1 CHƯƠNG 1
Sơ kiến
Lần đầu gặp Long Tô, ta đã quỳ ba ngày ba đêm trên đài Tế Thiên, vừa mệt vừa buồn ngủ.
Hắn từ phía chân trời hạ xuống cùng với thanh quang vạn trượng, chầm chậm mà đến.
2 CHƯƠNG 2
Liễu Bất Hoặc
Phương Hữu Tín đang pha trà.
Ngón tay thon dài nắm lấy chiếc thìa bạc,chọn lấy một ít lá chè, đổ vào ấm, đậy nắp lại, yên lặng chờ đợi nó sôi lại lần thứ hai.
3 CHƯƠNG 3
Chịu nhục
Tối nay không gió không trăng, thật tốt.
Ta móc ra vò rượu mai đã ủ hai mươi năm kia, một chén lại một chén, từ từ uống. Vừa ngọt vừa đắng, đầy dư hương.
4 CHƯƠNG 4
Khuất nhục
Lâm triều. Một mảnh yên lặng.
Ta cắn răng chịu đựng, sợ lộ ra tia thở dốc. Đồ vật nọ ở trong thân thể của ta, trải qua một đêm ma sát đã ấm hơn rất nhiều.
5 CHƯƠNG 5
Đưa tiễn
Ánh nắng gay gắt. Ta đứng trên tường thành, nhìn Liễu Bất Hoặc. Hắn đứng ngoài cửa thành, hồng bào liệt mã, uy phong lẫm lẫm.
Chẳng ai có thể mặc hồng y đẹp như hắn.
6 CHƯƠNG 6
Hợp hoan
Nửa đêm ngủ đến hôn mê, chỉ cảm thấy miệng đắng lưỡi hô, gọi Hỉ Đức muốn uống nước. Mơ màng gọi mấy tiếng không có ai thưa, lúc này mới nhớ ra vì ngừa mọi người biết được sự tồn tại của Long Tô nên ta đã lệnh thị vệ rời khỏi, đành phải tự dậy lấy nước uống.
7 CHƯƠNG 7
Trở về
Cơn sóng này vừa qua, cơn sóng kia lại ập tới.
Quanh năm hạn hán, dân chúng khó khăn, Ngô quốc ngày càng suy yếu. Bắc di tộc thấy có cơ hội liền bất ngờ đánh vào biên giới, tấn công ba tòa thành.
8 CHƯƠNG 8
Khô mộc phùng xuân
Yêu có yêu tốt, người có người xấu.
Lúc ta bị một đống tấu chương hành hạ nhức đầu, Long Tô đang ngủ trên giường của ta, ăn bánh điểm tâm của ta, uống trà của ta, hăng hái bừng bừng nghiên cứu ‘long dương thập bát thức’.
9 CHƯƠNG 9
Ác mộng
Năm vạn đại quân của Liễu Bất Hoặc trú quân ở Duy thành nửa tháng vẫn chưa tấn công, khiến lòng người lo lắng.
Tấu chương buộc tội hắn đã cao ba thước, ta đè ép mọi người nghị luận nhưng vẫn không ngăn được miệng lưỡi thế gian.
10 CHƯƠNG 10
Giao
Trong điện Chính Đức, ánh nến chập chờn.
Ta nhàm chán lật sách, ánh mắt không ngừng hướng về phía cửa. Ước hẹn ba ngày đã đến, Long Tô còn chưa thấy bóng dáng.
11 CHƯƠNG 11
Động tình
Hết thảy đều phát triển theo hướng tốt.
Liễu Bất Hoặc dẫn đại quân lên đường, hết thảy lời đồn đều sụp đổ.
Để cho ta vui nhất chính là, nữ nhi của ta, viên minh châu của ta – sinh hạ một hài tử – trở thành mẫu thân.
12 CHƯƠNG 12
Bỏ lỡ
Chiến thần bất bại Liễu Bất Hoặc, lại viết thêm một trang nữa vào chiến tích của hắn.
Lui kẻ địch ba ngàn dặm, bắc di Vương đích thân cầu hòa, cắt đất một ngàn dặm, dâng lên mấy vạn dê bò ngựa cùng mấy ngày nô lệ.
13 CHƯƠNG 13
Liễu Bất Hoặc là ai?
Hắn là Đại tướng quân hộ quốc của Ngô triều, hắn là chiến thần bất bại, hắn hẳn là mặc hồng y cưỡi ngựa nhận vạn người kính ngưỡng, hắn hẳn là phi như bay trên chiến trường vung thương lui ba ngàn kẻ địch, trên mặt vĩnh viễn mang theo mỉm cười đắc ý, ánh sáng trong mắt chính là hy vọng bất diệt của Ngô quốc.
14 CHƯƠNG 14
Trừng phạt
Trước mắt một mảnh hắc ám, bên tai là tiếng thở dốc ồ ồ của nam nhân, hạ thân lạnh như băng, giữa đùi có phân thân cực nóng tiến tiến xuất xuất, mang theo khoái cảm tê dại.
15 CHƯƠNG 15-16
Trói buộc
Hai tay hai chân ta đều bị trói, tứ chi mở rộng nằm trên giường, vô lực phản kháng.
Đầu ngón tay Long Tô mang theo lạnh lẽo chậm chạp di động trên thân thể của ta, xẹt qua đầu nhũ qua rốn, chuyển vài vòng nơi thắt lưng mẫn cảm, không chút để ý mà dời xuống phía dưới.
16 CHƯƠNG 17
Giao triền
Long Tô cười đủ rồi, lạnh lẽo trong mắt tán đi đổi thành cảm xúc không rõ, hắn lấy vị thế người ở phía trên nhìn kẻ ở dưới xem ta, chậm rãi cởi áo, thở dài: “Nêu là đồ chơi, ta liền dùng biện pháp của ta chơi vậy.
17 CHƯƠNG 18
Long Tô đã chết?
Từng trận tiếng sấm, cuồng phong gào thét.
Ta tỉnh lại từ hôn mê, toàn thân đau nhức khó nhịn, đặc biệt là hậu huyệt, vừa động một chút liền có chất lỏng lạnh như băng chảy ra.
18 CHƯƠNG 19
Tiểu giao
Từ khi Long Tô bị thương đã hơn nửa tháng, hắn vẫn chưa tỉnh. Ta thả Cẩm Huyền khỏi Lãm Nguyệt tháp để cho nó xử lý triều chính, còn mình thì toàn tâm toàn ý chăm sóc Long Tô.
19 CHƯƠNG 20
Liễu Như Tâm
Tùy Lộc lăng, lăng mộ hoàng thất Ngô quốc.
Hôm nay là ngày giỗ của Liễu Như Tâm.
Ta ngồi trước mộ nàng, nhìn tấm bia đỏ cao vút với năm chữ đỏ tươi hết sức chói mắt ‘Hiền hậu Lý Liễu Thị’.
20 CHƯƠNG 21
Thân thế của Long Tô
Cẩm Huyền nhìn thoáng qua phụ hoàng đang nổi giận đùng đùng, cả gan mở miệng giải vây: “Phụ hoàng, từ sau khi cậu bình định phải loạn trở về vẫn không được nghỉ ngơi, nhi thần hy vọng phụ hoàng có thể chấp thuận cậu nghỉ ngơi mấy ngày để cho cậu điều dưỡng một phen.