1 Chương1Thậtlà châm biếm, Lục Nhiễm không kiên cường như cô tưởng. Lục Nhiễm quẳng cả tậpkế hoạch bị trả về cùng lá đơn thôi việc mà cô vừa mất một tiếng đồng hồ đểviết xong lên mặt bàn làm việc to lớn bề thế bằng gỗ đỏ của Hàn Mặc Ngôn, cảmgiác sảng khoái đến không ngờ: “Hàn tổng, tôi xin thôi việc”.
2 Chương2 Anhta nói: “Lục Nhiễm, quay về làm việc đi”. Sáng sớm hôm sau, LụcNhiễm nhận được cuộc điện thoại giận dữ của Lục Tề. “Lục Nhiễm, em lại chạyđi đâu rồi?”.
3 Chương3 Nhiềulúc Hàn Mặc Ngôn quên mất thực ra Lục Nhiễm cũng là một sinh vật yếu mềm mẫncảm mang tên phụ nữ. Khi cô đến côngty, đèn trong tòa nhà đã tắt hết một nửa.
4 Hàn Sâm nói với Hàn Mặc Ngôn: Đã đến lúc con phải kết hôn rồi. Ngày hôm sau, không đợi Hàn Mặc Ngôn đến, Lục Nhiễm tự làm thủ tục ra viện. Mấy ngày sau, cô không gặp lại Hàn Mặc Ngôn, cũng không nhận được bất kỳ cuộc điện thoại nào.
5 Tranh tối tranh sáng, cô không nhìn rõ được thái độ của Hàn Mặc Ngôn, cũng giống như cô chưa bao giờ nhìn rõ người đàn ông này. . . Từ buổi xem mặt không chào đã ra về, mẹ chỉ gọi cho Lục Nhiễm một lần trách móc cô vài câu, chắc tại không thân với con gái như con trai, còn Lục Nhiễm cũng thờ ơ câu được câu chăng.
6 Hàn Mặc Ngôn nói: "Lục Nhiễm, hãy cho anh một cơ hội để anh thử xem. . . ”. “Không sao”. Hàn Mặc Ngôn lái xe vào khu biệt thự, từng ngôi biệt thự riêng biệt dần lủi lại phía sau.
7 Lần đầu tiên Lục Nhiễm nghe thấy cái tên này, cô không biết chủ nhân của nó sau này sẽ khiến cô đau khổ thế nào. Vậy thì cuộc sống lại nên quay về đúng quỹ đạo của nó.
8 Không phải là Hàn Mặc Ngôn không biết yêu mà là anh đã sớm chôn vùi tình yêu của mình cho một người con gái khác. Hội nghị tìm kiếm cơ hội kinh doanh khai mạc theo đúng lịch trình, Lục Nhiễm bảo phó trợ lý đặt vé trước.
9 Trái tim Lục Nhiễm nhói đau, cô cắn môi tự nói với mình, vì sự trở về của Trang Tĩnh mà ra nông nỗi này sao?“Lâm Tĩnh, chúng ta đi thôi”. Vùng vẫy khỏi bàn tay Lục Nhiễm, Lâm Tĩnh vẫn không cam tâm: “Lục Nhiễm, tại sao lại bắt tớ đi? Cô ta bắt cá hai tay! Cô ta dựa vào cái gì.
10 Lục Nhiễm nhếch môi: “Hơn nữa, anh không cảm thấy người cần phải giải thích thực ra là anh sao?”. Ngày hôm sau là cuối tuần, chưa đến năm giờ Hàn Mặc Ngôn đã đến nhà Lục Nhiễm.
11 Trước khi ra khỏi cửa, Lục Nhiễm dừng lại, nói: “Làm ơn đừng làm em thất vọng”. Lục Nhiễm chưa dùng ngày phép nào nên nghỉ luôn mấy ngày, đằng nào thì công việc của cô cũng đã hoàn thành.
12 Sống mãi trong ký ức thì thật là đáng thương, bởi vì chẳng còn ai đợi chị trên đất cũ. Hàn Mặc Ngôn thuộc phái hành động, Lục Nhiễm cũng thế. Lục Nhiễm gọi cho mẹ, Hàn Mặc Ngôn gọi cho bố, chỉ có điều phản ứng của người trước là vui mừng và kích động, còn phản ứng của người sau là một từ “rất tốt”.
13 Khẽ thở dài, Hàn Mặc Ngôn nắm lấy tay Lục Nhiễm: “Em đã là vợ của anh rồi”. Trong tiếng pháo nổ giòn giã, một mùa xuân nữa lại về. Nhà họ Lục ít người nên hết một cái Tết Lục Nhiễm cũng chẳng vất vả gì.
14 Hàn Mặc Ngôn, mang theo Trang Tĩnh của anh mà cút cho khuất mắt tôi. Lục Nhiễm cứ tưởng là không bao giờ phải gặp lại Trang Tĩnh. Đáng tiếc là ý nghĩ ấy chưa được bao lâu, Trang Tĩnh lại xuất hiện trước mặt cô với hình tượng của người bị hại.
15 Hàn Mặc Ngôn không đuổi theo, chỉ nói năm chữ: "Anh đợi em trở về”. Mấy ngày sau, Lục Nhiễm đều không nhìn thấy Hàn Mặc Ngôn. Lục Tề và mẹ thay nhau chăm sóc cô, hai người cố ý tránh nhắc đến những chuyện liên quan đến Hàn Mặc Ngôn.
16 Paris là một thành phố lãng mạn. Cùng người mình yêu đi Pháp nghe qua thật là một việc tuyệt vời, đương nhiên, tiền đề là trong lòng người ta có bạn. Ngoài thời gian học tập, Hướng Diễn dẫn Lục Nhiễm đi hết mọi cảnh đẹp của Paris.