1 Đồng hồ vừa điểm đúng năm giờ sáng, Hoắc Đông như có phản xạ bật người dậy, nhanh chóng rời khỏi chiếc giường to lớn của mình, đi vào trong toilet mà vệ sinh cá nhân.
2 Quản gia nhà họ Hoắc dậy từ rất sớm, nhìn cậu chủ của mình vừa ra khỏi cửa bây giờ liền trở lại, đi bên cạnh thiếu gia còn có một cậu bé thấp hơn cả cái đầu, cả người bận một bộ đồ rách rưới, đầu tóc thì như cái ổ quạ, lại thêm cả khuôn mặt đen nhẻm.
3 Hoắc Đông ngồi trên sofa chải tóc giúp Khắc Kiệt, nhìn mái tóc dài quá gáy của cậu, anh dỗ dành
- Em muốn cắt tóc không? Trời nóng để tóc dài không tốt
Kiệt ngoan ngoãn ôm gối lót ghế không cử động gì cả, vẫn là ánh mắt ngơ ngác nhìn ra sn vườn rộng lớn, nghe anh hỏi vậy, phản ứng đầu tiên chính là xoay đầu trợn mắt lại nhìn
- Cắt tóc là phải ra ngoài.
4 Ba mươi phút sau cuối cùng trận chiến cũng kết thúc, Mạnh Nghiêm cùng Hoắc Đông nhìn Tử Hoàng trên khuôn mặt đầy vết xước, đầu tóc thì như tổ quạ, nhiều chỗ còn dính nước bọt liền nhịn cười không được, hai con người thường thường tỏa ra khí lạnh liền giả vờ ho khụ khụ để che giấu sự buồn cười của mình
Chỉ có Khắc Kiệt là ngồi bên cạnh Hoắc Đông đang như một chú chó nhỏ nhìn ai kia bị mình vật cho thê thảm rồi trợn mắt nhìn hắn.
5 Hoắc Đông dẫn Khắc Kiệt dạo một vòng quanh siêu thị liền mua sắm không ít đồ cho cậu. Nào là từ quần áo, bàn chải đánh răng, khắn tắm, tất, gối ôm, chăn mềm chỉ cần thấy cái nào dễ thương, phù hợp với Kiệt thì hắn liền không cần nhìn giá tiền mà ném cho vệ sĩ đằng sau, ngay cả bộ chén ăn hình con gấu dành riêng cho con nít hắn cũng bỏ vào luôn = ̄ω ̄=
Khắc Kiệt cuối cùng cũng được thay một bộ đồ phù hợp với cơ thể của mình, ban nãy Hoắc Đông thấy cậu cứ lết tha lết thết kéo cái ống quần dài đi trông phát tội nghiệp, liền dẫn cậu vào phòng thay đồ, mặc cho nhóc một chiếc quần short cùng với áo poon hình gà con in ngay trước ngực.
6 Kể từ ngày Khắc Kiệt được nhà họ Hoắc nhận nuôi đến đây cũng được một tháng tròn, Hoắc phu nhân cùng Hoắc lão gia cũng đều xem cậu như chính con đẻ của mình mà thương yêu, còn riêng về phần Hoắc Đông thì khỏi nói đi, anh chính là cưng chiều Khắc Kiệt đến nổi muốn nâng cậu lên chín tầng mây luôn rồi
Chỉ cần nhóc con ấy nhìn say mê cái gì, Hoắc thiếu gia của chúng ta liền không nhiều lời, trực tiếp vơ vét hết món đồ đó đem về cho cậu, bánh kẹo cùng kem đều chất đầy từ tủ lạnh cho đến phòng ngủ của anh và cậu, khiến Khắc Kiệt ban đầu là một cậu nhóc gầy yếu đen nhẻm bây giờ lại biến thành một nhóc con có thịt mềm mềm, thậm chí là da đã có chút trắng hồng hơn.
7 Hôm nay, như thường lệ Hoắc Đông vẫn rảnh rỗi mà dẫn Khắc Kiệt đi dạo phố, mua hết món này đến món khác cho cậu, còn sắm sửa thêm rất nhiều áo quần, bánh kẹo cùng sách truyện phù hợp với lứa tuổi trẻ em lên năm cho cậu.
8 Tốp bốn năm tên thanh niên nhìn thấy Hoắc Đông muốn đánh nhau, tên cầm đầu là A Vinh liền cười lớn nói
- A!! Thì ra là cái thằng đi chung với kẻ ngốc này!! Sao?? Mày định giống trong phim, đóng vai anh hùng cứu mỹ nhân à?? Úi chà mà cũng không đúng, phải nói là anh hùng cứu đồ ngốc chứ nhỉ!!
Bốp!!
Hoắc Đông chẳng thèm nói nhiều với những người này, trực tiếp mượn đà từ gốc cây phi đến tung một cước ngay mặt A Vinh, khiến mặt hắn đập vào một người khác đứng phía bên phải, tiếng va chạm kêu cực lớn, chứng tỏ rằng cú đá không hề nhẹ!!
A Vinh bị đánh đến trào cả máu miệng, cả người liền rên rỉ ra lệnh
- Tui bây lên cho tao!!
Đám người kia như một con rối mà điên cuồng lao đến, nào ngờ nhà họ Hoắc nổi tiếng là tập đoàn đào tạo ra vệ sĩ trải dài khắp Châu Á, cho nên việc đứa con trai độc tôn có võ là điều hiển nhiên
Hoắc Đông tránh né bên này, phòng thủ bên kia, sau đó lại nhanh nhẹn tung ra vài đòn dính vào toàn chỗ hiểm khiến bọn chúng như bọn tôm tép bị đánh cho bầm dập thê thảm nằm dưới đất.
9 - U. . . oa. . . oa. . . Kiệt. . không. . . chịu. . đâu
Tại biệt thự của Hoắc Gia, lúc sáng sớm đã vang lên tiếng khóc thê thảm không ngừng, mà người phát ra âm thanh thê lương đó không ai khác chính là nhóc con Khắc Kiệt cuả chúng ta, cậu vừa khóc vừa ôm thật chặt cái vali to tướng vào trong người, đoạn nói
- Không được đi!! Huhu.
10 Hoắc Đông đến trường thì lại phải loay hoay từ việc xếp lớp cho tới kí túc xá, cũng may bà ngoại của Mạnh Nghiêm đều quen biết cậu và Tử Hoàng cho nên cũng không có gì khó hiểu khi ba người bạn thân đều cùng chung một lớp, ở chung một phòng
Sau khi hoàn thành xong công việc thì trời bắt đầu chuyển tối, ba đại thiếu gia của chúng ta cũng chẳng cần vội xuống căn tin ăn tối,vì dù sao Mạnh Nghiêm cũng đã được đặt cách cho người nhà mang thức ăn một ngày ba bữa đến đây, thế là họ chỉ cần ở đây và chờ đợi có người đang cơm đến tận miệng là được rồi
Trong lòng anh cứ thấp thỏm không yên, dù sao nhóc con kia khi sáng đã khóc đến bộ dạng thê thảm như vậy, không biết bây giờ có ổn chưa??.
11 Một tuần nữa lại qua đi, việc học của Hoắc Đông đã dần dần đi vào nề nếp, cuộc sống thời cấp ba bắt đầu trở nên quen thuộc hơn rất nhiều, duy chỉ có nỗi nhớ về nhóc con ở nhà là không khỏi bám riết lấy anh, cũng trong một tuần này, Hoắc thiếu gia của chúng ta vẫn chưa được nghe giọng ai kia lấy một lần
Ở bên này, tình hình của Khắc Kiệt lại càng không ổn hơn, sáng nào khi vừa mới ngủ dậy cũng liền dụi mắt đi khắp nhà tìm anh, tìm không được lại muốn trốn đi, khiến hai vợ chồng họ Hoắc không ngày nào được yên thân.
12 Nhà họ Hoắc lại một phen nháo nhào đi tìm Khắc Kiệt, quản gia cùng những người hầu trong nhà đều tản ra tứ phía ở những khu vực xung quanh, còn vợ chồng họ Hoắc thì đánh xe chạy trên những con phố lớn, nhưng mà nếu tính theo xác suất như lúc trước có người canh giữ liên tục suốt hai mươi tư giờ thì chuyện tìm người rất dễ, nhưng mà đằng này lại là không có một ai bên cạnh, lại so với thời gian nhóc con ấy bỏ trốn thì càng quá xa.
13 Khắc Kiệt được đưa về một căn nhà tuy nhỏ nhưng nhìn rất ấm cúng, từ bên trong khi vừa nghe tiếng động cơ xe máy, liền chạy ra một câu trai dáng người nhỏ nhắn, hình như tuổi cũng bằng hoặc lớn hơn Khắc Kiệt một chút
- Ba!!!
Ông gạt chân chống xe lại, sau đó hướng cậu trai cười cười
- Tiểu Thiên con chưa ngủ sao?? Giờ này thức làm gì vậy??
- Con ôn lại chút bài, phải cố gắng mới đậu vào trường Tín Lâm được!! Ba người này là ai??
Lục Ương là tên của người đàn ông đó, và cậu trai này chính là con trai ông Lục Tiểu Thiên, hai người nhìn nhau, ông Ương giải thích
- Nhóc con này bị lạc đường, ba hỏi gì cũng không biết,nhóc này tên Kiệt, chỉ biết là anh nó học trường Tín Lâm, thôi thì hôm nay cho cậu ấy ở chung với phòng con nhé!! Ngày mai ba đưa cậu ấy đến trường tìm người!! À mà đúng rồi,hình như Kiệt có vấn đề về trí tuệ, con chiếu cố một chút nhé
Lục Tiểu Thiên nghiêng người nhìn sang Khắc Kiệt đang sợ hãi ôm chặt cái cặp, liền tiến đến dỗ dành
- Đã ăn gì chưa?? Nhà còn cơm, cậu vào ăn tạm nhé??
Cả người cậu tỏa ra không khí hiền lành khiến Khắc Kiệt nới lỏng hơn, nhóc con đáp
- Không đói!! Kiệt được cho ăn rồi, em mệt.
14 Hoắc Đông được đưa về nhà cũng đã là chuyện của một tiếng sau, cả người tuy vẫn còn mang đồng phục học sinh, nhưng vẫn không thể che hết được nét nghiêm nghị trên người anh.
15 Hoắc Đông vừa chạy xe đến nơi thì liền thấy Khắc Kiệt đang đứng tại cổng trường cùng Mạnh Nghiêm và Tử Hoàng
Nhóc ngốc đang uống sữa thì thấy bóng dáng của người bấy lâu nay nhung nhớ đã xuất hiện, nụ nụ cười ngây ngô trở lại trên khuôn mặt cậu, nhóc con vứt luôn cả hộp sữa chạy nhào về phía anh, miệng kêu gào
- Đông.