1 Cuốn thứ nhất: Kinh Thành Phồn Hoa Chương 1: Chiến thắng trở về. Gần đây Đại Tần có tin mừng. Trấn Bắc đại tướng quân Diệp Chiêu chinh chiến tám năm, cuối cùng cũng phá tan kinh thành của bọn man di phương Bắc, rửa sạch mối nhục, chẳng những giành lại được lãnh thổ đã mất mà còn ép bọn chúng phải cúi đầu xưng thần.
2 Chương 2: Bạch mã tướng quân Năm Đức Tông thứ mười ba, mùa đông, phố xá trong kinh thành dọn dẹp sạch sẽ, trên mặt đường còn phủ một tầng tuyết mịn mỏng, hai bên đường dân chúng đông ngìn nghịt, thò đầu thò cổ trông ngóng cái gì đó.
3 Chương 3: Mười Dặm Hồi Môn Hôn sự của Hạ Ngọc Cẩn và Diệp Chiêu, không cao quý như hoàng thượng kết hôn, không xa hoa như công chúa gả chồng, cũng không náo nhiệt như tiệc cưới khanh vương, nhưng nhờ thân phận đặc thù của tướng quân và thân phận hoang đường của quận vương mà càng thu hút sự chú ý hơn hết thảy mọi hôn lễ trong kinh thành cả trăm năm nay.
4 Chương 4: Động Phòng Hoa Chúc. Hạ Ngọc Khuyết có tính toán từ trước. Hắn đã sớm bố trí cao thủ võ lâm, ngay giây phút Hạ Ngọc Cẩn nhảy lên tường liền kéo ngay xuống, phong bế vài cái huyệt trên người, khiến đệ đệ miệng không thể nói, thân không thể động, một trái một phải khống chế mọi hành động để tránh sinh mầm tai vại lần nữa.
5 Chương 5: Tâm Kế Của Tiểu Thiếp. Ngày hôm sau, An Thái Phi nói rằng mình đầu đau chân đau ngực đau, cho phép Diệp Chiêu kính trà qua loa, tặng vòng tay Dương Chi Bạch Ngọc cho con dâu rồi vội vàng đi mất, để nàng dâu mới lại cho An vương phi tiếp đón.
6 Chương 6: Trốn đông trốn tây. Nam Bình Quận Vương ra ngoài đi dạo suốt bảy ngày không về nhà, đến cả lại mặt cũng không đếm xỉa. An Thái Phi chạy tới phòng Diệp Chiêu, nước mắt nước mũi giàn dụa kiên quyết lôi kéo nàng nói: “Tất cả là tại ngươi không tốt, làm hại con ta không dám về nhà.
7 Chương 7: Quân sư hồ ly. “Hồ Thanh huynh đến? Mau vào uống một chén nào. ” Hạ Ngọc Cẩn vội bảo lão Cao lấy thêm một chén rượu ra. Hồ Thanh ngửi ngửi mùi thơm trong không khí, nếm một miếng thịt dê, cười nói: “May mà ngươi tìm được cái tiểu điếm này, hương vị rất tuyệt.
8 Chương 8: Hà Đông sư tử hống… Đạp Tuyết là con bảo mã ngày đi ngàn dặm, theo Diệp Chiêu xuất chinh từ nhỏ, cùng trải qua sóng to gió lớn, tình cảm sâu đậm.
9 Chương 9: Niềm vui lại mặt Hôm sau, sáng sớm Hạ Ngọc Cẩn đã bị Diệp Chiêu vừa thúc dục vừa đe đọa dựng dậy, bị hai nữ thổ phỉ giám sát mặc áo khoác lông cáo màu trắng bạc, cúc áo khảm ngọc trai, trên đầu đội chiếc mũ màu đồng đính trân châu, hai sợi dây đỏ thật dài buộc hai bên mũ, móc lại bằng một cái khuy bạch ngọc.
10 Chương 10: Mẹ chồng nàng dâu tranh chấp… Trong kinh thành, kinh sư quân doanh, tướng quân khoanh tay mà đứng, giọng điệu khẩn cầu không thể kháng cự: “Giao tình sinh tử bao năm, nay rơi vào phút ngặt nghèo, thỉnh chúng huynh đệ trợ giúp ta một tay.
11 Chương 11: Nổi trận lôi đình Gần đây Diệp Chiêu cảm thấy khá là buồn phiền, nàng đã từng đánh nhau, từng hành quân, từng bày trận, từng hoành hành ngang ngược, chỉ có mỗi người phụ nữ trước mặt là không đỡ được.
12 Chương 12: Cầu xin khoan dung. Thảm trạng trong quân doanh nhanh chóng truyền ra ngoài, những gia đình có con cháu tham gia quân ngũ vô cùng hốt hoảng kinh hãi, kẻ chết thì cũng chết rồi, còn những kẻ bị đánh thì vội vàng nhờ cậy quan hệ, chạy tới cửa xin xỏ.
13 Chương 13: Đối đầu trên thuyền hoa… Dạo này Hạ Ngọc Cẩn có chút buồn chán, hắn vô cùng vất vả mới dỗ xong mẫu thân, có bạn nhậu tới cửa rủ đi uống rượu nghe kể chuyện, bèn đồng ý ngay lập tức.
14 Chương 14: Binh đánh hiểm chiêu Tiểu đạo cô Hàn Sơn Quan có chất lượng tương đối cao, làn da ai nấy nõn nà mịn màng, ánh mắt lúng liếng ý xuân, cử chỉ mềm mại dịu dàng, giọng nói ngọt ngào nũng nịu, mặc hoa phục tơ lụa vào, đeo châu báu trang sức lên, mỹ mạo tăng thêm ba phần.
15 Chương 15: Chiến tranh tâm lý Trăng sáng từ từ lặn xuống, mặt trời mọc lên từ phía đông, tiếng ca hát trên Tần Hà ngừng dần, đoàn người từng đám từng đám lục tục trở về nhà.
16 Chương 16: Nguy cơ của tiểu thiếp Chuyện ly hôn lớn như thế, cho dù Hạ Ngọc Cẩn có vô liêm sỉ đến mức nào, cũng phải nói với mẫu thân hắn trước tiên. An Thái Phi ôm ngực, nước mắt vui mừng tuôn rơi, liên tục nói tốt tốt, may mắn là sau này có thể đàng hoàng hợp lý không cần mỗi ngày sáng sớm đã bị con dâu thỉnh an, cũng không cần phải cân nhắc tiếp chuyện với con dâu trong phòng, càng không cần phải lo lắng con mình bị đánh đòn hiểm.
17 Chương 17: Sòng bạc Trường Thịnh… Trong cung truyền ý chỉ Thái Hậu triệu kiến. Diệp Chiêu giao việc chuyển lời tới mọi người trong An Thân Vương phủ cho bọn thị vệ, sau đó vội vàng thay quần áo vào cung.
18 Chương 18: Phu xướng phụ tùy… Sòng bạc nào cũng nuôi vài chục tên lưu manh côn đồ, chịu trách nhiệm tha kẻ dám làm loạn tới một con hẻm tối tăm nào đó tiến hành dạy dỗ.
19 Chương 19: Giấc mộng thành sự thật… Quận vương muốn chơi, sẽ chơi cho đến khi chán mới thôi. Tới khi Hạ Ngọc cẩn dừng tay, sòng bạc Trường Thịnh thua tổng cộng mười i vạn ba ngàn tám trăm lượng bạc, còn lỗ thêm một cánh tay của Lục gia.
20 Chương 20: Lãng tử quay đầu… Giấc mộng tan biến, cuộc sống vẫn phải tiếp tục. Tuy nhiên hôm nay Diệp Chiêu thể hiện tốt lắm, tung một câu hứng một câu, phu xướng phụ tùy, khiến hắn hãnh diện trước mặt người khác, giảm đi không ít uất ức trong thời gian gần đây, cho nên ngay cả nhìn mặt cũng thấy nàng thuận mắt hơn rất nhiều.