1
1. a
Cửa sổ mở toang giữa đem tối, gió thổi rào rào bên ngoài khác hẳn với không khí im bặt trong căn phòng. Lại một đêm hắn không về, cô vẫn ngồi đợi trong vô thức.
2
Sáng hôm sau, lúc cô tỉnh lặng theo một thói quen, sờ qua chỗ trống kế bên, vẫn còn vương một chút hơi ấm.
Có lẽ, hắn chỉ vừa mới đi thôi. Cô không vội bước xuống giường, mà nằm đó nhìn trần nhà.
3
Cô không hề biết rằng có một ánh mắt đang thầm quan sát kể từ lúc cô bước vào EC. Khóe môi hắn nhếch lên thành hình vòng cung, tay cầm ly rượu sóng sánh.
4
Một đôi bàn tay chậm rãi lột chiếc áo phông của cô ra, lộ ra chiếc áo ngực ren đen, chiếc áo ngực quá nhỏ, như không che hết cái đầy đặn đằng sau.
5
Mười năm chờ đợi trông tin
Người về tay với tay cùng với ai. . . *
=== ====== ====== ====== ====== ====== ====== ======
Vỗ vỗ ngực, cô tự an ủi mình đó chỉ là một cơn ác mộng thôi.
6
Ta tên là Hạ Nhu Nhu, cha mẹ ta vốn là nông dân ở một tỉnh nhỏ. Gia đình ngoại trừ ta là con lớn, còn có hai đứa em gái nhỏ hơn ta 10 tuổi.
Cuộc sống nông thôn cực khổ, con gái suốt ngày ra đồng làm nông, cũng chẳng thể được sống an nhàn.
7
Tự mỗi người là một số kiếp của người khác. Ta có thể thấy mình bị đối xử tệ bạc, nhưng lại không hiểu rằng chính mình lại làm đau những người còn lại.
8
_ Anh đến rồi à?
_ Ừ, có chuyện gì mà kêu tôi thế?
Đối với cô, anh luôn là thần hộ mệnh, nhưng với anh cô vừa là thiên sứ vừa là liều thuốc độc chết người.
9
Giữa thế thái nhân sinh, việc đi đúng hay sai đường tùy tâm tính của mỗi người, việc đấy đối với bản thân ta thì không có gì đáng chê trách, nhưng chưa chắc người khác lại cảm thấy tốt.
10
Mộng Mộng phân phó mọi việc, cụ thể chi tiết từng điều kiện trong bản hợp đồng. Hợp đồng này tuy rất hấp dẫn nhưng lại đặc biệt khiến người ta dễ dàng vi phạm, những điều khoản đều nhằm vào chỗ trống.
11
Thù hận chính là tiềm thức của tình yêu. . . Phong cảnh hữu tình rồi cũng sẽ có lúc chia xa, giấc mơ đẹp đẽ, sau khi tỉnh mộng lại lưu luyến vạn phần.
12
Việc gặp gỡ giữa người với người chính là hữu hạn, vậy nên nhân duyên là mối ràng buộc duy nhất nếu muốn ở bên nhau. Chỉ tiếc duyên phận cũng có ba bảy đường, chưa chắc mối duyên đó chẳng phải là nghiệt duyên.
13
Cô lập tức gọi điện thoại cho Lâm thứ trưởng
_ Này, cô lại muốn gì nữa đây?
Mỗi lần cô điện thoại cho gã cũng không phải điều gì tốt đẹp. Không biết cô ta lại ngắm đến món hợp đồng nào nữa.
14
Nếu biết rõ phía trước là vực thẫm, thì chắc chắn con đường quay đầu lại chính là lối đi. Nhưng con người thật tò mò, càng đi vào nơi tối tăm thì càng thấy thích thú…
--- ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ -----
Mộng Mộng nghe xông những lời ấy thì lập tức đưa mắt nhìn Phan Hạo, mang một phần dè chừng khó nói
_ Vậy không lẽ, bất kì ai trong gia tộc đều có quyền lực như thế à? Vậy chẳng lẽ sẽ có rất nhiều kẻ cầm đầu rồi?
_ Không, họ cũng đã từng nghĩ đến vấn đề đó.
15 Đã định là duyên, cho dù bạn có chạy đến chân trời góc bể cũng trốn không thoát… Vạn sự tùy duyên, bốn chữ này đủ khắc họa số kiếp mỗi người, không nên cưỡng cầu hay trốn tránh, bởi vì bạn không thoát khỏi sự sắp xếp của hai chữ vận mệnh….
16 Nếu gặp lại, anh với em hiện nay, không còn là anh với em của hôm ấy, con người đã khác, tất nhiên tình cảm cũng không còn vẹn toàn…
--- ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ----
Cả một ngày trời, cô đều ở công ty sắp xếp công việc, quả thật, đến bây giờ, sửa lại kế hoạch thì cần rất nhiều thời gian.
17 Có một đoạn thời gian trong tiềm thức, con người luôn trông mong có thể trở lại, nhưng bản thân đã trải qua quá nhiều chuyện, đã không còn khờ khạo như xưa.
18 Có người từng hỏi: Thế nào là yêu đúng người nhưng sai thời điểm?_ Là khi chúng ta đã từng ở bên nhau một khoảng thời gian rất ngắn, nhưng lại không thể đi tiếp cùng nhau, thêm một bước chẳng thể thành đôi, lùi một bước quên nhau là một điều gì rất khó.
19 Anh sẽ ngồi đó bên em trong những giây phút đẹp nhất, sẽ kể em nghe anh cũng đã dõi theo em cả quãng đời dài, anh đã thấy nhưng không thể vì em mà làm bất kì chuyện gì, nhưng anh chưa từng rời bỏ, anh luôn đứng đó nhìn em khóc, nhìn em cười, nhìn em cả một đời.