1 Khô bò của cậu cho tôi một miếng
Tô Đường thật sự là chịu không nổi, đã gần bảy rưỡi, mới nãy còn có thể nghe thấy tiếng bụng đói sôi pòng ọc, giờ chỉ muốn gục xuống bàn giả chết.
2 Tên thật là kỳ quái
“Hở? Làm gì thế? Trên mặt tôi có gì hả?” Tô Đường bị chọc liền hồi hồn, nghi hoặc nhìn Trần Chi. Trần Chi thu tay lại, thầm cảm khái, quả là cảm giác không sai, khóe miệng bất giác cười cười, nói, “Không phải cậu nói muốn mời tôi ăn cơm à? Ăn cái gì?” Tô Đường nhìn Trần Chi cười, trong lòng nhẹ nhàng thở ra, cũng cười đáp, “Cậu muốn ăn cái gì cũng được.
3 Bị theo dõi
“Òng ọc…” Dạ dày Tô Đường phát ra âm thanh đánh vỡ im lặng, có lẽ là một gói khô bò vừa rồi vẫn không thể thỏa mãn được nó nên bây giờ nó tiếp tục kháng nghị.
4 Tôi giúp cậu giữ chỗ
“Hở? Nước Chanh?” Tô Đường nghi hoặc tiếp điện thoại.
“Sao cậu còn chưa đến?”
“? Đến đâu?”
“Tôi đã xếp hàng ở cửa thư viện rồi này, sao cậu còn chưa đến? Tôi ở ngay phía trước.
5 Đi theo tôi
Trần Chi đến văn phòng, lấy quần áo của mình từ trong ngăn tủ đi tắm rồi đi đến phòng làm hiệu trưởng. Mỗi ngày đến sớm như vậy, tắm rửa một cái, hiệu trưởng hẳn cũng phải đồng ý chứ.
6 Đến nhà tôi đi
Trần Chi đi trước, Tô Đường theo sau.
Theo cầu thang lên tới tầng bốn, bên phải là một hành lang rất dài, cuối hành lang là một văn phòng.
7 Địa vị mặt mũi
Khi mọi người chuyên tâm làm một chuyện, thời gian luôn trôi qua rất nhanh. Tô Đường trong lúc bận rộn ôn tập bất tri bất giác nghênh đón cuối tuần, đối với cái đám sinh viên phải kí sinh ở cái thư viện mà nói, cuối tuần chính là thứ sáu.
8 Uống chút rượu đi!
Tô Đường đứng giữa phòng khách nhàTrần Chi, không biết làm sao. Sao cậu lại đi đến đây vậy?
Đúng rồi, thầy nói anh ấy đói, thực tế là anh ấy nói “cho tôi ăn no”, Tô Đường ngầm thừa nhận là vì thầy đói.
9 Thích không?
Đột nhiên ý thức được lão sư nói uống rượu, Tô Đường nhất thời 囧, cậu thật đúng là kẻ tửu lượng một ly, hơn nữa lúc cậu uống say rồi thì hoàn toàn không thể khống chế chính mình, toàn bộ những thói hư tật xấu gì đều bùng phát hết.
10 Chương kết
Cuối thu, cây thủy sam cao lớn đứng hai bên đường, con đường giữa hai hàng cây phủ kín một màu lá vàng. Một trận gió thu thổi qua, lá cây lào xào từ từ rơi xuống.
11 Thời tiết càng ngày càng lạnh, có nghĩa là ngày thi cũng càng lúc càng gần. Đồng thời, tới gần cuối kỳ, các sinh viên nghênh đón kì thi cuối kì cuối kỳ cũng bắt đầu vượt qua các sự ngăn trở của ông vua lười, sớm sớm đến thư viện chiếm chỗ ôn tập.
12 Phiên ngoại 2. Dụng cụ bảo bối của Tô Đường
Từ lúc tiếng chuông thi cử vang lên cho đến khi chấm dứt, sinh viên theo từng tốp từng tốp từ trong phòng thi ùa ra, đều lấy di động gọi cho người thân hoặc bạn bè của mình.