1
Giấc mộng lớn nhất của đời người chính là có thể thỏa sức tiêu dao.
Tần Lâu thường ngày đều không đợi Liễu Mộng Túy cùng về, thế nhưng chuyện hôm nay xảy ra, khiến cho hắn không những không muốn đợi y, lại còn có chút hận đến nghiến răng nghiến lợi.
2
Quốc đô của Tuyên Triều nổi tiếng phồn hoa hưng thịnh, người đến người đi, náo nhiệt vô cùng.
Thời điểm Tần Lâu đi dạo phố, hệt như tiểu hài tử, chạy tới chạy lui, hầu như cái gì cũng muốn mua, kết quả là… đúng thật là 99% đồ trên phố đều vác về nhà.
3 Liễu Mộng Túy cũng đã lâu lắm rồi không nhìn thấy dáng dấp không mặc quần áo của Tần Lâu. Lúc này ánh trăng vô cùng trong trẻo, chiếu vào thân thể y, khiến cho da thịt càng thêm trắng nõn, phảng phất có chút huy quang chói mắt.
4
Trên đường trở về, Tần Lâu vẫn duy trì cự li ba mét với Liễu Mộng Túy, dường như là để có thể co giò chạy bất cứ lúc nào.
Nhiệt độ ban nãy vẫn còn chưa mất đi, ấm ướt, nóng ấm, mềm mại, mang theo chút vị ngọt ngào, khiến y nhất thời không phản ứng lại được.
5 Cuối cùng, Liễu Mộng Túy bị thương nằm trên giường nửa tháng, mà Tần Lâu thì bị Tần Phụ đánh cho một trận tơi bời. Sau đó mang theo quà cáp kéo Tần Lâu đang nước mắt lưng tròng sang bên nhà thăm Mộng Túy.
6
Bởi vì chỉ xin có ba ngày nghỉ phép, hai người, vào sáng sớm ngày thứ hai liền phải trở về. Vẫn là Liễu Mộng Túy đánh xe, Tần Lâu nằm trong xe ngựa.
Mành bị vén lên, thế nên y nhìn thấy bóng lưng của hắn.
7
Chậm rãi ngủ say, chẳng biết qua bao lâu, cảm giác có người lay lay mình, y mở mắt, thấy Liễu Mộng Túy.
Tựa hồ vẫn là bộ dạng ôn nhu hết mực của ngày xưa, Tần Lâu khóe môi khẽ câu ra một nụ cười.
8 Ngày thứ hai, người nào đó từ trong phòng nhảy ra, tự nhân là đã mặc vào y phục đẹp nhất, tóc cũng chải rất chi là cẩn thận tỉ mỉ, thậm chí còn cầm phấn hoa, trát khắp người, sau đó tự tin tràn đầy, tiêu sái tới trước gương.
9
“Thúy Vi Lâu” có thể nói là tửu lâu nổi tiếng nhất thủ đô Tuyên Quốc, khung cảnh ưu nhã, thức ăn cũng thuộc hàng mĩ vị khó tìm. Mà điều quan trong nhất là, nơi này cực trì sang trọng!
Rất nhiều người nghĩ, phong thái càng sang trọng càng có thể thể hiện được đẳng cấp của bản thân mình!
Thế nên gọi rất nhiều món xong, Vinh Vương cùng Liễu Mộng Túy, Thanh Tuyền còn đang khách khí mà uống rượu cùng nghe hát, chỉ có Tần Lâu là liều mạng cắm đầu ăn.
10 Tần Lâu không ngờ được, giấc ngủ này, chút nữa đã ngủ tới đại lao. Đợi đến lúc y tỉnh lại thì cũng đã chạng vạng tối, vừa mở mắt ra đã thấy Vinh Vương vẻ mặt lạnh như băng cùng gương mặt suy tư của Liễu Mộng Túy.
11 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Hành trình cực kì vội vã, Tần Lâu thậm chí còn không có thời gian thiết yến tiễn biệt, hắn đã phải ly khai.
12
Lại tới “Thúy Vi Lâu”. Trước đây, chỗ này là ký ức thống khổ của một mình Vinh Vương, thế nhưng lần này, là của hai người.
Tần Lâu gọi rất nhiều đồ ăn, y ăn cũng rất nhiều.
13 Cho nha hoàn nghỉ việc, Tần Lâu bắt đầu thu xếp chuyện bán nhà. Y nhớ rõ, năm xưa Liễu Mộng Túy nói là dùng bảy trăm lượng bạc để mua, bây giờ, y tìm thấy khế ước mua nhà, ngẩn người.
14 Tuyên Quốc mặc dù không bài xích nam tử luyến ái, thế nhưng vẫn có một chút không thừa nhận được. Đặc biệt là chuyện đệ nhất vương gia của Tuyên Quốc thú một nam phi.
15 Ăn xong đồ ăn, Tần Lâu thỏa mãn ợ một cái, sau đó nhanh chóng lăng lên giường. Vì lúc nãy vưà ngủ xong, giờ này y tỉnh như sáo, Vinh Vương nằm xuống, Tần Lâu liền tập quán chui vào lòng hắn.
16
Trở về phủ, Tần Lâu hắt xì hai cái rõ to, mũi bị lạnh đến đỏ bừng, đầu càng có chút ảm đạm.
Vinh Vương quan tâm hỏi: “Làm sao thế?”
“Hình như ta sinh bệnh rồi.
17
Ngày thứ hai, bệnh của Tần Lâu vẫn không hết, Vinh Vương cũng không bị y lây bệnh cho. Thế nên Vinh Vương bẩm với hoàng thượng, giả bệnh ở nhà bồi y.
Ngoài phòng, tuyết đang rơi, trong phòng chậu than cháy rực, thế nên cũng không lạnh, Tần Lâu cũng ngoan ngoãn chịu uống thuốc, điều kiện là Vinh Vương phải bóc vỏ một đĩa hạt dưa cho y ăn, thế nên, Vinh Vương giờ này, rất chăm chú mà ngồi bóc hạt dưa.
18 Lại một tháng trôi qua, trời lạnh hơn. Tần Lâu ngoại trừ đi trù phòng, ăn trực mấy món mà đầu bếp béo mới làm ra, còn lại rất ít ra khỏi cửa phủ. Mỗi ngày không ngủ thì cũng lấy mấy quyển dã sử lật xem.
19 Trên đỉnh Tuyết Sơn, có một khách sạn bình dân rất lớn, bởi vì tất cả du khách, hầu như đều sẽ ở lại chỗ này nghĩ qua đêm, thế nên lưu lượng khách rất nhiều.
20 Sau khi trở về từ Tuyết Sơn, cảm tình của hai người ngày càng thân mật. Vốn có dự định trở về quê của Tần Lâu ăn tết, thế nên lần này phải xử lý gấp rất nhiều công vụ, thường về phủ rất khuya.