1 Khi Tô Đình bước tới chỗ tôi bắt chuyện thì tôi đang mặc trên người chiếc sequin mini dress trễ ngực, lộ ra cả một vùng da thịt trốn trong góc phòng liều mạng ăn uống.
2 “Ông chủ Tống, hai người đều không có bạn gái phải không? Hội trường này có một hoa viên lộ thiên, có muốn A Miên dẫn hai người đi dạo một vòng không?” Tôi chỉ cần ưỡn ngực, nghiêm mặt giả bộ ngượng ngùng nhưng trong lòng lại vô cùng vui vẻ đưa ra đề nghị.
3 Khi tôi quay lại đại sảnh thì Tô Đình đang đi tìm tôi khắp nơi. “Này, cuối cùng cũng tìm thấy. Cậu chết ở chỗ nào thế, có phải lại đến chỗ nào ăn uống không? Cậu không biết cậu đã bở lỡ cái gì đâu.
4 Đến Thanh Giang ăn cơm là sự lựa chọn vô cùng lý tưởng. Molly và A Quang là nhân viên tổ làm phim nên dĩ nhiên là không ngồi cùng bàn với tôi rồi, vì vậy khi tôi mất hết hứng thú, rã rời bước ra bãi đỗ xe mới nhớ ra hôm nay tôi không lái xe tới, mà lúc này đã gần ba giờ sáng rồi.
5 Buổi sáng sau khi tỉnh dậy, tôi được quản gia Hàn gia gọi ra đại sảnh ăn sáng. Tôi cũng không mang theo mỹ phẩm bên người, đêm hôm qua cũng chỉ tẩy trang qua loa rồi rửa mặt, dù có trốn tránh thế nào thì cũng phải ra trận dù không có vũ trang.
6 Tôi hung hăng trừng mắt với con mèo xám đó, liếc nhìn những cánh hoa rơi đầy đất, nhất thời ngay cả rắm cũng không dám phun. Hàn tiềm cũng không nói tiếp, chỉ ung dung nhìn tôi, thỉnh thoảng cúi người trêu chọc con mèo một chút, gãi gãi cổ con mèo béo mấy cái.
7 Trong tưởng tượng của tôi, Hàn Tiềm hẳn phải từng bước từng bước đến gần, anh cởi từng chiếc quần áo trên người rồi để chúng nhẹ nhàng rơi xuống. Theo tính nghệ thuật trong phim ảnh thì nên để quần trượt xuống lộ ra bắp chân mịn màng, trơn bóng xuống mắt cá chân.
8 Thế nhưng, cuối cũng vai diễn vẫn sẽ là của tôi thôi!Những nghệ sĩ có kinh nghiệm lâu năm trong giới, dù ít dù nhiều đều có chút phù phiếm và kêu ngạo, thỉnh thoảng có mở lòng mở dạ thì cũng muốn phải đặc biệt hơn người, nhưng đó cũng chỉ là những kỹ năng diễn xuất tương đối cao siêu và rập khuôn mà thôi.
9 Khi anh nói những lời này, hơi thở lướt nhẹ qua mặt tôi. Tôi vừa cảm thấy ngứa vừa thấy ngọt ngào. Tôi tiến lại gần vuốt ve mặt Hàn Tiềm. Ký ức của tôi về đêm đó rất lộn xộn, rất hỗn loạn.
10 “37°1. Ừ, trên cơ bản là đã hạ sốt. ” Hàn Tiềm lấy nhiệt kế từ trong miệng tôi ra, rồi nói vào trong điện thoại. Sau đó anh làm như theo hướng dẫn của bác sĩ của Hàn gia đi tới xem con ngươi của tôi, báo cáo mọi thứ đều bình thường sau đó mới cúp điện thoại.
11 Chờ đến khi tôi trở về gặp A Quang mới biết được Hàn Tiềm nói “Không đâu” là có ý gì. Tôi len lén chạy đến phòng trà nước nhanh chóng gọi điện cho Tống Minh Thành, trong điện thoại giọng điệu của anh ta ủ rũ: “Có thể giải quyết như thế nào được chứ! Còn có thể làm gì để giải quyết đây! Thiếu chút nữa tôi bị anh trai đánh chết! Tối hôm qua khi cô gọi điện thoại cho tôi, tôi thật sự đang ở nhà xem phim kinh dị, đột nhiên điện thoại reo, sợ quá tắt máy mà thôi.
12 Tống Minh Thành và Hàn Tiềm đều là dạng sói đội lốt người nên hiển nhiên đều có chung đề tài nói chuyện của tầng lớp thượng lưu. Sussie thỉnh thoảng cũng chen vào một, hai câu.
13 Hàn Tiềm nhìn tôi, tôi nhìn xuống đất, con số hiển thị trong thang máy thay đổi từ hai con số xuống một con số. Khí lạnh bốc lên dọc sống lưng tôi. Nhưng tôi có thể nói sao? Tôi có thể tùy tiện nói cho Hàn Tiềm biết sao? Này, anh trai, khuôn mặt tôi cũng nhỉ nhắn ưa nhìn, dáng người cũng không tệ lắm đâu đấy.
14 Tôi cố gắng trấn tĩnh lại không muốn nhớ đến cái hồi ức xót xa đêm đó nữa. Đáng tiếc, một khi kí ức đã ùa về thì như vỡ đê, thật kinh hồn. Sáng hôm đó khi tỉnh dậy liền thấy một cánh tay của Hàn Tiềm vòng ra trước ngực ôm tôi, còn cảm nhận được thân thể anh dính sát vào tôi, thật sự khiến tóc gyas tôi dựng thẳng đứng lên.
15 Đáng tiếc vấn đề cần phải thảo luận bây giờ không phải Hàn Tiềm bị cưỡng bức hay không. Trần Đan Đan đang nhìn tôi chằm chằm. “Miên Miên, cậu yên tâm, tớ không định đem những thứ này cho chủ biên.
16 Hàn Tiềm tới rất đúng giờ, nhờ bóng đêm che chắn, bốn phía cũng không có ai chú ý tới chúng tôi. Hình như anh vừa mới kết thúc một ngày làm việc cường độ cao, thần sắc càng lạnh lùng xa cách, giống như đang che giấu mỏi mệt.
17 Mấy ngày nay lịch trình của Lý Khải Duệ còn trống nên có thể tập trung vào quay《 Scandal 》. Mà vụ kiện của Trần Đan Đan cũng đã kết thúc, lúc này tôi mới có thể thật sự thở phào tập trung vào công việc.
18 Chú giải: Đồng thanh là kim loại đồng (Cu) có màu xanhHoàng kim là kim loại có màu vàng, trắngThật ra thì tôi vẫn cảm thấy Tống Minh Thành nếu như khi sinh ra không cẩn thận có quan hệ máu mủ với Tống Minh Nguyên, đại khái cũng có thể bình yên vượt qua thời kỳ thò lò mũi xanh, tời kỷ nổi loạn của tuổi mới lớn, sau đó lớn lên trở thành một thanh niên tốt.
19 Thật ra thì, Hàn Tiềm rất anh tuấn cũng rất bình thường. Anh đeo một chiếc mặt nạ bằng kim loại sang màu, chỉ che phần phía trên sống mũi, trên người là bộ quân phục vừa vặn với cơ thể, cúc áo bằng kim loại cài kín đến tận cổ, vô cùng phù hợp với khí chất lãnh đạm của anh, lại khiến người ta cảm thấy có phần cấm dục.
20 Chú giải: Xuân phong đắc ý mã đề dật là câu thơ trong bài Đăng khoa hậu (Sau khi thi đỗ) của Mạnh Giao đời Đường – ngọn gió xuân mát rượi leo lên ngựa phóng đi – ý chỉ sau khi đạt được thành tựu trong công việc hay cuộc sống thì có cảm giác đắc ý, hả hê.