1 Thời tiết tháng chín vẫn đang rất nóng, tầng cao nhất này không lắp điều hoà, khiến người ngồi bên trong nóng đến toát mồ hôi, nóng đến phát cáu.
“Cái lão nhà quê kia, ăn xong thu dọn nhanh lên, tôi phải bế con bé mãi đây này!” Người phụ nữ ngồi vắt chéo chân xỉa răng đối diện bàn ăn vừa quay đầu quát người đàn ông, đứa bé trong lòng bà ta quơ tay cố túm lấy quyển sách, bà giơ tay bốp bốp mấy cái, nó liền khóc mãi không thôi.
2
Triệu Tĩnh Vũ ngồi trên ghế bành, ngắm nghía cái bật lửa trước mắt. Anh ta không hút thuốc, nhưng lại thích sưu tầm bật lửa. Thứ hiện trong tay anh ta bây giờ thật đúng là loại tuyệt hảo, là do Tô Văn Huy, người đàn ông đối diện đang lải nhải kia mang về từ nước XXX cho anh ta.
3
Trình Gia Nhạc khó hiểu nhìn người đàn ông trước mắt.
“Cậu rốt cuộc có bằng lòng hay không!” Đối phương phẫn nộ đập bàn, tiếng động khiến những người khác trong nhà hàng chú ý.
4
Trình Gia Nhạc liều mạng phản kháng, nhưng cậu làm sao tránh nổi những bốn người đàn ông. Cậu không những không thay đổi được hoàn cảnh bất lợi mà còn bị đá vài phát, chịu vài cái tát, đang lúc cậu sắp sửa buông xuôi không kháng cự nữa, Tô Văn Huy đột nhiên hét lớn một tiếng:“Dừng tay!”
Bốn người kia đều dừng việc xé quần áo Trình Gia Nhạc, quay cả sang phía Tô Văn Huy.
5 Trình Gia Nhạc gõ cửa phòng tồng giám đốc.
“Cứ vào. ” Triệu Tĩnh Vũ đều giọng, vẫn như bình thường, nhưng khiến Trình Gia Nhạc cảm thấy căng thằng lạ thường, tay chân thậm chí còn run rẩy.
6 “Cậu Triệu, sao lại đến nhà anh thế, hôm nay không cần đến công ty à?” Triệu Hải Xuyên cười chào đón cậu em họ Triệu Tĩnh Vũ.
“Em mua cái cậu người lưỡng tính kia, một đêm.
7 Trình Gia Nhạc không vì chuyện đó mà ngừng kế hoạch, cậu rời khỏi nhà, tới nơi khác mưu sinh. Mẹ cậu đã nhờ vả xin cho cậu làm ở một thành phố nhỏ bên một bờ biển, tiền lương không cao, nhưng cơ bản là nhàn hạ, là một công việc béo bở trong mắt người khác.
8 Nổi giận đùng đùng vào phòng bệnh, Trình Gia Nhạc vẫn không có dấu hiệu tỉnh, Triệu Tĩnh Vũ nhìn gương mặt tái nhợt kia, trong lòng nhịn không được ý nghĩ, cậu ta muốn dùng thủ đoạn này lấy tiền sao? Trước kia cũng có ả dùng thủ đoạn này rồi, được, Triệu Tĩnh Vũ này cùng cậu chơi tới cùng!
Thế là anh ta ngồi xuống bên giường, lẳng lặng chờ Trình Gia Nhạc tỉnh lại.
9 Trình Gia Nhạc đang bận rộn trước máy tính, có một đồng nghiệp tới, nói ông chủ muốn gặp cậu.
Ông chủ sao đột nhiên lại muốn gặp cậu, chẳng lẽ… Ông ấy muốn sa thải cậu sao? Trình Gia Nhạc không khỏi bất an trong lòng mà đứng lên.
10 Từ ngày Trình Gia Nhạc “theo” Triệu Tĩnh Vũ thì luôn đi đi về về với ông chủ lớn này, bận bận rộn rộn, nghiễm nhiên đã trở thành trợ lý riêng, so với “gái ***” còn làm nhiều chuyện hơn.
11 Từ khi dọn đến nhà Triệu Tĩnh Vũ, Trình Gia Nhạc gần như không được nghỉ ngơi tử tế.
Triệu Tĩnh Vũ, người đàn ông bản chất đáng ghét, lạnh lùng ban đầu đột nhiên biến thành một dã thú lúc nào cũng có thể động dục.
12 “Gia Nhạc à, công trình cũng sắp hoàn thành rồi, lần này biểu hiện của cậu vô cùng xuất sắc, cuối năm trưởng phòng Trương sẽ nghỉ hưu, vị trí đó không ai khác ngoài cậu rồi!”
Nhìn ông chủ cười tươi, Trình Gia Nhạc chỉ có thể bất đắc dĩ nói: “Ông chủ, thật xin lỗi, tôi định làm xong công trình này thì từ chức.
13 Trong phòng tắm hơi nước phủ dày. Trình Gia Nhạc qua làn sương nhìn chính mình trong gương, chỉ thấy mờ mờ. Cậu phát hiện mình đã lâu rồi không soi gương, cậu không dám nhìn, sợ thấy bản thân mà tự chán ghét chính mình…
Trong lòng rất khó chịu, như có áp lực, không thể trút hết ra.
14 Tô Văn Huy khép nép ngồi trên sofa, trước mặt là người anh ta tôn kính nhất- cha của Triệu Tĩnh Vũ, Triệu Chi Đào.
Anh ta kính nể bác trai vì lúc gặp khó khăn đã được ông ra tay giúp đỡ, tuy rằng anh ta biết chỉ là do tình cảm mấy đời giữa hai nhà, nhưng việc cản lại cơn sóng dữ đó đã khiến anh ta khâm phục.
15 Vừa mới mặc lễ phục, Triệu Tĩnh Vũ đã ở ngoài cửa gõ gõ: “Tôi xuống trước, cậu nhanh lên nhé. ”
Trình Gia Nhạc mở cửa phòng tắm, đi ra. Điện thoại trên bàn chợt kêu, tiếng chuông vô cùng lớn vang khắp căn phòng, không chịu dừng lấy một giây, có chút kì dị.
16 Một buổi tiệc phong cách cao sang, những vị khách quý phái, rượu ngon làm say lòng người. Trình Gia Nhạc cảm thấy may là đã mặc loại quần áo này, nếu cậu mặc quần áo thường chắc là sẽ khó được chấp nhận ở nơi này.
17 Tuy Triệu Tĩnh Vũ muốn lấy lòng người đẹp, nhưng mà tình hình không cho phép. Cuối năm rồi, anh ta không còn được nhàn nhã mà bận như điên. Dạo này thường xuyên anh ta rời nhà từ sớm lúc Trình Gia Nhạc còn chưa tỉnh, rồi nửa đêm mới về.
18 Trước Tết, Triệu Tĩnh Vũ đưa Trình Gia Nhạc đến phòng khám của Triệu Hải Xuyên một chuyến.
Triệu Hải Xuyên là con nhà buôn bán, nhưng anh ta khăng khăng theo ý mình, khăng khăng làm bác sỹ.
19 Năm mới sắp tới, nhà Trình Gia Nhạc gọi điện qua.
“Gia Nhạc, cậu làm gì sao không ra đây?”
Gia Nhạc không nghĩ sẽ bị hỏi vậy. Cậu đứng cạnh điện thoại ấp úng nửa ngày.
20 Triệu Tĩnh Vũ tìm thấy đống bao lì xì của mình ở tủ giầy. Chúng bị nhét tất vào trong một cái túi, có cái còn chưa dán lại nên tiền thò cả ra ngoài.
Anh ta thảy tất lên bàn, vỗ vỗ cho bằng đám phong bao.