1 Thật là thoải mái!
William nằm ở trên mặt cỏ miễn cưỡng vươn vai, quả nhiên buổi trưa phơi nắng rồi ngủ thật là thích, còn hơn ở trong phòng thí nghiệm chỉ không ngừng làm thí nghiệm…
Cái gì! Ai không có mắt như vậy, dám đá vào anh!
“Xin lỗi, anh không sao chứ?”
William nheo mắt, bởi vì phản quang nên không thể nhìn thấy diện mạo của đối phương, dưới ánh sáng chỉ có thể nhìn thấy một hình dáng cao cao gầy yếu, còn có một đầu tóc đen có vẻ lạnh lùng.
2 Trước giờ vào lớp tầm năm phút, William ngậm một mẩu bánh mì, vội vàng nhảy vào trong phòng học, cho dù quản lý của khoa y có chút lỏng lẻo, nhưng giáo sư Charles của môn học này nghiêm khắc có tiếng, phàm là người đi muộn buổi học của ông ta, cho dù có xuất sắc đến thế nào cũng đều có khả năng bị đánh trượt.
3 William hơi sửng sốt, thật không ngờ Cole sẽ chủ động đến đây chào hỏi, có chút nghiền ngẫm nhìn Cole, băng sơn mỹ nhân này sẽ không bởi vì chuyện ngày hôm qua mà ghi hận với mình chứ? Nói thật ra anh đúng là muốn nhìn thấy biểu tình khác xuất hiện trên khuôn mặt lạnh như băng kia, liền lén lút áp sát vào bên tai Cole, nói không đứng đắn: “Chào, chúng ta cũng coi như người quen, tin tưởng cậu cũng rất thích lễ vật gặp mặt tôi tặng cho cậu ngày hôm qua.
4 Trời ạ! Sao anh có thể xui xẻo đến mức cùng nhóm với cái tên phát cuồng này chứ!
William nhìn Cole đang một lòng một dạ chui vào thí nghiệm, mà bắt đầu vô cùng ảo não, anh lúc trước sao lại cảm thấy được cùng hợp tác với tên gia khỏa này là một chuyện không tồi chứ? Thật là khờ muốn chết! Tên gia khỏa này căn bản là người điên! Hóa ra đã cảm thấy được anh đủ biến thái rồi, nhưng từ khi theo cậu ta vào phòng thí nghiệm, so ra chỉ là một hạt cát! Giống hiện tại, đã chín giờ tối, cậu ta còn chưa chịu rời phòng thí nghiệm, anh từ lúc chín giờ sáng ăn cơm xong cũng chưa ăn thêm cái gì, đã đói bụng mười hai giờ.
5 Cole đưa William đến địa điểm được chỉ định, nếu cậu ta có tình vị như vậy, William cảm thấy bản thân anh làm một học trưởng cũng không thể bạc đại cậu ta như thế, thế là nhiệt tình mời Cole: “Tôi nói này Cole, cậu lần đầu tiên đến loại câu lạc bộ này đi? Muốn tôi mang cậu vào chơi một chút không?”
“Được.
6 Nhất định là do mấy ngày nay cứ tiếp xúc với gương mặt người chết của cậu ta nhiều quá ── chắc chắn là nguyên nhân đó! Chỉ cần đêm nay cùng với mấy người đẹp làm vài lần là có thể quên đi cái gương mặt người chết kia, ha ha ── William nở nụ cười thật tươi với mấy cô gái xinh đẹp ở bàn đối diện, má lúm mê người trên mặt lập tức hiện ra, khiến Cole nhìn có chút say mê, thế nhưng động tác kế tiếp của anh lại khiến Cole tím mặt.
7 Cole tức giận rời khỏi câu lạc bộ, rời khỏi cái nơi ầm ĩ kia, cơn gió lạnh mát bên ngoài đập vào mặt cậu, khiến cậu bắt đầu tỉnh táo, trong ngực lại bắt đầu nổi lên bi ai, tên hỗn đản William sao lại có thể bạc tình như vậy được chứ? Anh ta vừa mới thẳng thắn chia tay với bạn gái trước cơ mà, nhanh như vậy đã tìm ngay một người nữa rồi! Hỗn đản! Đồ heo lớn lạm tình!
Cole nhụt chí đá hai phát vào cột đèn đường, phiến toái khiến cậu muốn uống một cái gì đó, nhìn về máy bán đồ uống bên cạnh, cậu thoáng do dự một chút, cuối cùng quyết định thử bia, cái thứ đồ uống bình thường cậu chẳng bao giờ đụng đến.
8 William bỗng nhiên lắc lắc đầu, có gắng xua đi cảm giác quái dị của mình đối với Cole, đưa tay ôm Cole đang lung lay sắp đổ xuống ── tên gia khỏa này so với tưởng tượng của mình còn gầy hơn! Cái thắt lưng này so với phụ nữ còn nhỏ còn mềm hơn! William thở dài nhìn Cole rõ ràng đã say khướt, nhận mệnh hỏi: “Nhà cậu ở đâu? Tôi đưa cậu về.
9 Cole mở mắt, trong mông lung mà nhìn thấy William, ha hả, đây thật đúng là một giấc mộng đẹp, cậu liền xoay người đem William đặt ở dưới thân, William bị cậu đặt ở dưới thân hình như có chút không biết làm sao, cậu mỉm cười, trấn an vuốt ve mái tóc vàng xinh đẹp của William, mê đắm trong xúc cảm truyền đến từ bàn tay, ánh mắt cậu liền di chuyển đến đôi môi khêu gợi kia ── nơi này chính là nơi mà cậu tha thiết ước mơ, Cole lại cười dịu dàng, cúi đầu nhẹ nhàng mà dâng lên miệng mình ──
Bốn phiến môi chạm nhau, hai mắt William như trừng rớt ra ngoài, hiện tại là chuyện gì vậy?! Tên băng sơn này trước đây khó khăn lắm mới mỉm cười với mình một cái, hiện tại lại hôn mình! Không phải anh chưa từng hôn môi, hoàn toàn tương phản, anh đã hôn vô số người, nhưng hôn người đồng giới thì là lần đầu tiên, mà kỳ tích chính là, anh tuyệt không có phản cảm, trái lại còn có loại chờ mong Cole sẽ tiến thêm một bước ── Quả thực là điên rồi!
William bỗng nhiên đẩy Cole ra, Cole chỉ phát ra một thanh âm bất mãn, sau đó lại trầm trầm mà ngủ tiếp.
10 “A a a… William của em…. nhanh nữa lên… A…”
Dưới ngọn đèn hôn ám, trên giường chiếu mất trật tự, thân thể nam nhân cùng nữ nhân quấn cũng một chỗ, đang làm hành động tối nguyên thủy.
11 William tiến vào phòng học liền nhìn đến khuôn mặt lạnh nhạt của Cole, chẳng qua khuôn mặt tái nhợt của cậu từ trước đến nay tựa hồ có chút không ổn đỏ ửng lên, William hơi sửng sốt, đột nhiên nhớ tới nụ hôn đêm trước, khuôn mặt của anh không tự giác nóng lên, do dự tiến đến chào hỏi: “Này…”
Cole mặt không biểu tình đứng ở nơi đó, thậm chí ngay cả cái gật đầu ngày thường cũng không có, William trong lòng cảm thấy khó chịu, nhưng nghĩ đến ngày hôm qua cậu một mình làm hết bản báo cáo thực nghiệm, chính mình quả thật có sai, anh gãi gãi đầu nói: “Cái kia… chuyện thực nghiệm báo cáo cám ơn cậu…”
Cole nửa ngày cũng không phản ứng, William không hài lòng, ngày hôm qua anh là có chút đuối lý, nhưng cũng không nhìn xem là ai làm hại! Làm hại anh hai ngày nay đều ngủ không ngon.
12 William tim đập dồn dập từ trên mặt đất đứng lên, giống chạy trối chết mà đi ra ngoài, anh chạy không mục đích chạy như điên, chạy ra khỏi nhà Cole, thật lâu thật lâu, cho đến khi kiệt sức, anh mới ngã ngồi trên mặt đất, thở hổn hển, trong đầu trống rỗng, mà anh cũng không dám nghĩ thứ gì, chỉ cần anh tập trung suy nghĩ trước mắt liền hiện lên giọng nói và khuôn mặt Cole! Thật sự là điên rồi! Anh đúng là gặp quỷ rồi!
Xem ra anh đúng là cần trở về mà tắm nước lạnh! Xe… Còn Cole… Cole cậu… Không xong! Cole còn phát sốt cao mà!
William ý thức được một vấn đề quan trọng, vừa rồi anh hoàn toàn không để ý đến người bệnh đang sốt cao mà chạy như điên ra ngoài
Chậm rãi hít thở, William bắt buộc chính mình tỉnh táo lại, lại chạy về nhà Cole, may mắn là, anh chạy ra mà không đóng cửa, anh lại có chút tự trách mình, như thế chỉ có Cole một mình mơ màng lại còn mở của, lỡ có kẻ xấu tiến vào thì làm sao?
Khóa kỹ cửa phòng, do dự một chút, anh mới lên lầu nhìn Cole, mà trước mắt Cole nằm trên mặt đất khó chịu rên rỉ.
13 Cole mơ màng tỉnh lại, một trọng lực ngay ngực làm cậu không thoải mái, lấy tay đẩy ra, cảm giác được trên đầu có lực đẩy William lập tức tỉnh dậy, anh lập tức mở to mắt nhìn về phía Cole, vui mừng phát hiện cậu tỉnh lại, lập tức quan tâm hỏi: “Cậu tỉnh, cảm giác ra sao?”
Cole ngạc nhiên nhìn William, sao lại như vậy? Cậu nhớ rõ cậu đang trong giờ học của giáo sư Charles, rồi mới… “Tôi…” Một tiếng nói ra mới phát hiện cổ họng mình khô nhức, khàn giọng dọa cả chính mình.
14 Cole bất ngờ thu hẹp khoảng cách giữa hai người, tuy rằng Cole vẫn là một bộ dáng lạnh lẽo, nhưng William vui mừng phát hiện, mình có vẻ là người duy nhất tiến vào cuộc sống của cậu, đây không phải là nói mình có hi vọng sao?
Không thể phủ nhận, bởi vì xuất thân từ gia đình truyền thống, ở phương diện tư tưởng William có chút bảo thủ, anh muốn tìm được người bạn đời tương lai tình dục phóng túng, mà một khi xác định mình chân chính yêu thương một người, anh liền hy vọng cưới cô làm vợ, cùng cô chung sống, rồi mới sinh con, tốt nhất là hai trai hai gái.
15 “Trừ bỏ ghê tởm còn có thể có cảm giác gì?” Cole chẳng biết tại sao nhìn về phía William, cậu bị quấy rầy trừ bỏ chán ghét còn có thể có cảm giác gì?
“Xem ra cậu thật chán ghét đồng tính luyến ái.
16 Cole nhìn tòa nhà cao ngất tràn đầy sự chán ghét, nếu có thể, cậu thật sự là cả đời không muốn cùng người kia chào hỏi! Hít sâu một hơi, Cole bước từng bước nặng nề vào tòa nhà, lập tức có nữ tiếp tân chào đón cười nói: “Chào ngài, xin hỏi ngài tìm vị nào?”
Cole chần chờ một chút, báo một cái tên: ” Nam Cung Thất.
17 “Chết tiệt! Lại thất bại!” Đối mặt với cái chết của chuột bạch nhỏ, William hung hăng túm một nắm tóc, thấp giọng chửi bới.
Tiểu chuột bạch không giống với con chuột bình thường, mà chính là chuột đực mang thai! Nghe có vẻ lạ thường, thế nhưng đây là sự thực, mà anh cùng với Cole đã kéo dài hơn bảy năm để nghiên cứu – nhờ vào biến đổi gien có thể làm đàn ông sinh con giống như phụ nữ – không, bản chất cùng với phụ nữ là khác nhau, bởi vì… dạng biến đổi này sẽ không cấy ghép tử cung ở trong cơ thể nam.
18 William ngồi ở đầu giường, nhìn về Daisy đang chìm đắm trong tình cảm mãnh liệt vừa qua, anh tắt điếu thuốc, mặc khói dần dần lan rộng rồi lại bắt đầu không yên lòng.
19 William lơ đãng nhấm nháp cà phê, nhìn qua cửa sổ dòng xe ngoài quán qua lại, cũng không chú ý tới Daisy ngồi bên cạnh nói gì, con chuột trong phòng thí nghiệm hai ngày nữa hẳn cũng sắp sinh rồi, đợi đến lúc Cole thấy chuột con khả ái không biết có mỉm cười hay không, tưởng tượng trên mặt Cole nở nụ cười nhẹ, cậu trở nên rất cuốn hút.
20 Sáng hôm sau, William đến làm việc như thường lệ, anh vừa mới tới sở nghiên cứu, Villa ở phòng thí nghiệm bên cạnh đã tới tìm anh, hy vọng anh có thể thuyết phục Cole giúp một việc gấp, Villa là bà con thân thích xa của Daisy, anh cùng Daisy quen nhau cũng là doVilla giới thiệu, Villa cầu xin nửa ngày, William đành phải đồng ý.