1 Tôn Tường từ lúc nhỏ cho đến lớn, mỗi ngày rời giường đều niệm một lần, ngủ niệm một lần.
Nghe nói mỗi người trước đây đều gặp một người chưa bao giờ lộ diện nhưng các phương diện đều vĩ đại, đó là "con nhà người ta".
2 Tôn Tường đánh xong chữ cuối cùng, vừa ngáp vừa đưa mắt nhìn giờ, còn chưa đến giờ tan tầm.
Việc đều đã làm xong, Tôn Tường cũng không muốn tiếp tục ngồi trước máy tính, dời tầm mắt bắt đầu dọn dẹp lại bàn, chuẩn bị thời gian vừa đến là rời đi.
3 Tôn Tường ngâm nga bài hát mở cửa ra, trong phòng thực sự yên tĩnh. Cậu bật đèn, nghĩ nghĩ lại mở TV, thanh âm từ TV phát ra liền náo nhiệt hơn. Sau đó đi vào bếp lục lọi làm đồ ăn.
4 Tôn Tường cùng Tần Chính Dương ở đối diện, dần dần bắt đầu không nhịn được. Đều là đại nam nhân, loại sự tình này bị bắt gặp cũng không còn cách nào, nhưng ít nhất là cười nham nhở nhanh chóng quay đầu rời đi, mà không phải đứng ở nơi này nhìn chằm chằm vào tiểu đệ đệ của hắn a!
"Nhìn.
5 Tần Chính Dương sáng sớm hôm sau tỉnh dậy, mặc quần áo, rửa mặt, đi ra nhà bếp làm bữa sáng để lên bàn, lúc này Tôn Tường vẫn còn ngủ.
Nhìn đồng hồ, y quyết định đi gõ cửa phòng Tôn Tường: "Dậy mau, sẽ muộn giờ làm!"
Bên trong không chút phản ứng, Tần Chính Dương chau mày, chuyển động cổ tay trực tiếp mở cửa phòng.
6 Lúc Tần Chính Dương về đến nhà thấy Tôn Tường ngồi ở sopha nghịch điện thoại.
Đã gần 10 giờ đêm, Tôn Tường lại không bật đèn, toàn bộ phòng khách đều tối đen, chỉ có ánh sáng chiếu ra từ màn hình điện thoại chiếu lên mặt Tôn Tường.