41 Dật Ninh nhìn về phía đối phương, là một thanh niên cao lớn đẹp trai, khoảng hơn hai mươi tuổi, hẳn chưa đến ba mươi, đôi mày rậm cùng ánh mắt sáng ngời, mũi to có hình dạng như mũi ưng, môi dày, chiếc cằm cương nghị, áo khoác dạ ngoài màu đen càng tôn lên vẻ hấp dẫn của hắn, cũng không thô lỗ, mang theo phong thái chính chắn.
42 Chu Diên bị Tào Dật Nhiên lôi kéo ra cửa, lại ngồi vào xe, Tào Dật Nhiên lái xe rời đi.
Kỳ thực trong lòng Chu Diên rất mâu thuẫn, hắn cho rằng bản thân nên ở lại chăm sóc vết thương cho Dật Ninh, nên quan tâm đến cậu, nhưng Tào Dật Nhiên thực sự là người khó đối phó, cho tới bây giờ Tào Dật Nhiên luôn là người không chừa thủ đoạn để đạt được mục đích, nếu chính mình không đi cùng hắn, Tào Dật Nhiên e rằng cũng không chịu đi, hơn nữa lại đối với Dật Ninh gây ra tổn thương lớn hơn.
43 Bị người làm như vậy, Chu Diên còn không tỉnh lại thì đúng là đầu heo.
Mới đầu hắn còn nghĩ người ở trên người mình là Dật Ninh, ở trong giấc mộng của hắn Dật Ninh lại có thể chủ động như vậy, hắn còn đang âm thầm vui mừng.
44 Cách nói cố tình gây sự của Tào Dật Nhiên khiến cho Chu Diên nhăn mày, quay đầu trừng Tào Dật Nhiên một cái, đã đi xuống giường mặc quần áo, đối với lời nói của Tào Dật Nhiên không buồn để ý.
45 Dật Ninh rời khỏi thành phố S đã là ngày thứ năm, sáng sớm, cậu trả phòng khách sạn đón xe về nhà.
Tiến vào ngã tư quen thuộc, trong ***g ngực Dật Ninh dấy lên chút cảm xúc đau buồn, bởi vì cuộc sống bên ngoài tràn ngập đau khổ, nhưng cậu rốt cuộc đã trở về, ít nhất nơi này còn có mẹ quan tâm đến cậu, an ủi trái tim tổn thương của cậu.
46 Bà Tô đặc biệt vì Dật Ninh làm món mì, Dật Ninh ăn cơm sáng xong, người chồng hiện tại của mẹ cậu cũng đã mua đồ ăn trở lại.
Người cha dượng này họ Lâm, năm nay năm mươi tuổi, dáng người có phần phát tướng, thoạt nhìn rất hoà ái dễ gần.
47 Mặc dù bà tô không thể không thừa nhận sự tồn tại của chu diên ‘ bạn trai’ Dật Ninh, dù đã một ngày ở chung bà vẫn không thể xem hắn như người một nhà.
48 Buổi sáng đồng hồ điểm hơn mười giờ, sương sớm đã tiêu tán, mặt trời lên cao, ánh nắng tươi sáng.
Dật Ninh dẫn theo Chu Diên ra ngoài một chút.
” Em cùng mẹ em nói chuyện gì, nhốt ở trong phòng lâu như vậy?” Chu Diên ra vẻ lơ đãng hỏi.
49 Lời nói của Chu Diên khiến cho Trương Lăng Trí trong lòng vô cùng bất mãn, nhưng hắn vốn là quý tử con nhà quan lớn, từ nhỏ đã luyện được công phu thể hiện nét mặt rất nhuần nhuyễn, trên mặt vẫn là vẻ hoà nhã, chỉ lộ ra chút tiếc nuối.
50 Chu Diên đánh nhau cũng không hề lo lắng, bất quá đối với Dật Ninh mà nói, đắc tội người khác luôn không tốt, vì thế, sau khi Chu Diên rời đi, cậu luôn lo lắng không thôi, sợ những người đó trả thù.
51 Rất nhanh đã tới Tết âm lịch, Chu Diên bận rộn nhiều việc, không còn thời gian để đột nhiên tới tập kích lần nữa, bất quá, lại cho người đem mừng quà năm mới về đây.
52 Lái xe về nhà, Chu Diên đem đống hành lý từ phía sau lấy ra, khoá xe cùng Dật Ninh lên lầu.
Dật Ninh mang theo túi đi ở bên cạnh Chu Diên, cúi đầu lặng lẽ bộ dáng hệt như một cô vợ nhỏ làm sai chuyện, Chu Diên thấy cậu như vậy, cho dù ban đầu cáu kỉnh thế nào thì cũng dịu xuống, đưa tay ôm lấy thắt lưng Dật Ninh, dịu dàng nói ” Lúc nãy anh cũng không muốn lớn tiếng cùng em, cũng không có ý trách cứ em.
53 ” Em không muốn, em không muốn, anh đừng ép em. ” Dật Ninh từ phòng ngủ chạy vội ra, mới chạy được vài bước đã bị Chu Diên ôm lại, lập tức đem cậu kéo qua, Dật Ninh ngã xuống chiếc giường rộng lớn mềm mại, Chu Diên lập tức phủ lên đem cậu áp trên giường, tay kia vẫn còn cầm một mái tóc giả dài, mở miệng nói ” Trang phục như vậy, nhìn rất hợp……”
Dật Ninh muốn ngăn cản hắn, bị Chu Diên đè ở trên giường, mặt mũi đỏ bừng, trong mắt đều ngấn nước, mái tóc mềm mại có chút che phủ trên gương mặt, cậu vừa lắc lắc đầu, vừa cố gắng cự tuyệt ” Không, không được, em không muốn hoá trang thành phụ nữ.
54 Mặc dù lúc ở nhà Chu Diên không gặp tình huống gì khó khăn, thế nhưng thái độ của nhà Chu Diên đối với cậu, có thể thấy bọn họ kỳ thực đối với mình là không buồn để tâm.
55 Sau ngày trải qua sự kiện nữ trang hấp dẫn đó, Dật Ninh liền dọn đến phòng ngủ của Chu Diên.
lần đó tuy Dật Ninh không bị thương hoặc sinh bệnh, nhưng thân thể lại suy yếu một khoảng thời gian không ngắn, Chu Diên cùng cậu ngủ chung giường, nhưng cũng không dám cùng cậu huyên náo quá mức nữa, chỉ lo Dật Ninh yếu đuối bị hắn phá huỷ.
56 Thời tiết càng ngày càng ấm áp, Dật Ninh cũng đã quen với việc bỏ dép lê mà chỉ đi tất đi trên con đường đá cuội kia một khoảng thời gian.
Từ sáng đến tối, cậu chỉ nằm trên sofa đọc sách, hoặc xem tiết mục discovery trên ti vi.
57 Dật Ninh từ nhỏ đã hướng nội không thích nói chuyện, lại là võng hữu mới gặp mặt lần đầu tiên, nên càng im lặng.
Mọi người hát xong đem mic truyền cho cậu, cậu cũng lắc đầu nói không biết hát, nói mình tới là nghe bọn họ hát.
58 Dật Ninh từ lần trước bởi vì đi gặp võng hữu mà tới chỗ làm việc của Chu Diên, sau đó cậu cũng tới vài lần, có đôi khi là mang tài liệu tới cho Chu Diên, có lúc là mang cơm cho hắn.
59 ” Chú Triệu sao lại ở đây, khách của chú còn đang chờ chú. ” nói xong, đi tới bên người Dật Ninh.
Ánh mắt Chu Diên chuyển từ trên người Triệu Trăn sang tới người Dật Ninh, Dật Ninh bị hắn nhìn chằm chằm, xấu hổ cúi đầu, không dám nhìn hắn.
60 Bởi vì Chu Diên giở trò vô sỉ nói mấy thứ ở nhà hàng bên dưới ăn không ngon, hắn lại càng thích ăn thức ăn do Dật Ninh làm, Dật Ninh không thể làm gì khác hơn là hàng ngày mang cơm cho Chu Diên.
Thể loại: Đam Mỹ, Xuyên Không
Số chương: 120