sự tình quá không giải thích đượcNghe nói vị hôn phu tế là người què, mặt thanĐiều quan trọng nhất là lập tức sẽ phải duỗi chân tiến quan tài...

Danh sách chương Y Nữ Phương Hoa


Chương 1

1 “Thịnh cô nương!”

Thịnh Phương Hoa vừa ngẩng đầu lên đã thấy đại tẩu của Vương gia trong thôn đang vội vàng chạy đến: “Muội mau đến nhà chúng ta xem một chút, gà nhà chúng ta.


Loading...

Chương 2

2 Chử Chiêu Việt trợn trắng mắt nhìn Thịnh Phương Hoa đang bước tới gần, hắn muốn siết chặt nắm đấm, nhưng một chút sức lực cũng không còn.

Nửa đường gặp phải thổ phỉ, kéo theo thân thể với vết thương chồng chất mà chạy tới đây, cuối cùng cũng không thể cử động nổi nữa, cả người vô lực mà té ngã vào trong bụi cỏ, đang suy nghĩ tìm cách để tự thoát khỏi hiểm cảnh, lại có một người đi tới trước mặt.


Chương 3

3 Thịnh Phương Hoa vừa bực mình vừa buồn cười nhìn Thịnh đại nương.

Không ngờ nương của nàng lại tự suy nghĩ lan man như vậy, nàng chỉ muốn trói người cho chắc mà thôi, sao lại nghĩ nàng muốn thiến nam nhân này rồi đưa vào cung làm thái gián chứ.


Chương 4

4 Ngọn đèn nến vàng ấm áp chiếu lên khuôn mặt của Chử Chiêu Việt, khiến hắn có vẻ rất vô tội, Thịnh Phương Hoa cầm bút cẩn thận đánh giá hắn vài lần, chỉ cảm thấy cảm xúc nghi ngờ trên gương mặt của hắn rất thật, không giống giả vờ, trong lòng càng cảm thấy thương hại: “Ngươi không nhớ rõ tên mình thật sao?”

Nàng từng xem trên ít sách có ghi lại, một vài người sau khi bị đập đầu, trung khu trí nhớ bị thương, sẽ xuất hiện bệnh trạng mất kí ức, có người chỉ mất trong thời gian ngắn, nhưng có vài người cho dù là mười mấy năm vẫn không thể nhớ lại chuyện lúc trước, người trước mặt này, chẳng lẽ là vận khí quá kém nên mới gặp phải chuyện này sao?

Bắt gặp ánh mắt của Thịnh Phương Hoa đang không ngừng quét tới quét lui trên người mình, Chử Chiêu Việt chỉ cảm thấy đang có một cây kim cứ đâm tới đâm lui trên người, đâm đến phát đau.


Chương 5

5 “Phương Hoa. ”

Thịnh đại nương ngồi bên cạnh lò than canh lửa, bỗng nhiên đứng dậy, ánh mắt có chút mờ mịt: “Phương Hoa, sao con có thể cầm ngọc quyết của người ta được, như vậy không tốt đâu!”

Gió xuân thổi qua, tóc mai của Thịnh đại nương bị thổi rối, phất phơ bên cạnh mặt, ngũ quan mỹ lệ, lại thêm da thịt có vài phần thô ráp, khiến Thịnh Phương Hoa có cảm giác bà rất xứng với cái danh mỹ nhân tuổi xế chiều.


Chương 6

6 Từng tia sáng dần khuất sau đỉnh núi, khi những tia nắng mặt trời đã biến mất, một đường cong bắt đầu xuất hiện bên trong sơn cốc, trên hai con đường sâu bên trong dãy núi, dường như có thứ gì đó đang cố gắng chọc thủng đỉnh trời phía trên.


Chương 7

7 Nói đến Thịnh Tư Văn, không thể không nói đến chuyện xưa của kinh thành vào mười bảy mười tám năm trước.

Tháng ba năm ấy bên bờ ao Kim Minh, tân khoa trạng nguyên mặc cẩm bào ngự tứ đỏ thẫm, trên mũ quan là cành hoa hạnh do tự tay hoàng thượng ngắt xuống từ ngoài điện Quỳnh Lâm, hăng hái đánh ngựa vung roi, phụng chỉ dạo phố.


Chương 8

8 Từng tia nắng xuyên qua ô cửa sổ chiếu vào trong căn phòng đơn sơ, một chút ánh vàng tản rộng, có vài tia sáng chiếu vào gương mặt của Chử Chiêu Việt, hệt như chút phấn vàng trôi nổi trên mặt nước, hay có lẽ còn có chút dáng vẻ một pho tượng điêu khắc trong miếu.


Chương 9

9 Buổi sáng ngày xuân, tiểu viện vô cùng yên tĩnh, bất tri bất giác, hoa hạnh đã rơi xuống đất, phấn hoa đỏ tươi rơi chậm chậm, bị gió xuân thổi trúng lại bắt đầu nhảy múa, mà người đứng trước chiếc bàn kia vẫn còn đứng đó, bàn tay ấy vẫn đang thoăn thoắt làm từng viên thuốc nhỏ.


Chương 10

10 Mặt trời chiều như kim loại bị nung chảy kết hợp với từng cụm mây lúc hoàng hôn, từ từ khuất dần sau từng thân cây to lớn nơi chân trời.

Trên hành lang có vài người đang đi lại, còn mang theo chút ánh vàng rực rỡ chói mắt.


Chương 11

11 Ánh mặt trời ngoài phòng sáng ngời, có chút ánh sáng hắt xuống từ phía cửa sổ trên mái nhà, chiếu vào trên mặt Chử nhị phu nhân, làm nổi bật làn da có chút trong suốt tái nhợt của bà, hệt như sứ trắng mỏng manh, thậm chí còn trắng hơn vài phần, chẳng qua trên bề mặt sứ trắng sẽ luôn có chút sắc xanh, mà hiện tại mặt của Chử nhị phu nhân lại có vẻ vàng vọt.


Chương 12

12 Sáng sớm ở thôn Đào Hoa vô cùng yên tĩnh, trời đã xuất hiện ít mây, chút sắc xanh nhàn nhạt cũng dần ló dạng sau từng đám mây này, kết hợp với dãy núi xanh tươi nơi xa, hệt như một chút ánh sáng trắng tản ra từ một hòn đá phỉ thuý khổng lồ.


Chương 13

13 Edit: Tử Chân

Chử Chiêu Việt tiếp tục cúi đầu cuốc đất, Vương Nhị Trụ nổi giận đùng đùng gào lên với hắn, nhưng hắn lại như không nghe thấy gì.

Bùn dưới lòng bàn chân càng lúc càng nhiều, Chử Chiêu Việt cuốc thêm mấy cuốc đất vào trong giỏ tre, một tay xách giỏ tre, nhảy nhanh lên bờ ruộng, vừa ngẩng đầu đã bắt gặp vẻ mặt đầy khiêu khích của Vương Nhị Trụ.


Chương 14

14 Edit: Tử Chân

“Thịnh cô nương, ta nghe có người đến nói với tổ phụ ta việc A Đại đi khai hoang. ” Vương Nhị Trụ ngồi trên ghế dài, lòng rất ư là đắc chí, bỗng nhiên hắn lại cảm thấy vô cùng tự hào vì bản thân đã vấp ngã, rất có giá trị, Thịnh Phương Hoa đang tự mình cầm khăn cẩn thận lau bùn trên mặt cho hắn đấy, một tay còn cầm hộp cao, xem ra là muốn đích thân bôi cho hắn rồi.


Loading...

Truyện cùng thể loại


Du Thái Hoa

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 48


Nói là anh nhớ em đi

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 18


Mẹ, Đừng Đùa Với Lửa

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 172


Vương Phi Không Viên Phòng

Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không

Số chương: 25


Hương Mật Tựa Khói Sương

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 73