1 Đến tận năm 17 tuổi Dư Dương mới biết hóa ra mình có một người anh, là anh sinh đôi ra đời sớm hơn cậu ba phút. Ba ngày trước sinh nhật thứ 17 mẹ cậu nói sẽ tặng cậu một buổi sinh nhật kinh hỉ, bây giờ kinh hỉ chẳng thấy chỉ có kinh hoàng.
2 Khi Dương Hạo bước vào cửa lớp số sáu thì có vài người gọi, “Dư Dương, sao ông lại chạy sang đây?”
“Hở, tóc sao tự dưng lại dài thế này?”
“Này này, ông quyến rũ con gái lớp ông là đủ rồi nha, nỡ lòng nào chạy tới chỗ bọn tôi… Á! Thầy kìa…”
Nhìn thấy thầy giáo đi phía sau Dương Hạo, cùng bước vào phòng học, vẻ mặt tên kia, è, như là nuốt phải cả một quả trứng gà trong cổ.
3 Dư Dương đẩy cửa vào nhà, cúi đầu xuống nhìn thấy hai cái hộp đựng giày, liền nghi ngờ đi vào phòng khách. Cảnh tượng trước mắt thật đồ sộ, quần, áo, giầy, mũ nằm ngổn ngang trên ghế sa lông, trên bàn, trên sàn nhà.
4 Gặp Vương Chí ở cửa lớp, cậu ta trừng mắt nhìn Dư Dương cùng Dương Hạo đi đến.
“Đây, đây, thật quái dị quá đi!” Tuyệt đối sợ hãi kêu than.
“Ngay cả tôi cũng không nhận ra được, ông đừng có đau lòng.
5 Dư Dương đẩy cửa vào, vừa lúc thấy Dương Hạo bưng cơm từ nhà bếp ra, trên người đeo tạp dề, Dư Lan Lan ngồi trên ghế sa lông trong phòng khách xem TV, nghe tiếng mở cửa liền quay lại, “Dương Dương, con vừa đi đâu đấy?”
“Xỏ lỗ tai ạ.
6 Dư Dương đem mấy thứ trong túi ra bỏ vào nhà bếp, Dương Hạo bên cạnh rửa nguyên liệu nấu ăn tối nay.
Hở?
Thạch à?
Soạt~!
Bóc ra.
Chụt
~~Ôi, ngon ghê.
7 Dương Hạo đột nhiên trở nên bận rộn, trận đấu bóng rổ của trường, y tham gia; sau đó là giao lưu thi đấu với các trường khác, lần này là bóng chuyền; tập san của trường cần viết bài, chủ biên vốn là Tiên Quả bạn tốt của Liễu Liễu liền mời Dương Hạo vô luận thế nào cũng phải giúp, theo như lời mọi người thì đều là anh chị em cùng một nhà cả; Trầm Tịch không có mặt, Liễu Liễu bận rộn công việc đến thiên hôn địa ám, Dương Hạo thật sự không thể bỏ mặc được có đôi lúc cũng sẽ giúp đỡ.
8 Buổi sáng được Dương Hạo đánh thức rời giường lúc bữa sáng đã làm xong rồi, có cháo hoa với bánh bao bột ngô, Dư Dương còn nhớ rõ bánh bao này là lần trước cùng Dương Hạo đi cửa hàng tạp hóa mua.
9 Mười một tháng mười một là kỉ niệm 15 năm thành lập trường trung học thực nghiệm thành phố S, Trầm Tịch nằm viện một tuần rốt cuộc cũng quay về trường, nhưng bận rộn việc kỉ niệm thành lập trường làm hắn chút nữa quay lại bệnh viện, Dương Hạo không hiểu, những người khác trong Hội học sinh để làm chi a, hình như toàn bộ công việc đều cấp Phó hội trưởng làm.
10 Ngày 11 tháng 11, đúng 8 giờ sáng, Dư Dương chỉnh trang lại quần áo rồi mở cửa phòng đi ra, vừa vặn bên cạnh cánh cửa phòng Dương Hạo cũng mở ra.
“A, đúng rồi, Dư Dương ngươi chờ một chút.
11 Cuối cùng Dư Dương vẫn đeo khuyên tai, mặc dù Dương Hạo lúc ở trên xe buýt về nhà mới thấy, nhưng y dám chắc là Dư Dương đã đeo nó lên biểu diễn. Tâm tình rất vui vẻ, vì vậy y không để ý đến Liễu Liễu yên lặng suốt quãng đường.
12 Kỳ thi trôi qua rất nhanh, bảy môn học thoáng cái đã thi xong, sau đó được nghỉ một tuần chờ có kết quả là chính thức được nghỉ đông rồi.
Liễu Liễu giữa trưa ngày đầu tiên được nghỉ gọi điện cho Dư Dương, biết được hắn cùng Dương Hạo sớm mua vé tàu đi Đôn Hoàng, bây giờ đã ở trên xe rồi.
13 Dư Dương cùng Dương Hạo đều giống Dương Tử Tân, ngũ quan tuấn tú, mi thanh mục lãng. Dư Lan Lan nghĩ ngồi cùng với ba nam nhân như vậy ánh mắt so với ngày thường tốt hơn, tay bắt đầu vô thức lần tìm thuốc lá trong túi, vừa mới lấy ra đã bị Dư Dương lấy đi, nhíu mi trừng nàng: “Mẹ, mẹ lại hút thuốc thừ lúc nào rồi.
14 Dương Hạo về ở với Dương Tử Tân một tuần rồi lại trở về S thị, mùng hai tháng giêng Dương Tử Tân lại tới S thị, cùng ăn một bữa cơm với Dư Lan Lan, Dư Dương và Dương Hạo xem như đoàn viên đầu năm, trước khi lên xe rốt cuộc cũng nghe được Dư Dương gọi mình một tiếng ba, Dương Tử Tân kích động, không nghĩ sẽ nghe được Dư Dương gọi ba nhanh như vậy, lại không biết đó là Dương Hạo bí mật thương lượng với Dư Dương, sau khi nghỉ học kỳ đến trước khai giảng sẽ thuyết phục Dư Lan Lan đồng ý cho bọn họ đi núi Nga Mi Tứ Xuyên, không những thế còn phải tài trợ lộ phí nữa.
15 Một lần Dương Hạo và Phương Kình cùng tới S thị gặp một khách hàng, gần đây dù là hội nghị cao cấp của công ty hay gặp khách hàng quan trọng bàn về hợp đồng, Phương Kình đều đưa Dương Hạo đến nghe cùng, theo Phương Kình nói thì chỗ này sớm muộn gì cũng giao cho Dương Hạo, không đào tạo sớm không được.
16 Ngày Quốc khánh Dư Dương và Dương Hạo đi Lệ Giang.
Cuộc sống của Dư Dương từ lúc có Dương Hạo hình như dính liền với chữ du lịch thì phải.
Đi chơi xong về nhà, Vương Chí với Phạm Kì nghe nói hai người đi Lệ Giang đều thèm muốn, giọng điệu sặc mùi dấm.
17 Sau kì thi cuối cùng trước khi nghỉ đông, Dương Hạo và Dư Dương mỗi người đều nhận phiếu xếp hạng của mình, thầy chủ nhiệm gọi hai đứa đến văn phòng nói chuyện, không ngoài việc hỏi xem hai đứa muốn thi trường nào.
18 Dương Hạo đuổi theo ra khỏi nhà hàng, làm gì còn tung tích Dư Dương, không biết cậu rẽ trái hay tạt phải, con người thật dễ dàng biến mất, đã không nhìn thấy thì khó có thể tìm được.
19 Mùng ba Dư Lan Lan trở về, mùng bốn Dư Dương chuẩn bị quay về S thị. Ở đây vài ngày quan hệ với Dương Tử Tân không tiến triển gì mấy, cũng không để ý đến Phương Kình, làm gì cũng đi theo Dương Hạo, mùng hai vừa rồi Dương Hạo đi họp lớp cũ Dư Dương cũng bám theo, mặc kệ mình chẳng quen biết mấy người kia, nhàm chán đứng nhìn.
20 Mùa hè ở Thâm Quyến rất dài, nóng nực từ giữa tháng tư đến tận giữa tháng mười một.
Ngày đầu tiên nghỉ lễ Quốc khánh Dư Dương Dương Hạo với đám bạn cùng phòng kéo nhau đi biển, mang cả lều đi chuẩn bị buổi tối cắm trại ngoài trời.