101 Trên đời sao lại có những cái tấu xảo như thế này?Triệu Sĩ Nguyên đã ước định với các đại môn phái các nơi đúng đêm rằm tháng tám phát động chiến dịch tiêu trừ bè đảng của Vô Tình cung tại các địa phương.
102 Triệu Sĩ Nguyên giật mình:- Có sự sai lầm chăng?Thư Tiếu Thiên lắc đầu, thở dài:- Hoàn toàn đúng! Từ bao lâu này, bổn bang tự hào với hệ thống trinh sát của mình, thế mà một việc quan trọng như thế này lại chẳng hề hay biết! Còn Thiếu lệnh chủ, chỉ đơn thân độc lực lại biết rõ mưu đồ của Vô Tình cung! Đành là một sơ sót trong phạm vi nội bộ, song cái tầm ảnh hưởng quá lớn lao đối với võ lâm! Bổn bang khó tránh được cái tội tày trời này!Chàng thốt:- Như vậy là cái tin do tại hạ thu hoạch rất chính xác!Song, làm sao chàng tiết lộ được cái người cung cấp tin tức đó cho chàng?Thư Tiếu Thiên nhận ngay sự khó khăn của chàng, có điều lão ta chưa hiểu được sự khó khăn đó như thế nào.
103 Tiếp theo đó một đoàn người gồm đủ nam nữ, cầm đuốc, cầm côn, vừa hét la vừa kéo tới rần rần. Nếu nhìn kỹ một chút, hẳn nhận ra những người đó bước chân rất nặng, thân hình chậm chạp, đúng là không biết võ công rồi.
104 Triệu Sĩ Nguyên tiếp:- Tiền bối thử đoán xem kẻ hàm hại chúng ta đó có mục đích gì?- Làm chậm trễ hành trình của chúng ta. - Giả như tiền bối là người chủ mưu, nếu một kế không thành tiền bối phải làm sao?- Tự nhiên là lão phu không chịu thua cuộc.
105 Triệu Sĩ Nguyên dửng cao đôi mày, quắt mắt trầm giọng:- Nếu đúng thật lão ấy là sư đệ của Tào Duy Ngã, lại tiếp trợ Tào ác ma thực hiện mưu đồ tàn độc thì cái hậu quả cho võ lâm chẳng biết ra sao mà lường.
106 Lão nhân bao mặt đã có ý sợ làm kinh động bọn giữ ngục, cho nên nghe người đó thốt như vậy, hết sức đồng tình. Rồi lại thấy Mã Hoằng và Từ Kiệt tuân lời ra khỏi ngục này, định chắc là một vị tôn trưởng của cả hai.
107 Văn Công Đạo thở dài:- Nếu đúng như lời sư huynh nói, Triệu thiếu lệnh chủ là người gây ra tai nạn thì thật là khó cho tiểu đệ. Lão đã nhìn nhận Lý Thiếu Lân nhận họa đắc phúc, thì lão mang ơn Triệu Sĩ Nguyên thành toàn cho Lý Thiếu Lân, chứ khi nào lão dám xem chàng như kẻ thù?Hà huống lão đã gặp Triệu Sĩ Mẫn mà lão ngờ là Triệu Sĩ Nguyên, một con người khiêm cung, từ tốn, đầy đủ lễ độ, biểu hiện rõ rệt cái tác phong hào hùng, một mẩu người mà lão không thường trông thấy.
108 Thân pháp và thủ pháp của người đó nhanh quá, Văn Công Đạo lùi lại, đồng thời rút tay về, cũng không kịp, Pho kỳ môn dịch số đã về tay người đó. Tào Duy Ngã kêu lên thất thanh:- Triệu Sĩ Nguyên!Không nói một tiếng nào chụp xong quyển sách, Triệu Sĩ Nguyên hoành tay hừu đánh ra một chưởng, hất tay Tinh Diệc Thiên về góc tả gian nhà! Cùng một lúc, chàng tung chân tả theo, đá bắn Cổ Liệc văng ra xa.
109 Triệu Sĩ Nguyên phi thân rời khỏi gian nhà cỏ của Nguyễn Lý Cư Sĩ, trở lại chỗ nấp của Thư Tiếu Thiên. Thư Tiếu Thiên chờ đợi khá lâu, có ý bồn chồn, vừa thấy chàng trở ra, vội tụt xuống cội cây, hấp tấp gọi:- Chừng như có náo động ở trong ngôi nhà đó, có phải là Thiếu lệnh chủ đã động thủ với họ chăng?Triệu Sĩ Nguyên lắc đầu, nhếch nụ cười khổ:Nói làm gì? Chỉ biết là lần ra đi này của chúng ta cầm như vô ích.
110 Giữa áp lực của mười lăm vũ khí, Triệu Sĩ Nguyên ung dung múa Long Đản, Phụng Chưởng, đón tả ngăn hữu, quật đông hất tây, không hề nao núng. Quần ma vận dụng toàn lực bình sanh, quá mười lăm chiêu rồi vẫn không chiếm nổi ưu thế.
111 Cao một nước cờ, Tào Duy Ngã khống chế Văn Công Đạo, bức thoái Triệu Sĩ Nguyên, nhưng lại sơ xuất để Triệu Sĩ Nguyên hạ Đông Trấn thiên ma Tĩnh Diệc Thiên, thành ra mất một viên đại tướng.
112 Đánh luôn ba chưởng, không chiếm được ưu thế, Tào Duy Ngã sững sờ. Vốn là tay giảo hoạt, khi nào lão chịu thí mạng với hòa thượng một cách vô lý như vậy? Bởi lão chưa biết hòa thượng là ai, cũng không biết luôn mục đích của hòa thượng tìm lão.
113 Liễu Tánh thiền sư giật mình, trong lòng nghi hoặc, hỏi:- Chưa đánh ra một chiêu nào, lão thí chủ bằng vào đâu dám cho rằng sẽ thắng bần tăng. - Sự sống chết của lão thiền sư đang ở trong tay tại hạ, lão thiền sư còn nói là không bại được sao?Liễu Tánh thiền sư dửng cao đôi mày, mặt lộ sắc giận:- Nói nhảm vô ích.
114 Triệu Sĩ Nguyên nhận ra người đó chính là Nguyễn Lý Cư Sĩ Văn Công Đạo, tay lão còn bế Lý Thiếu Lân, bất giác tiếng, không thể vung tay đánh bạt lão qua một bên, đành nương theo thế Lý Ngư Vượt Long Man, vút mình lên cao ba trượng, bay ngang qua đầu lão.
115 Người trong tay Tào Duy Ngã là một nữ nhân. Nữ nhân là Tào Tú Nga, con gái lão. Triệu Sĩ Nguyên rung người kêu lên:- Con gái lão tặc Vô Tình Tiên Tử Tào Tú Nga!Chàng cảm thấy con tim đau như ngàn mũi nhọn đâm vào, chớp mình toan lướt tới.
116 Một đêm vào lúc canh ba, có bốn bóng người từ xa lao vút đến vùng ngoại ô phía Đông, Thành Dung Huyện. Nơi họ đến là một nông trang, bên ngoài có tường bao bọc, họ dừng lại nơi cổng.