21 Chương 21: Tuần Hành Ngự Sử. Hoàng Thượng ngồi trong ngự thư phòng, mặt mày hớn hở nhìn đống ngân phiếu. Mấy năm nay chiến loạn liên miên, hao tiền tốn của, khiến quốc khố trống rỗng, vì làm gương, trong cung khắp nơi bớt ăn, hoàng thượng đi đầu mặc quần áo vá, hoàng hậu ba năm không dám thêm trang sức mới, cho tới tận sau khi Diệp Chiêu khải hoàn mang chiến lợi phẩm về, các nữ nhân trong hậu cung mới gọn gàng lên được một chút.
22 Chương 22: Ghen tuông tranh giành… Cho dù bị quyền lực cưỡng ép, Hạ Ngọc Cẩn cũng không phải là người dễ dàng cam chịu như vậy. Bởi vì hắn chơi bời ở Tần Hà trắng một đêm, sáng tinh mơ đi mua thịt dê lại bị cuốn vào sự kiện ép người đánh bạc, vất vất vả vả mới xong lại không dừng vó chạy đến hoàng cung đưa tiền, trước đó còn rơi xuống nước nhiễm lạnh, thân thể đã sớm cảm thấy khó chịu, hơn nữa còn bị kích thích bởi thư ly hôn của Diệp Chiêu và ý chỉ bổ nhiệm của hoàng thượng, một tốt một xấu, cuối cùng không chịu nổi, còn chưa kịp mở miệng với ông bác chơi xấu, đã thấy sao bay đầy mắt, ặc cũng chưa kịp ặc một tiếng đã ngã xuống.
23 Chương 23: Cáo mượn oai hùm… Dân chúng Mạc Bắc tục tằng, Diệp Chiêu quen ở cùng với đám binh tướng thô lỗ trong quân, Hồ Ly xem như là kẻ lịch sự nhất bên người rồi, thế nhưng tốc độ ăn thịt của tên này cũng chẳng thua gì lão hổ.
24 Chương 24: Quyết định khó khăn… Hạ Ngọc Cẩn hạ một quyết định vô cùng khó khăn. Hắn trằn trọc không ngủ nổi, khiến hai quầng mắt đen 4hui, cơ hồ dối gạt lương tâm mới tìm ra trên người Diệp Chiêu cũng có chỗ thích hợp để làm vợ.
25 Chương 25: Chuyện cũ ở Mạc Bắc… Cho dù ở sau lưng Thu Hoa và Thu Thủy đối đãi với Hạ Ngọc Cẩn ăn nói chua ngoa thái độ đanh đá cỡ nào, chỉ cần Diệp Chiêu xuất hiện, các ngày sẽ tức khắc biến thành cừu non hiền lành ngoan ngoãn, vẻ mặt ngây thơ vô tội, dường như những chuyện xấu kia chẳng liên quan gì đến các nàng.
26 Chương 26: Bổng đả uyên ương… Khi Hạ Ngọc Cẩn ngồi nghe Hồ Thanh kể lại chuyện cũ, luôn cứ cảm thấy vẻ mặt của hắn là lạ, tựa như tràn đầy yên thương đối với nương tử nhà mình, thế nên mới cẩn thận hỏi: “Này… Đừng nói là huynh…” Sắc mặt Hồ Thanh ủ ê, lắc đầu: “Thân phận của tướng quân là gì? Thân phận của ta là gì? Đồng sinh cộng tử nhiều năm như vậy rồi, giờ chỉ cần nàng sống tốt là được, không nên đòi hỏi cái gì nữa.
27 Chương 27: Tội ác chồng chất… Sự tình rất đơn giản. Khổ chủ gây rối họ Trương, tên Trương Đại Bảo, ở Trương gia thôn gần kinh thành. Tháng trước con trai hắn là Trương Tam Lang bị bệnh, đưa đến Bảo Hòa Đường để đại phu khám, mua mười thang thuốc, về nhà uống xong bệnh tình đột ngột trở nặng, nửa đêm hôm qua nôn thốc nôn tháo, gần đi đến nơi rồi.
28 Chương 28: Truy cứu đến cùng… Trăm năm mới có một vị nữ tướng quân, các nữ nhân ong kinh thành sùng bái Diệp Chiêu đến sắp điên cuồng hết cả. Vì thế, các nàng đưa mắt chằm chăm nhìn hết vào người nam nhân của tướng quân.
29 Chương 29: Lưu manh vô lại…. Hạ Ngọc Cẩn vội vàng giải thích: “Hắn không nói thẳng, là ta đoán vậy. ” Diệp Chiêu hỏi lại: “Ngươi tin?” Hạ Ngọc Cẩn căng thẳng nói: “Có một chút…” Diệp Chiêu nhìn hắn như nhìn một đứa trẻ lầm lỗi, lát sau, mới thở một cái thật dài, thương tiếc nói: “Ta vạn vạn lần không nghĩ tới, lời hồ ly nói, lại có thể còn có người tin…” Hạ Ngọc Cẩn vội vàng bênh vực huynh đệ: “Ta thấy thần sắc Hồ Thanh không giống giả vờ, sao cô lại nói hắn như vậy?” Diệp Chiêu hỏi: “Hắn nói hắn đồng tính, ngươi tin không?” Hạ Ngọc Cẩn lắc đầu.
30 Chương 30: Chôn giấu sự thật… Trong một thôn nhỏ cách kh thành không xa, có một tòa viện nhỏ, bên trong có ba cây đào, hoa lá xum xuê chìa cả ra ngoài tường, dưới chân tường có một con chó vàng bị trốc hết lông lưng, dưới nắng sớm ban mai, nhàn nhã gặm xương gà.
31 Chương 31: Gặp nhau ở bộ Lễ… Tướng quân tìm Hồ Thanh, thật ra là vì chuyện sứ giả Đông Hạ sắp đến chơi, còn về chuyện cất quân hỏi Bội, chẳng qua chỉ là phụ thêm.
32 Chương 32: Sứ đoàn Đông Hạ… Sáng sớm hôm sau, đoàn sứ thần Đông Hạ khí thế ngất trời đã đến ngoài thành, trước là tháo dỡ vũ khí xuống, sau đó cùng đi với lễ quan và tám trăm binh lính Đại Tần, dọc qua phố Huyền Vũ, tới trước Sùng Văn Môn.
33 Chương 33: Thái Quy thịnh yến… Yến tiệc cung đình kiểu này phải mặc quan phục chính thức. Hạ Ngọc Cẩn ngại chức quan của mình thấp kém, lại thề sống thề chết không chịu mặc bộ quan phục màu lục mà hoàng thượng quan tâm đặt riêng cho hắn trước mặt anh em chú bác, bèn mặc bộ quận vương phục màu tím thêu hoa đai ngọc, đội thêm hoàng kim quan, nhìn qua rất sang trọng.
34 Chương 34: Rỉ tai nơi trà tứ… Bất kể Đại Tần hay là Mạc Bắc, yến tiệc đãi khách đều lấy rượu ra để bày tỏ sự hiếu khách, mọi người thấy Hạ Ngọc Cẩn ra sức đỡ rượu giúp phu nhân, trong bụng đều muốn phá chơi, kẻ nào cũng tới ngươi một ly ta một ly, chuốc cho Hạ Ngọc Cẩn đầu óc choáng váng, ngảy cả bản thân mình tên gì họ gì cũng chẳng biết.
35 Tam Thập Ngũ. Tựa như mới quen… Bên bờ Tần Hà, đèn sáng như ban ngày, tiếng du khách ồn ào náo nhiệt. May mắn sa mạc thường xuyên có bão cát, liên lạc với nhau phải gọi to mới nghe thấy, cho nên giọng nói của Y Nặc rất lớn.
36 Tam Thập Lục. Nghi vấn phát sinh… Mắt đỏ như mắt thỏ, nếu để nàng thấy, chẳng phải sẽ bị cười nhạo hay sao? Hạ Ngọc Cẩn chỉnh lại quần áo, đứng ngốc ở bờ sông một hồi, đợi sau khi bình phục lại tinh thần, mới quay lại tửu lâu tìm bạn nhậu đổi áo khoác, chỉ nói rằng bị gió thổi, sai người mang gương đồng tới soi soi khóe mắt, xác nhận không có gì đáng nghi, liền lẻn vào ngõ Yến Tử, lách vào trong một căn nhà dân cũ nát, uy hiếp đe dọa một phen, lấy được thứ đồ ấy, lại vội vàng chạy về nhà.
37 Tam Thập Thất. Lấy giả tráo thật… Hạ Ngọc Cẩn cảm thấy thế giới này gặp ma rồi. Hôm qua hắn lấy đao về trả cho nương tử làm lành, hôm nay đã bị vu là giết người, bị con cáo già túm lấy tra hỏi, rố7 cuộc là cái khỉ gì đang xảy ra đây? An Thái Phi kiên định cho rằng con dâu khắc con trai.
38 Tam Thập Bát. Chim sợ cành cong… Bình thường, không có kẻ bị tình nghi nào lại chạy tới điều tra vụ án của chính mình. Nhưng hoàng thượng ngửi được mùi nguy hiểm trong chuyện này, liền mở một mắt nhắm một mắt, không nói cho phép, cũng chẳng nói rõ ràng, chỉ rút lệnh cấm túc, kệ cho Hạ Ngọc Cẩn chạy loạn.
39 Tam Thập Cửu. Ước pháp tam chương. Cũng không phải là lần đầu lên giường nữ nhân, có cái gì mà phải căng thẳng? Hạ Ngọc Cẩn được Diệp Chiêu cho phép, lập tức cởi áo, trèo lên chiếc giường gỗ tử đàn của nàng, lăn lăn hai cái, xác nhận giường đủ rộng rãi thoải mái, sau đó sờ sờ mó đông mó tây, phát hiện ra trừ cây chủy thủ dưới gối, bên thành giường còn treo một thanh kiếm nhỏ, góc chăn lủng lẳng một đống Thiết Liên Tử* tinh xảo, vũ trang đầy đủ, không hề có một chút sơ hở nào.
40 Tứ Thập. Nhìn thấu mọi việc. Hai kẻ mỗi người mang một âm mưu, nhiệt tình tra án bùng lên hừng hực như lửa. Diệp Chiêu cầu xin với hoàng thượng, hoàng thượng liền tạm thời giao lại nhiệm vụ tiếp đón tên khốn Đông Hạ cho Bí Thư ám Ngưu đại nhân tuổi gần sáu mươi, béo múp đầu múp đuôi, khiến ngày nào hai cái chân cũn cỡn của lão cũng phải đỡ cả thân mình ục ịch, tinh lực tràn đầy mà ngao du sơn thủy cùng Y Nặc hoàng tử, hôm nay đi Đông Hải, ngày mai đi cưỡi ngựa bắn cung, ngày kia đi Tây Sơn, đi được vài bước mặt mũi đã mồ hôi ròng ròng, trên mặt vẫn còn phải cố mỉm cười, không dám thất lễ với khách quý.