21 Giang Triết có vị trí như này hôm nay, cũng không phải vì hắn là người có vị trí thứ hai thừa kế gia nghiệp tổ tiên, mà chính hắn cũng có chút năng lực.
22 Đối với Dật Ninh, chuyện đó giống như trời sập xuống, làm cho cậu phải cam tâm lấy cái chết để phản kháng, không ngờ tới, Chu Diên mất không đến một tuần đã giải quyết dễ dàng.
23 Kết quả sau khi thổ lộ, cũng không giống như Chu Diên nghĩ, quan hệ giữa hai người sẽ có bước đột phá lớn, mà cho đến nay, mức độ thân mật của hai người chỉ tới mức ôm hôn.
24 Ngọn đèn trong bar biến hoá chập chờn, âm nhạc nổi lên, không khí náo nhiệt, một đám người ở trên sàn nhảy như điên.
Lúc Chu Diên dẫn Dật Ninh đến, bọn họ cũng đã chơi bời được một hồi.
25 Dưới ánh đèn lấp lánh của sàn nhảy, một cô gái vóc người nóng bỏng đang múa cột thoát y, động tác khiêu khích, bộ váy da màu đen mặc lúc đầu đã lột xuống, chỉ còn lại một chiếc quần lót tam giác tơ tằm màu đen, lộ ra thân thể trần trụi màu mật ong khoẻ mạnh, xinh đẹp mà mềm dẻo.
26 Chu Diên mỉm cười nhìn Dật Ninh lau vết máu trên mặt cho mình, hắn biết Dật Ninh dù giận cỡ nào, nhưng nhất định sẽ mềm lòng, nếu hắn để cho cô gái kia tát một cái cũng đủ để Dật Ninh thương xót hắn, như vậy cái tát này có đáng gì đâu! Cùng lắm hai cái tát cũng được!
Dật Ninh nhìn vết máu trên khăn tay, đôi chân mày nhăn tít cũng không giãn ra, trên mặt lộ rõ vẻ yêu thương lo lắng, nhìn Chu Diên vẫn cười, cậu có chút tức giận, thấp giọng quát khẽ: ” Trên mặt cũng chảy máu, anh còn cười!”
” Đổ máu có là gì, em không giận là tốt rồi!” Chu Diên vẫn cười cười, cúi người xuống hôn lên môi Dật Ninh một cái.
27 Vết thương trên mặt Chu Diên ngày hôm sau đã kết vẩy, rửa mặt phải vô cùng cẩn thận, bằng không sẽ chảy máu.
Chu Diên ở trong lòng mắng thầm Lệ Toa, hắn phải giải thích cùng chú ba, nói vết thương trên mặt chưa lành, tạm thời không đến công ty.
28 Câu chuyện kia thực sự không có gì tức cười, chính là bộ dáng Chu Diên thập phần tự tin kể thật hào hứng, khiến cho Dật Ninh sau đó cũng thấy buồn cười, mím môi cười rộ lên, khoé miệng nhếch lên thật xinh đẹp, ánh mắt cong cong, khuôn mặt tươi cười còn có chút ngượng ngùng, khiến cho Chu Diên vốn một lòng muốn chọc cười cậu nhìn đến đờ đẫn, dục vọng dục dịch, Chu Diên vốn luôn ở nhà chính là muốn xây dựng mối quan hệ với Dật Ninh, hiện tại nhìn cậu mỉm cười ngại ngùng như vậy, trong lòng bị kích thích ngứa ngáy đến khó nhịn, lúc này căn bản không lo được mặt khác, chỉ thầm nghĩ muốn đem người này ăn vào bụng mới tốt.
29 Chu Diên nhìn Chu Sam, bộ mặt ông bình tĩnh vắt chân ngồi trên so fa hút thuốc, liền có chút ngượng ngùng, dù sao, Chu Sam cũng là người hắn kính trọng cùng thân thiết nhất, còn hơn cả cha mẹ, ở trong lòng hắn rất có trọng lượng.
30 Bởi vì câu hỏi của Chu Sam, Chu Diên nhớ lại lần đầu gặp Dật Ninh.
Hắn lần đầu gặp Dật Ninh trong nhà sách cũng không có ấn tượng sâu sắc, lúc sau bởi vì khoảng thời gian tâm tình bực bội, mới thông qua kính viễn vọng mà nhìn thấy Dật Ninh, thứ tĩnh lặng xa xôi khiến người khác vừa nhìn thấy đã thấy trong lòng bình tĩnh trở lại, làm cho hắn mỗi ngày đều hy vọng trông ngóng, mãi cho đến khi Dật Ninh biến mất, hắn mới đi tìm, sau đó lại lái xe va chạm phải Dật Ninh, đưa cậu đến bệnh viện, rồi đến chỗ ở của Dật Ninh, sau này lại cùng Dật Ninh từ từ ở chung, đủ những việc nhỏ nhặt, hắn cư nhiên không hoàn toàn nhớ rõ, hình như là một người đã đi vào cuộc đời của hắn, cùng ở bên hắn lâu dài, dung nhập vào sinh hoạt của hắn, dung nhập vào ký ức của hắn.
31 Trên tay cầm một tách trà, trong chén nước vẫn còn nóng, Dật Ninh đột nhiên bị Chu Diên nâng cằm lên hôn, căn bản không có cách phản kháng, sợ nước trà nóng văng vào Chu Diên hoặc chính mình, nên chỉ có thể ngây ngốc đem cái chén giữ chặt.
32 Dật Ninh tuy đối với việc Chu Diên lúc nào cũng có thể động tình mà cảm thấy lo lắng thấp thỏm, trong lòng do dự, nhưng đáy lòng đôi khi lại nổi lên ý nghĩ nếu Chu Diên đạt được mục đích, chỉ cần hắn chiếm được, thì sau này không chừng sẽ không còn nhiệt tình như vậy.
33 Chu Diên ở cửa dừng một bước rồi mới tiến vào, cố ý trực tiếp ngồi ngay bên cạnh Dật Ninh, đưa tay ôm lấy thắt lưng cậu, ánh mắt sâu xa khó dò, ghé bên tai Dật Ninh hỏi, ” Gọi món gì?”
Bởi vì cô nhân viên phục vụ nhìn thấy, cánh tay Chu Diên bắt ở eo Dật Ninh, lại bị ánh mắt ngập tràn khiêu khích của hắn nhìn, hơi thở lúc Chu Diên nói chuyện cũng phả trực tiếp ngay bên má, Dật Ninh không khỏi đỏ bừng mặt, hạ mí mắt không dám nhìn Chu Diên, nhỏ giọng nói, ” Còn chưa gọi, anh gọi món ăn đi!”
Chu Diên nhìn Dật Ninh bởi vì hệ thống sưởi của nhà hàng mà hai má đỏ hồng, không biểu lộ sắc mặt, giọng nói đã có chút lạnh lùng, ” Đã lâu như vậy, em còn chưa gọi món ăn, em đang làm cái gì vậy?”
Dật Ninh bị thanh âm trầm lạnh của Chu Diên làm cho hoảng sợ, đang muốn phản bác vài câu, cuối cùng bởi vì tích cách quá mức trầm lặng mà cố gắng nhẫn nhịn, cúi đầu không trả lời.
34 Chu Diên cùng Dật Ninh đi trung tâm thương mại mua sắm đồ đạc, Chu Diên đội mũ, lại đeo một cái kính màu đen, dáng người cao gầy, chiếc cằm kiên nghị mà ưu mỹ, thoạt nhìn thật giống như một ngôi sao trẻ đang cải trang để đi ra ngoài.
35 Giường của Chu Diên là 2. 6 m x 2. 3m, hai người mua bộ ga kia lại là 2m.
Dật Ninh đem bộ ga lên giường Chu Diên đo, mới phát hiện ra vấn đề, bọn họ mua bộ này dùng cho giường nhỏ.
36 Thanh âm của Dật Ninh rất nhẹ, hơi khàn khàn, còn mang theo run rẩy, Chu Diên tin chắc mình nghe rất rõ, hắn dừng bước quay người lại.
Trong mắt có kinh ngạc, nhưng nhiều hơn chính là vui sướng, vui sướng đã có chút không kiềm chế được.
37 Chu Diên thoả mãn hôn lên mặt lên vai Dật Ninh, bàn tay xoa xoa trên tấm lưng mềm mịn của cậu, lại vuốt ve bờ mông căng tròn, Dật Ninh bị hắn làm cho xấu hổ, nhưng giãy cũng không thoát.
38 Dật Ninh vừa tắm xong, cả người vẫn còn ẩm ướt, tóc chưa khô, còn buông trên trán cùng mang tai, lông mày mảnh dài, đôi mắt đen bóng long lanh, chỉ nhìn đôi mắt này, cũng đủ khiến người ta mê mẩn.
39 Lúc Chu Diên đi vào,Tào Dật Nhiên đương nhiên muốn hắn nhìn thấy tình cảnh này.
Dật Ninh bị Tào Dật Nhiên kéo ngã xuống ghế sofa rộng lớn mềm mại, chỉ kịp kêu lên một tiếng sợ hãi, Tào Dật Nhiên vẻ mặt tức giận quần áo xộc xệnh đứng ở một bên mắng cậu.
40 Khi Chu Diên bị Tào Dật Nhiên kéo ra khỏi nhà, trong phòng trở nên tĩnh lặng.
Dật Ninh ngồi yên một chỗ, bởi vì hai má đau rát, thậm chí cậu còn không dám đưa tay sờ, bị Tào Dật Nhiên sô ngã vào sofa, cẳng chân bị vấp một chút, nên trên đùi cũng rất đau, bất quá theo tình hình vừa rồi, cậu cũng không muốn dựa vào chút đau đớn này mà tranh thủ sự thương hại cùng đồng tình của Chu Diên, cậu biết có thể làm như vậy, nhưng cậu không muốn làm.