41 Tứ Thập Nhất. Đặt bẫy. Ngưu thông phán làm việc cực nhanh, thủ hạ cũng rất tháo vát, ước chừng qua nửa ngày, sau khi Hạ Ngọc Cẩn cắn hết ba đĩa hạt dưa, uống hết hai bình trà thơm, bọn họ đã tóm được thằng nhóc ăn xin bẩn thỉu lấm lem từ đầu đến chân từ dưới gần cầu về đây.
42 Tứ Thập Nhị. Lòng lang dạ sói Đoàn sứ Đông Hạ tới chơi đã bảy ngày, ba ngày sau sẽ phải quay về báo cáo, việc lùng bắt hung thủ phải mau chóng. Hạ Ngọc Cẩn và Diệp Chiêu dùng tốc độ tối đa mà lên danh sách mở tiệc chiêu đãi, gọi quản sự tới, sai bọn họ tạm thời dừng mọi việc khác lại, cả đêm dẫn người đi thu xếp ổn thỏa chuyện này.
43 Tứ Thập Tam. Bắt được hung thủ. Ngày hôm sau, hoàng tử Y Nặc vì say rượu đánh mất đức hạnh, chòng ghẹo Nam Bình Quận Vương mà dâng thư lên hoàng đế Đại Tần thỉnh tội.
44 Tứ Thập Tứ. Chân tướng rõ ràng. Được thằng bé ăn xin xác nhận, Diệp Chiêu dựa vào chiêu thức, vũ khí quen dùng, vóc người, thể lực và khả năng phán đoán chuyên nghiệp nhanh chóng tóm cổ hung thủ.
45 Tứ Thập Ngũ. Thập Toàn Đại Bổ. Ngày xưa có một kẻ ngốc, tự đào một cái hố, rồi lại tự nhảy xuống đó. “Cưới vợ nào mà chẳng giống nhau? Yên ổn được vài năm rồi kiểu gì chẳng chán?” Hạ Ngọc Cẩn tự an ủi bản thân, “Tốt xấu thế nào thì mấy bà vợ nhà khác cũng không thể rộng lượng với thiếp thất như nàng, không nghe lời như nàng, cũng không thể đánh nhau bắt nghi phạm giết người, chân lại càng không dài được như vậy…” Nghĩ tới đây, Hạ Ngọc Cẩn nuốt nước miếng một cái, Diệp Chiêu là nữ anh hùng hiếm có, nắm giữ quyền cao chức trọng trong triều đình, phẩm hạnh lại vượt trội, khiến người ta thân không thể tới lòng hướng tới, không ít nữ nhân sùng bái nàng đến mức không thể tưởng tượng nổi.
46 Tứ Thập Lục. Biết tình biết thế Hạ Ngọc Cẩn vui vẻ ra ngoài đi dạo, ngay cả khi bị lũ bạn xấu lẫn đám văn nhân cổ hủ giễu cợt cũng vẫn mắt điếc tai ngơ, tập tập trung trung suy nghĩ xem, rốt cuộc tối nay nên làm cái gì? Đầu tiên là phải rủ nàng uống hai chén rượu nhỏ, chờ cho bụng dạ nóng lên, đầu óc không còn tỉnh táo hẳn nữa, thì hất một chén rượu lên váy nàng, rồi lập tức đưa nàng về phòng, vừa xin lỗi vừa lau, bàn tay lau lau có thể tiến vào trong đùi, tiện đà sờ sờ mấy cái, càng sờ càng thích, càng sờ càng nóng, nhẹ nhàng vén váy nàng lên, cuối cùng cởi áo tháo thắt lưng, đẩy xuống hoàn thiện nốt bước cuối.
47 Tứ Thập Thất. Binh khí giao tranh. Con sói ăn chay hai mươi tư năm và con sói ăn chay ba tháng khác nhau ở chỗ nào? Thứ nhất, đối với việc ăn thịt, con sói ăn chay hai mươi tư năm kiên trì hơn.
48 Tứ Thập Bát. Ác chiến tái chiến. Nhớ năm đó, trên thảo nguyên Cách Lặc Tư Hãn mênh mông, danh tướng Kim Quốc Cáp Nhĩ Thiếp tự xưng dũng mãnh vô song. Trước khi xuất quân khiêu chiến, Diệp Trung hỏi ai muốn xung phong, lợi dụng lúc chúng tướng bối rối do dự, Diệp Chiêu năm ấy mười sáu tuổi lên tiếng trả lời xin đi, ngay tức khắc nhảy lên Đạp Tuyết, xách Bàn Long Đao, xông tới dẫm nát Hoàng Long, một đao chặt đứt đầu tướng địch, một trận thành danh.
49 Tứ Thập Cửu. Thư đến Tướng quân vào triều, không ham chiến. Hạ Ngọc Cẩn chức bé tiếng nói nhẹ, không cần vào triều, thường thường có thể trốn việc là trốn ngay, công tác dựa hết vào Lão Dương Đầu.
50 Ngũ Thập. Hồng Nhan Nhược Liễu. Nhân dịp biểu tiểu thư giá lâm, cuối cùng Diệp Chiêu cũng có được cơ hội hiếm có tự tay sắp xếp khuê phòng cho nữ hài tử.
51 Ngũ Thập Nhất. Sấm vang chớp giật Biểu muội vào ở tại Ngô Đồng Viện, tường trắng ngói đen, chằng chịt năm sáu cây ngô đồng, điểm xuyết thêm bảy tám khóm hoa tường vi.
52 Ngũ thập Nhị. Gan to bằng trời Mưa liên miên không dứt, mưa suốt bảy tám ngày, vẫn chưa có dấu hiệu ngừng lại, mùa màng năm nay sợ rằng sẽ thất bát, quốc khố trống rỗng, nhà giàu tranh giành lương thực lẫn nhau, Tây nam chiêu mộ tân binh, Nam Xuyên tuyết dữ, nơi nào cũng là chỗ hao tiền hao lương, vì thế giá gạo giá rau lặng lẽ tăng lên, gạo trắng từ hai mươi đồng tăng tới bốn mươi đồng một đấu, ngay cả hoa màu thô để bình dân áo vải ăn cũng tăng năm đồng.
53 Ngũ Thập Tam. Muốn vợ không Đám là lượt gây ầm ĩ không nhỏ, làm cho các thực khách trên các tửu lâu chung quanh đều ngó đầu ra nhìn về đây, nước miếng sắc lang càng ngày càng nhiều.
54 Ngũ Thập Tứ. Chuyện cũ xấu hổ. Hảo hán không nhắc tới chuyện xấu ngày xưa. Diệp Chiêu đã làm chuyện vô liêm sỉ này, quả thực là, phì phì… Nhân thần cùng căm phẫn.
55 Ngũ Thập Ngũ. Tặng quân tiên hoa Liễu Tích Âm cũng đã là đại cô nương mười tám tuổi, nếu không gả sẽ không kịp nữa. Cho nên Diệp Chiêu rất vội. Khổ nỗi Hồ Thanh lại là cá không ăn muối, bảo đông thì chạy sang tây, bảo nam thì chạy sang bắc, ép đến cuối cùng không ngờ hắn phun ra một câu: “Diệp tướng quân, quen biết lâu như vậy, chẳng lẽ ngươi còn không hiểu ta sao?” Diệp Chiêu mù mờ lắc đầu.
56 Ngũ Thập Lục. Áo cưới đỏ thẫm Phu nhân thật sự bận rất nhiều việc. Hạ Ngọc Cẩn lượn lờ ở bên cạnh một lát, cuối cùng cũng đành chưng hửng mò về. Đi qua chỗ hành lang gấp khúc ngay sát hoa viên, đã thấy Liễu Tích Âm mặc một bộ váy áo trẻ trung bằng lụa vàng nhạt, trên thêu dây leo, Hồng Oanh đứng hầu phía sau, ngẩn người ngồi trong đình nhìn từng giọt mưa rơi xuống hồ nước, rửa sạch lá sen nhỏ màu xanh nhạt, gợn sóng dập dềnh, nỗi đau buồn không giấu được trong khóe mắt phiếm hồng.
57 Ngũ Thập Thất. Mùng 5 tháng 5 Liễu Tích Âm trong ấn tượng của Hồ Thanh là một cô nương thiện lương lại có chút yếu đuối, không quá thu hút, làm cái gì cũng đều chân thành chăm chỉ, thường xuyên bị tên xấu tính Diệp Chiêu trêu phát khóc.
58 Ngũ Thập Bát. Sát phạt quyết đoán Chuyện duy nhất mà người rơi vào trong nước có thể làm, chính là bám chặt lấy hết thảy mọi thứ, bất kể là rơm rạ, mảnh gỗ, hay là người khác.
59 Ngũ Thập Cửu. Bội tình bạc nghĩa Edit by Bing Nam Bình Quận Vương phủ, chính viện, từng trận từng trận tiếng quận vương gầm gừ và tiếng đập đồ đập đạc truyền ra.
60 Lục Thập. Mười năm như mộng Edit by Hỏa Phụng Liêu Nguyên Chị em thân thiết sau khi thành thân, đều sẽ ly tán mỗi người một nơi. Cho nên khi Diệp Chiêu bộc lộ thân phận nữ nhi, tấm chân tình của Liễu Tích Âm đành phải thả trôi theo dòng nước, cho dù nàng chia rẽ Diệp Chiêu và hồ ly tinh, thế tục nhân sinh cũng sẽ không cho phép nàng và Diệp Chiêu sớm tối bên nhau.