1 CHƯƠNG 1
Bóng đêm đen kịt, ánh trăng không dám hiện thân mà ẩn núp sau những đám mây lơ lửng, cả thành thị ẩn ẩn bao phủ một cỗ khí xấu. Tối nay nhiệt độ không khí hơi thấp, gió lạnh mạnh mẻ mà lạnh lẽo, trên đường không có mấy người đi lại, chỉ có thể nghe thấy tiếng gió không ngừng gào thét qua từng tiếng.
2 CHƯƠNG 2
Anh Dạ Mạc rời phòng, không biết nên đi đâu, cứ đi cứ đi thế rồi cũng vòng vào phòng tứ ca Anh Húc Kì.
Anh Húc Kì không thích tối tăm, một người luôn mở hai đèn ngủ, cho nên hắn có thể thấy rất rõ ràng Anh Húc Kì ôm cái gối rối* lớn ở trên giường.
3 CHƯƠNG 3
Kỳ thật không chỉ là Anh Lạc Ngưng phát hiện, những người khác cũng đều chú ý tới , thậm chí, bọn họ cũng đều biết vì cái gì Anh Dạ Mạc lại như vậy.
4 CHƯƠNG 4
Bọn hạ nhân tuy rằng rất muốn nhìn bang chủ Mộc Tuyển bộ dạng như thế nào, nhưng là vì lễ phép cũng không dám ngẩng đầu lên, chỉ có thể hơi hơi dùng ánh mắt nheo nheo mà nhìn.
5 CHƯƠNG 5
“Mộc bang chủ, thực cám ơn ngươi lúc trước nguyện ý ra tay cứu Lạc Ngưng, chuyện này ta vẫn để ở trong lòng, nhưng vẫn không thể giáp mặt ngươi nói lời cảm tạ.
6 CHƯƠNG 6
“Ngươi là ai? Vì cái gì lại ở nơi này?” Anh Dạ Mạc mở miệng. Hắn cũng là một bộ đề phòng, cũng cao thấp đánh giá người xa lạ trước mắt.
“Ngươi nói ta? Mộc Tín Xa, chúng ta giữa trưa gặp qua, không ấn tượng sao ?” Xem ra hắn là hoàn toàn không nhớ rõ y , ha hả.
7 CHƯƠNG 7
“Đương nhiên lạnh. ” Mộc Tín Xa đáp.
“Vậy ngươi trở về đi , càng đi vào sẽ càng lạnh mà thôi. ” Anh Dạ Mạc nói, cho tới bây giờ hắn vẫn nghĩ muốn bức lui y.
8 CHƯƠNG 8
Anh Dạ Mạc không thể tin ôm đầu ngồi xổm trên mặt đất.
Vì cái gì hắn vẫn thoát khỏi không được Mộc Tín Xa? Đại ca đột nhiên bắt hắn dẫn y xuất môn, đây là cùng y vui đùa sao? Chẳng lẽ hắn thật sự dành cả buổi chiều cùng tên kia một chỗ?
Một chỗ? Không, thiếu chút nữa đã quên, Kì Kì cũng đi theo , như vậy cũng tốt, ít nhất không cần hắn một người đối mặt tên quái dị kia , hơn nữa có Kì Kì bên người hắn cũng tự tại.
9 CHƯƠNG 9
“Ân. . . ? Ta có thể tự cầm. ” Mộc Tín Xa không có phát hiện y cầm theo ô đã làm Anh Dạ Mạc mang một lòng phức tạp lớn lao, còn tưởng rằng hắn hảo tâm muốn giúp y bung dù.
10 CHƯƠNG 10
Thời gian bữa tối
~“Tín Xa, hôm nay ngoạn vui vẻ không ? Thật sự thật có lỗi, không có biện pháp đi cùng ngươi. ” Anh Lạc Ngưng nói. Bởi vì hôm nay y đi theo Anh Mị Sí , cho nên không có thể bồi y.
11 CHƯƠNG 11
Mộc Tín Xa là đưa lưng về phía Anh Dạ Mạc , cho nên Anh Dạ Mạc nhìn không thấy trên mặt y là biểu tình gì, nhưng ngữ khí nghe lên chính là quái, cảm giác tựa hồ ẩn hàm lưu luyến không rời ?
Nhưng Anh Dạ Mạc lựa chọn xem nhẹ giọng nói quái dị kia, đại khái là hắn suy nghĩ nhiều quá đi?
“Cho nên ?”
“Dạ Mạc.
12 CHƯƠNG 12
Mắt Anh Dạ Mạc trừng lớn chút.
Cái tên kia cư nhiên tới tìm hắn? Này rốt cuộc là vui đùa gì? Ngày đó đối hắn làm ra cái loại sự tình kia hiện tại lại muốn nữa sao?
“Không gặp, cứ nói ta không có tới.
13 CHƯƠNG 13
“Ta biết. . . ” Mộc Tín Xa rờ tay của mình đang phát đau, xem ra có chút bầm xanh ?
“Nếu biết sẽ không đến phiền ta. ” Anh Dạ Mạc nói.
Hắn nhất định phải làm cho đối phương hoàn toàn chết tâm mới được, hắn chưa từng nghĩ tới phải cùng nam nhân cùng một chỗ, càng đừng nói đối tượng là y, tên kỳ quái như thế.
14 CHƯƠNG 14
Nhất chu tiền. Mộc Tuyển Bang.
Không khí nơi này có chút ngưng trọng. Trên mặt đất có hai người đang quỳ, hai người này tay bị trói sau lưng, trên người cũng có không ít vết thương, thậm chí còn lưu lại máu.
15 CHƯƠNG 15
“Một người đối ta rất quan trọng. ” Mộc Tín Xa, chính là theo giọng y nghe không ra cảm tình gì.
“Cho nên y là ai vậy?” Mộc Tín Xa cũng sẽ có người quan trọng? Anh Dạ Mạc không khỏi suy nghĩ.
16 CHƯƠNG 16
Anh Dạ Mạc quả thực xuất hiện , hắn lạnh lừng nhìn hai người trước mắt, trong đầu lộ vẻ vừa mới từ Huỳnh Mạc thấy thân ảnh hai người thân thiết.
17 CHƯƠNG 17
Rõ ràng loại vấn đề này muốn làm rối tung lên, nhưng ánh mắt hắn lại trong suốt thuần khiết tượng như cái gì đó ,một chút cũng sẽ không như loại người nhắc đến vấn đề này.
18 CHƯƠNG 18
Mộc Tín Xa thoát quần áo của mình, đem thân hình trần trụi hiện ra ở trước mặt Anh Dạ Mạc.
Da hắn tốt lắm, trắng thấu hồng nộn, dáng người không nghĩ là gầy, nhưng lấy thể trạng nam nhân mà nói cũng coi như tinh tế, màu tóc dài phấn hồng kia khiến y thật sự đẹp hơn, làm cho người ta cảm giác toàn thân y đều phấn phấn nộn nộn, Mộc Tín Xa thật sự có khả năng làm nam nhân phát điên, sẽ làm người ta rất muốn áp y ,không ngừng chà đạp y.
19 CHƯƠNG 19
Mộc Tín Xa bắt đầu chậm rãi cao thấp đong đưa , ngay từ đầu còn không thích ứng được quái vật ở trong cơ thể, nhưng càng động lại càng cảm thấy được thoải mái, làm cho y nhịn không được đem hai tay để ở trên bụng Anh Dạ Mạc , ở trên đầu tận tình băng băng.
20 CHƯƠNG 20
Anh Dạ Mạc cuối cùng xử lý xong mọi việc, hắn tiến tới lầu hai, mục tiêu đương nhiên là Mộc Tín Xa vừa mới một mực đối hắn phóng điện.
Khu quầy bar lầu hai là nơi Bất Lạc Thành dành cho nhiều khách nhân đến thả lỏng, ngươi có thể lựa chọn ở trong này thảnh thơi uống vài chén rượu thư giãn thể xác và tinh thần, cũng có thể thỉnh nhân viên phục vụ đưa xuống lầu.