1 Lục Tử Tịch tay cầm áo sơ mi trắng, ngửi ngửi qua, vuốt vuốt cổ áo. Giờ hay rồi, làm rách áo của người ta cũng phải bắt đền. Bực bội mặc vào thẩm du tinh thần một lúc, anh buồn bã mở ví, thở dài một hơi.
2 Lục Tử Tịch buồn rầu nhớ lại, chán lại nhăn đến độ có thể kẹp chết cả đám ruồi. Cái số anh đúng là đen đủi, không những phải đền tiền mà lương tháng này cũng bị trừ.
3 Tuy có gặp qua tên lậm ngôn tình này mấy lần nhưng anh vẫn chưa biết tên hắn là gì cả. Cái dáng vẻ thì cũng miễn cưỡng cho là đẹp mắt ( thật ra là miễn cưỡng cho nói vậy cho bõ tức).
4 Không đợi đối phương nói, Lục Tử Tịch trực tiếp tắt máy mà không hề có chút lưu luyến nào. Anh đây hiện tại còn phải tìm việc làm mới, không rảnh mà đi tám chuyện với một tên ảo tưởng.
5 Lục Tử Tịch sau khi gào xong thì cũng vì đau quá mà ngất đi, để mặc người kia cứ vậy bế đưa đi bệnh viện. Chỉ là, sau khi tỉnh có chút mơ hồ không rõ nên làm thế nào.
6 Sau khi cả hai người kia kéo nhau ra ngoài hành lang, Lục Tử Tịch mới coi như còn sống mà bỏ chăn ra. Mẹ nó, nóng chết anh, đương nhiên quên mất đây là bệnh viện mẹ làm.
7 Lục Tử Tịch ở viện có ba ngày nhưng đã gây thù chuốc oán với tất cả bệnh nhân cùng phòng cộng những phòng xung quanh, nguyên nhân thì ai cũng biết.
Trong ba ngày này, Vương Tử Hàn rất tích cực đến chăm sóc, mặt dày hơn cả mặt đường, anh đuổi không đi, ánh mắng không thẹn mà tiếp tục bám ở phòng bệnh.
8 Đêm nay, Lục Tử Tịch mơ về thuở mình còn cởi chuồng tắm mưa. Anh chợt nhớ đến người bạn học cùng mình hồi cấp một, cũng chẳng hiểu sao lại nhớ đến cậu bé vừa lùn vừa béo ấy.
9 Hai ngày sau cuối cùng Lục Tử Tịch đã thoát khỏi ma trảo bệnh viện. Mặc dù tất cả mọi người đều muốn anh ở nằm viện kiểm tra tiếp cơ mà anh có chết cũng không đồng ý.
10 Lục Tử Tịch tỉnh dậy, cả phòng vắng tanh, mọi người đều đã đi từ đêm qua. Hiện tại trong phòng chỉ còn một mình anh. Lục Tử Tịch dọn lại bãi chiến trường hôm qua mọi người để lại, tâm trạng chán nản.
11 Hôm nay thời tiết giống hôm qua, vẫn vào cái giờ hôm qua ấy Lục Tử Tịch lết xác đi làm.
Nhưng vừa ra cửa đã thấy một tên cô hồn dã quỷ nào đó đỗ xe ngoài cổng.
12 Lục Tử Tịch thoắt cái đã làm được hơn một tháng, cộng sống trong tin đồn với Vương Tử Hàn. Giờ cả nước biết anh và Vương Tử Hàn qua lại. À khoan, phải nói là giờ cả nước đồn anh và Vương Tử Hàn qua lại mới đúng.
13 Ngày trước, mỗi lần xem TV chiếu đến đoạn hôn môi, Lục nữ vương đều có một thói quen nhếch môi khinh bỉ. Khỏi phải nói cũng biết anh ghê tởm cái hành động này như thế nào.
14 Lục Tử Tịch vì vinh dự mất trinh mông mà được nghỉ làm. Vốn chuyện này chẳng ảnh hưởng gì đến công việc mấy, nhưng Vương Tử Hàn lo sợ Lục Tử Tịch đi làm phải ngồi nhiều, ảnh hưởng đến mông nên quyết định cho anh nghỉ ở nhà hai ngày.
15 Được người cùng giới theo đuổi cảm giác như thế nào? Vui vẻ? Buồn Khổ? Sợ hãi? Khó chịu?
Với một người hai mấy năm chưa có một mảnh tình vắt vai mà nói thì đủ loại cảm xúc đan xen.
16 Vương Tử Hàn vui vẻ nằm ôm người đẹp trong lòng. Thấy Lục Tử Tịch đã ngủ, hắn thỏa mãn hôn trộm vài cái. Nói đi cũng phải nói lại,Tử Tịch nhà hắn lúc nào cũng kín cổng cao tường, thỉnh thoảng ăn đậu hũ còn khó như lên trời.
17 Lục Tử Tịch tự an ủi mình như thế, sau đó đẩy tên đang ôm mình ra, mặc dù đẩy không được nhưng cứ đẩy cho lương tâm đỡ cắn dứt.
Cứ như thế, Lục Tử Tịch mất ngủ.
18 Nhưng, hắn không biết Ái Lệ ăn phải cái gì. Cô ả luôn nghĩ rằng Vương Tử Hàn yêu cô ta đến điên dại, nhưng vì gia đình ngăn cản nên hắn mới không nói tình cảm này ra.
19 Lục Tử Tịch vừa tan làm thì nhận được cuộc điện thoại lạ, đầu dây bên kia là một người phụ nữ, giọng nói khiến anh cảm thấy khá là khó chịu.
""Xin chào, tôi là Ái Lệ, nghe tên thôi cũng đủ thấy xinh đẹp rồi.
20 Lục Tử Tịch về nhà riêng của mình thì trời cũng đã tối, Anh tháo cà vạt, cởi đồ ném vào máy giặt. Hôm nay là một ngày tồi tệ, anh thật sự không muốn làm bất cứ chuyện gì bây giờ.