1 Lam Tiểu Xuyên vẫn luôn biết rõ chuyện anh mình viết tiểu thuyết trên mạng, nhưng cậu cảm thấy anh hai là người nghiêm túc nên có lẽ sẽ chỉ viết những bài văn đứng đắn thôi, vì thế cậu không có ham muốn tìm tòi nghiên cứu tác phẩm của anh mình.
2 Máy tính của Lam Tiểu Xuyên là do hoạt động quá nhiều mà hư, đành phải gửi lại trong tiệm sửa chữa, thế là mấy ngày gần đây cậu đều ôm lấy máy tính của anh hai lướt web.
3 Lam Tiểu Xuyên đột nhiên cảm giác mình gần đây nhân phẩm đại bạo phát, vận may ào ào đến có chặn cũng không chặn nỗi! Nhất lộ hướng nam thế mà lại ở cùng thành phố với mình, thậm chí là đang ở Công viên D cách nơi mình không xa, loại chuyện này anh ấy chắc sẽ không nói đùa đâu nhỉ!
Hầu như mỗi ngày chỉ cần nghĩ tới việc cuối tuần này có thể gặp mặt Nhất lộ hướng nam, Lam Tiểu Xuyên sẽ lập tức lộ ra vẻ mặt phơi phới.
4 Sau khi về đến nhà, Lam Phong đem quyển sách kia đưa cho em trai, đột nhiên mở miệng hỏi: “Nhóc thích hắn?”
Nghe vậy, Lam Tiểu Xuyên hơi sửng sốt, mặc dù anh cậu không nói thẳng là ai, nhưng cậu vẫn biết đó là Lữ Bắc, cuối cùng dưới ánh mắt ôn hòa của anh trai, cậu thành thật gật nhẹ đầu: “Vâng.
5 Máy tính Lam Tiểu Xuyên ngày mai là có thể lấy lại, thế nhưng cậu rất tò mò phản ứng của Lữ Bắc về lần gặp mặt hôm nay, vậy là dùng xong cơm tối, tắm rửa sạch sẽ cậu lại bám lấy máy tính của anh mà chơi.
6 Bởi vì nơi ở của hai người khá gần, Lữ Bắc cùng Lam Tiểu Xuyên ngày càng thân thiết hơn, nên ngẫu nhiên sẽ xuất hiện một màn tôi mời cậu, cậu mời tôi đi ăn chút gì đấy.
7 Thời gian trước, mỗi ngày qua đi Lam Tiểu Xuyên vẫn luôn trò chuyện rất vui vẻ với Lữ Bắc trên mạng, nhưng hiện tại cậu lại cảm thấy đó quả thực là một loại hành hạ.
8 Mấy ngày nay, Lam Tiểu Xuyên đã suy nghĩ rất nhiều, cậu cảm thấy lỗi là do cậu ngay từ đầu đã không giải thích rõ ràng với Lữ Bắc, mới khiến đối phương hiểu lầm như vậy.