1 CHƯƠNG 1: GIÓ VÀNG SƯƠNG NGỌC, LẦN ĐẦU GẶP*
Trong lâm viên hoàng cung, trên ngàn con sóng biếc, đèn hoa rực rỡ, thuyền hoa trôi nhẹ.
Cung đình thiết yến, hoàng đế đích thân tham dự, đủ loại quan lại cũng tới góp vui.
2 CHƯƠNG 2: ĐẦY THÀNH XUÂN SẮC, BỀN TƯỜNG LIỄU XANH*
Ngày tiếp theo, trời còn chưa sáng, Ngọc Khanh Thư đã bị đánh thức. Lúc tỉnh lại, y vẫn còn đang ôm đầu, kết quả của việc say rượu là bị Chu công gõ mõ cả đêm, giờ không chỉ đau đầu, ngay cả lỗ tai cũng ong ong.
3 CHƯƠNG 3: NGÀY LÀNH THÁNG TỐT ĐANG CƯỜI NÓI*
Hoàng đế triệu kiến ở ngự thư phòng, thấy Dương Hoành Tu đến thì vẫy lui nội thị bốn phía.
Dương Hoành Tu cho rằng sẽ phải nhận một thánh chỉ bí mật gì đó, kết quả, Hoàng đế lại không nhanh không chậm nâng chén trà lên nhấp một ngụm, hỏi bằng thứ giọng của cha già đối với con gái, “Ngươi thấy Lễ bộ Thị lang thế nào?”
Tay Dương Hoành Tu hơi run lên, bên mặt sưng đỏ lại nóng bừng.
4 CHƯƠNG 4: LÒNG XUÂN LẠI ĐÃ ĐÂU HAY NHÀ NÀO*
Trận mưa đầu xuân năm nay cực kì lớn, lượng mưa lại đủ mười phần. Mưa cứ trút nước như thế từ nửa đêm đến bình minh, rồi lại liên miên không ngớt từ bình minh tới tận hoàng hôn, hoàn toàn chẳng giống một trận mưa xuân chút nào.
5 CHƯƠNG 5: GIÓ XUÂN ĐÃ ĐỂ NGƯỜI XEM MẶT*
Gần tới bình minh, tiểu đồng đang nửa ngủ nửa thức cựa mình bò dậy, vừa ngáp vừa run rẩy mặc thêm áo khoác. Cậu mở một khe cửa sổ nhỏ nhìn ra sắc trời bên ngoài.
6 CHƯƠNG 6: CHIẾC THUYỀN ĐỂ NHỚ TRÊN LẦU TRĂNG SOI*
Khi Phương Tông Huy và Ngọc Khanh Thư dẫn người tới khu rừng ở ngoại thành thì trời đã tối.
Men theo dấu hiệu tìm được chỗ lúc nãy, bọn họ lật từng cành cây lên, thi thể nằm ở phía dưới.
7 CHƯƠNG 7: MUỐN KIẾM QUẾ HOA CÙNG CHỞ RƯỢU*
Dương Hoành Tu trằn trọc suy nghĩ một đêm, cuối cùng quyết định ném căn nguyên vấn đề sang một bên, trước tiên phải xử lý việc trước mắt đã.
8 CHƯƠNG 8: NGỌN ĐÈN GÓC PHỐ, HƯƠNG TRẦN TÁN (1)*
Phù dung trướng noãn, xuân tiêu khổ đoản.
Giờ dần một khắc, cánh cửa đã yên ắng cả đêm bị gõ hai tiếng ‘cạch cạch’.
9 CHƯƠNG 9: NGỌN ĐÈN GÓC PHỐ, HƯƠNG TRẦN TÁN (2)
Ngọc Khanh Thư nằm trên giường cuộn tròn mình lại, ngủ tới tận khi sáng bảnh rồi mới mơ mơ màng màng mở mắt.
10 CHƯƠNG 11: GƯƠM THIÊNG TRONG HỘP CÒN TANH MÁU NGƯỜI (2)
Tấu chương vừa trình lên, ngày tiếp theo, câu trả lời của Hoàng đế đã truyền lại.
Chuẩn tấu.
11 CHƯƠNG 10: GƯƠM THIÊNG TRONG HỘP CÒN TANH MÁU NGƯỜI (1)*
Dương Hoành Tu cho là lần này Ngọc Khanh Thư lại tiếp tục tránh mình mười ngày nửa tháng, trong khi hắn vẫn đang kiệt lực tự hỏi phải làm thế nào mới có thể khiến y không trốn tránh nữa thì, lâm triều ngày nọ, Hoàng đế bỗng lên tiếng.
12 CHƯƠNG 12: THÔNG BÁCH NÚI MANG ĐƯỢM KHÓI SẦU*
Đến Lý Đán cũng cam chịu nhắm nghiền hai mắt lại.
Gã thậm chí có thể cảm giác được kình phong do cán đao tạo ra cùng sát khí sắc lẻm đang quét về phía cổ họng mình.
13 CHƯƠNG 13: ĐÊM XUÂN ĐỐT LỬA “CỬU VI”*
Ngọc Khanh Thư thần thanh khí sảng tỉnh dậy từ sáng sớm.
Y gối lên cánh tay Dương Hoành Tu, ôm thắt lưng người ta, nép vào ngực người ta, sau khi tỉnh lại thì chui ra từ mấy lớp áo quần duỗi duỗi người.
14 CHƯƠNG 14: CÙNG CHÀNG ĐÊM NAY TA TÚY LÚY*
Ngọc Khanh Thư đá giày rồi cũng tháo cả của Dương Hoành Tu, sau đó nằm trên người hắn, một tay chống bên tai hắn, hôn khẽ hết cái này đến cái khác lên môi hắn, một tay cởi vạt áo hắn.
15 CHƯƠNG 15: DƯỚI BÓNG CÂY XANH CHỈ HAI NGƯỜI*
Giữa hè vừa qua, đảo mắt một cái đã tới gần Trung thu rồi.
Dương Hoành Tu xử lý công việc ở bộ Binh đã quen tay, ngày trôi qua cũng dần theo quy luật.
16 CHƯƠNG 16: BIẾT BAO THE THẮM CHUỐC MUA TIẾNG ĐÀN*
Hôm sau, khi Dương Hoành Tu xong công vụ trở về, quản gia Dương bá nói với hắn có một vị khách quý tới nhà.
17 CHƯƠNG 17: HỒNG VỀ TIẾNG DỨT MÂY XANH VẲNG* (1)
Chuyện Ngọc Khanh Thư bị đuổi khỏi Ngọc gia nhanh chóng bị mọi người trên triều ngoài ngõ biết được.
18 CHƯƠNG 18: HỒNG VỀ TIẾNG DỨT MÂY XANH VẲNG (2)
Buổi chiều, một ý chỉ trong cung được chiêu cáo thiên hạ.
Liệt Tĩnh Quốc Hầu kháng chỉ bất tuân mắc vào hai mươi tội lớn, vốn phải lăng trì, nhưng niệm thân phận tam triều nguyên lão, nhiều năm phụ tá triều đình nên được ban thưởng rượu độc, giữ lại toàn thây.
19 CHƯƠNG 19: TRƯỚC THỀM HOA MAI RƠI TỰA TUYẾT*
Kinh Triệu Duẫn và năm phần đội ngũ tuần thành lần lượt đưa người tới giúp, sau khi lửa được hỗ trợ dập tắt xong, một thi thể được mang ra từ trong phế tích.
20 CHƯƠNG 20: ĐỒNG XANH, CÒ TRẮNG, MUÔN TÙNG TRÚC*
Sau năm mới là đến tết Nguyên tiêu. Tối ngày hôm đó, Thái tử phi nhiễm phong hàn, tình hình chuyển biến xấu một cách nhanh chóng, đã bệnh một lần là không dậy nổi.