1 Gió lạnh mang theo thanh âm gào thét kinh thiên động địa từ cửa sắt truyền tới, làm cho nam thiếu niên đang bất động trong kho nhẹ nhàng mở mắt xung quanh hắn ngổn ngang ba bốn thi thể, cũng theo gió tản mát ra mùi vị tanh tưởi của máu tươi.
2 “Làm gì là làm gì? Bạn của mấy nhóc là của người yêu của ta nha, ta tuân thủ ước định với cậu ấy trước khi chết nhất định đợi mười sáu năm, một mực không có cùng người khác lên giường.
3 “Vọng tưởng, mi cho rằng mi là BOSS sao? Lại còn mong Tả đại ca sau khi chuyển thế còn nhớ rõ?” Buổi sáng, vừa gặp hùng nam Tiểu Bảo, tên đàn ông gầy gầy kia liền lên tiếng mỉa mai.
4 “Trong mắt cậu, BOSS là người như thế nào?” lời Vương Ân lại truyền tới.
Chẳng phải đó là một tên nhàn cư vi bất thiện, thích đem nam sinh trung học thuần khiết vô tội vừa gặp trên đường liền ngang ngược bắt về nhà, đúng chuẩn một đại sắc lang biến thái, không đúng sao? Tả Lam lập tức ở trong lòng trả lời.
5 “Chị hai “ Trong phòng đột nhiên đồng loạt vang lên thanh âm cung kính, khiến Tả Lam “Phụt” một cái, toàn bộ hồng trà vừa đưa lên miệng đều bị phun ra, văng đầy bàn!
“Khụ….
6 “Tiểu Lam!” Hứa Văn và Ngô Khải trông thấy Tả Lam ngẩn người đứng ở cổng trường, quá đỗi vui mừng, vội vàng chạy đến trái phải ôm lấy bờ vai cậu.
“Lần trước cậu bị mấy tên xã hội đen mang đi, không có chuyện gì chứ?”
“Lưu manh kia nói muốn bắt cậu về làm, làm… Cậu thật sự không bị hắn làm gì chứ?”
Nghe mấy thằng bạn tốt ân cần hỏi thăm, tâm hồn Tả Lam đang phiêu tận nơi nào cũng lập tức bay trở về, quay đầu trừng mắt với Hứa Văn và Ngô Khải làm cho hai đứa đang hớn hở chạy tới chợt khựng lại.
7 “Thật nhàm chán quá đi!”
Than thở đến lần thứ 29 trong ba phút ngắn ngủi, Tả Lam rút cuộc nhịn không được đành mời gia sư ra khỏi phòng học.
Trải qua hơn nửa năm “tương kính như tân” cùng Giản Mặc, Tả Lam thấy mình sắp nổi điên.
8 Ý thức trở về trong phút chốc, Tả Lam ở trong lòng lại một lần nữa mắng chửi Giản Mặc mượn rượu làm càn. Nhưng cậu càng trách mắng bản thân mình hơn. Tại sao trong nháy mắt cậu đã bị làm cho mê muội? Rõ ràng cậu không thích đàn ông mà?
“Lam, anh yêu em! Anh sẽ không ôm người nào khác trừ em! “ Thanh âm của Giản Mặc vẫn đang có phần bát ổn, nhưng trong giọng nói lộ ra kiên quyết vô cùng khiến thiếu niên vốn định mắng chửi bỗng nhiên choáng váng.
9 “Mọi người đang nói gì mà vui thế?” Giản Mặc mở cửa đi vào, thấy Tả Lam đang cuốn lấy chăn ngoan ngoãn mặc cho Trần Tĩnh Phương xoa đầu, trong nháy mắt xẹt qua một tia “hạ lưu” mà chỉ có thiếu niên mới nhận ra được.
10 “Á… mấy người cái công ty này đi đứng sao đều không phát ra tiếng động vậy?” Tả Lam bị hù nhảy dựng lên,vô thức lùi lại hai bước.
“Tả đại ca, chúng ta không có nhiều thời gian.