1 Mình thấy, trước khi xem câu chuyện của các papa nhà mình, hãy nhớ thông cảm cho đứa trẻ bất hạnh, là mình đây.
Mình tên Thang Gia Viễn, rất nhiều nét, khi viết tên rất phiền phức, mình không thích.
2 Lúc Tô Nguyên quen Thang Ninh, vốn không ngờ tới việc cậu sẽ có một đứa con, khi ấy anh cũng không có ý định yêu đương nghiêm túc với Thang Ninh, cậu không phải là mẫu người ưa thích của anh.
3 Thang Ninh không điện thoại cho Tô Nguyên.
Khi Tô Nguyên lái xe qua một trạm điện ngầm, chợt nhớ cửa tiệm của Thang Ninh cũng gần đấy, do dự không biết có nên tìm cậu hay không.
4 Hàng ngày Tô Nguyên thích chạy đến ăn trưa cùng bố con Thang Ninh hơn là ăn một mình, có khi anh mua đồ ăn mang đến, có khi đợi Thang Ninh đóng cửa hàng rồi cùng đi ăn.
5 Tô Nguyên sáng thứ tư nhận được điện thoại từ Thang Ninh, hỏi anh có phiền không nếu cậu nhờ trông hộ Thang Viên? Một người bạn của cậu gặp chuyện, muốn đi thăm một lát.
6 “Đại hiệp cụt tay” Thang Ninh nghỉ ngơi một ngày ở nhà sau đó chuẩn bị đi mở lại tiệm. Còn hì hì tự giễu: “Ta đây thân tàn chí kiên a, ôi tuổi xuân tươi đẹp.
7 Thời tiết oi bức đến độ muốn tự sát.
Thang Ninh cảm khái: đây không phải nhân gian, là địa ngục thì có.
Vì số tiền bất chính từ bức thư họa kia, Thang Ninh nghe theo ý kiến Tô Nguyên, đóng cửa tiệm vài ngày.
8 Chu Phóng gọi điện rủ Tô Nguyên đến đảo Dương Tự chơi mấy ngày, bạn Chu Phóng có biệt thự ở trên đảo.
Từ chỗ họ ngồi tàu thủy tới đảo Dương Tự mất tầm 45 – 50 phút, một ngày chỉ có hai chuyến ra đảo.
9 Sáng sớm trên đảo Dương Tự rất đẹp. Chim hót ríu rít, sóng vỗ rì rào, xa xa tiếng động cơ ầm ầm, tiếng thổ ngữ thân thiện của dân bản xứ trò chuyện với nhau.
10 Tô Nguyên kích động muốn bóp chết Thang Ninh. Buổi sáng trước khi Thang Ninh ra ngoài, đột nhiên sực nhớ, gửi anh hơn một ngàn tệ, nói là nhân lúc kinh tế còn dư dả, trả trước tiền nhà.
11 Thang Ninh thời gian này đen đủ đường. Vết thương do Trần Hải gây ra vừa tan máu tụ, anh chàng ra đường mua đồ, tại chỗ quẹo bị một tên đi motor tông phải.
12 (Beta: Tiểu Dụ Dụ)
Hôm sau, từ sáng Thang Ninh đã ngồi ở phòng khách cười với Tô Nguyên.
Tô Nguyên trừng cậu: “Còn cười? Ngộ nhỡ anh bị bất lực, kiếp sau em còn hạnh phúc mà sống được không?”
“Thì anh có bất lực không? Anh sẽ để mọi người biết mình sống mà bị bất lực hả?” Thang Ninh không ngừng lại, nằm ra bàn.
13 (beta: Tiểu Dụ Dụ)
Tiệm của Thang Ninh đã xong xuôi hết rồi, Chu Phóng chợt có ý tặng cậu một giỏ hoa quả, còn bảo, giỏ hoa quả tốt hơn lẵng hoa nhiều, không những đẹp, ăn còn ngon.
14 Vài ngày nay trời mưa. Tô Nguyên lái ô đi tới tiệm tiện lợi gần công ty mua thuốc lá. Chàng trai thu tiền thấy khách quen, cười chào hỏi: “Anh Tô, muộn vậy mới tan ca sao?”
“Trong công ty có chuyện, muộn một tí.
15 Chu Phóng ở nhà Tô Nguyên được một thời gian thì bắt đầu thấy bất tiện, thôi không ở nữa.
Tô Nguyên định mặc kệ rồi, nhưng ngẫm lại không an tâm, có điện thoại qua, Chu Phóng ba la bô lô nói là về nhà rồi.
16 Sau khi Thang Ninh về nhà, cảm thương “đồng loại” rất nhiều, nói, đời này Chu Phóng thôi xong, bất kể là nửa đời sau hay nửa người sau đều bị một thằng đàn ông quản đến chết.
17 Má Thang đi xe khách, buổi chiều thì đến nơi.
Thang Ninh và Tô Nguyên mang theo Thang Viên, hơn mười hai giờ ra bến xe đón bà rồi sẽ ăn trưa tại khách sạn gần đó.
18 Thứ sáu cuối tuần, tuy trời rất lạnh, nhưng lại có rất nhiều người trên sân thượng. Số ít tình nhân ngồi ở ghế lộ thiên quán Starbucks phơi nắng uống cà phê.
19 Một đêm, ai đó không ngủ. Tầm năm sáu giờ Tô Nguyên tỉnh dậy, nhìn đèn phòng khách đã sáng, đi ra nhìn, Thang Ninh ngồi trên sofa gặm bánh mì.
“Quá đát rồi còn ăn.
20 Quan Diêu Diêu ở lại trong nước nửa tháng. Thang Viên chung quy vẫn chưa thể tiếp nhận từ cô lại hóa thành mẹ, lúc nào cũng mất hứng phản bác lại Thang Ninh, “Không phải, đó là cô, không phải mẹ.