81 Diễn võ trường ở phía Tây Câu Lậu Thiên Phủ, cuối phía Tây là sân trống, cuối sân trống là vách núi đứng, cao chọc trời. Các kiến trúc phụ thuộc Diễn võ trường, ở về hướng đối diện, như khán đài nơi Âm Dương lệnh chủ Lý Thái ngồi xem các đệ tử luyện võ.
82 Tào Duy Ngã giật mình:- Làm sao lão phu biết được?Triệu Sĩ Nguyên mỉm cười:- Thế trong mình Tào lệnh chủ không có một chiếc bình đựng loại độc dược đó sao? Cứ lấy ra đi, cho tất cảmọi người cùng xem.
83 Tào Tuấn Kỳ trừng mắt nhìn Hồng Chấn, nhưng chỉ cười lạnh, mỉa:- Lão thất phu! Ngươi tưởng bằng vào cái dũng thô bạo của ngươi mà tự hào là hơn bổn công tử à? Cho ngươi biết, nếu không muốn nếm cái khổ nơi tay bổn công tử, thì từ nay nên tránh mặt bổn công tử đấy!Hồng Chấn bật cười lớn:- Giả như ngươi còn một điểm nhân tánh, thì hẳn là ngươi không thể bỏ mặc cha già mà ly khai như vậy! Cái thứ như ngươi chẳng còn là người đó, lão phu có gặp lại càng thêm bẩn con mắt thôi.
84 Triệu Sĩ Luân đáp:- Không phải đất thường đâu, nó cũng thuộc loại hiếm như Hóa Độc Tiên Thảo. Triệu Sĩ Nguyên chớp mắt:- Đất nơi Hóa Độc Tiên Thảo sanh trưởng?Triệu Sĩ Luân gật đầu:- Đúng vậy!Triệu Sĩ Nguyên tiếp:- Lá rụng, rơi xuống đất, mục nát, thành đất! Lấy đất đó trừ độc như dùng Tiên Thảo!Rồi chàng hỏi:- Làm sao đại ca có Hóa Cốt Hồng Châu?Triệu Sĩ Luân lúc đó mới thuật lại những tao ngộ của y.
85 Trong tịnh xá có hai người đứng cạnh nhau, một lão nhân và một lão phụ. Lão nhân chính là lão gù, song giờ đây cái gù nơi lưng biến mất, thân vóc của lão cao hơn trước, có khí phái một phú ông hơn là một cao thủ võ lâm.
86 Triệu Sĩ Nguyên ra ngoài rồi, Triệu Bồi Nhân day qua Dương Xuân, hỏi:- Nhờ đại sư huynh chuẩn bị một tiệc rượu mọn cho cha con tiểu đệ mừng nhau. Có được chăng?Cái ý của Triệu Bồi Nhân rất rõ rệt, trong tiệc rượu đó hiển nhiên là chỉ có cha con, chồng vợ họ Triệu, chứ vợ chồng Dương Xuân không thể có mặt.
87 Bên ngoài Mã Hoằng quát:- Ai?Thoạt đầu hắn nghe tiếng động khẽ cũng như Triệu Sĩ Nguyên song hắn chưa biết là tiếng động gì, bây giờ nghe âm thanh hắn mới rõ là có người vào miếu.
88 Lâu lắm Thiểm Hải Xuyên trấn định tâm thần, mỉm cười thốt:- Hẳn là người ngầm giúp Thiếu lệnh chủ như vậy, cái chí của lão phu không đến đổi cô đơn! Có những người còn giữ được đại nghĩa thì bổn môn may mắn vô chưởng.
89 Một giọng nói vang lên từ bên ngoài vọng vào, giọng nói kém phần lễ độ, dù là đối với một chưởng môn, có quyền uy tối thượng:- Tại hạ đây, chưởng môn!Phổ Tế đại sư cau mày, lộ vẻ khó khăn vô cùng.
90 Thoạt đầu Triệu Sĩ Nguyên ỷ trượng vào công lực của chàng cho rằng tự mình có thể bứt phá Long Cân Ngọc Tỏa nên không ngần ngại để cho Vô Cực phái trói buộc chàng.
91 Trong trường hợp đó ai ai cũng bối rối, hoang mang nhưng Tiền Vạn Năng vẫn giữ được bình tĩnh, hay ít ra lão ta cũng lấy bình tĩnh nhanh chóng. Lão bật cười vang, lão cười được là có nghĩa sự tình không mảy may quan trọng, lão có thể dẹp bỏ nó qua một bên như thường.
92 Hiệp sĩ chính là Triệu Sĩ Nguyên. Chàng dùng bổn thân chân lực, theo bí pháp đánh mạnh vào tâm của Phổ Tế đại sư, thức tỉnh u mê của lão ta, giúp lão thu hồi lương tri.
93 Tung Sơn có ba ngọn chánh, ngọn giữa là Tuấn Cực, ngọn bên tả là Thái Thất, ngọn bên hữu là Thiếu Thất. Ngôi Thiếu Lâm tự được kiến tạo trên đỉnh Thiếu Thất Phong về phía bắc.
94 Đối với Triệu Sĩ Nguyên, vị chưởng môn Vô Cực phái không hề khinh thị, song cho rằng lão sợ Triệu Sĩ Nguyên thì cũng không đúng. Trong Vô Vi phái lão là con người tài ba nhất, đáng lý ra ngôi vị chưởng môn phải về lão.
95 Nhờ ăn thứ Châu chi do Nữ Hoa Đà Cổ Mộ Liên chế ra, Triệu Sĩ Nguyên đã khôi phục hoàn toàn công lực, chàng thừa sức phát xuất Thiên Linh Tam Thức. Hơn thế, giờ đây chàng còn xuất phát do tâm, mà cũng có thể thu hồi tùy ý.
96 Triệu Sĩ Nguyên buông gấp:- Đa tạ!Khẽ lắc vai, chàng như mũi tên, lao vút đi về hướng Âu Dương Ngọc Kỳ vừa khuất dạng. Xuống đến chân núi, chàng đảo mắt nhìn ra bốn phía, chẳng thấy Âu Dương Ngọc Kỳ đâu cả.
97 Triệu Sĩ Nguyên ngẩng mặt lên không, bật cười ha hả:- Rất tiếc hòa thượng chạm hơn một chút! Ba viên xá lợi đã quy hoàn cố chủ. Lão hòa thượng hét lớn:- Một lý do nữa khiến bần tăng không dung thứ được ngươi.
98 Triệu Sĩ Nguyên cười khổ:- Tại hạ nói thế nào, lão thiền sư cũng không tin! Vậy phải làm sao cho lão thiền sư tin?Liễu Tánh hừ một tiếng:- Trừ ra, bần tăng được giáp mặt lệnh tôn, hỏi mấy câu, còn thì đừng mong nói gì cho bần tăng tin nổi!Triệu Sĩ Nguyên cau mày:- Gia phụ lâm cảnh tán thất võ công, thiên hạ quần hùng đều biết chẳng lẽ lão thiền sư không hay?Liễu Tánh bĩu môi:- Đó là lời truyền thuyết của hào kiệt giang hồ, nào phải chính lệnh tôn thốt ra đâu?Bần tăng dù có nghe cũng không tin được.
99 Bát diện thư sinh Ngô Lương nằm mộng cũng không tưởng nổi sau thời gian ngắn cách biệt Triệu Sĩ Nguyên đã tiến bộ phi thường, chàng vừa nhẹ phất tay là hạ ngã hai đại hán cứu thoát mỹ phụ.
100 Vô Tình tiên tử Tào Tú Nga bật cười khanh khách:- Các vị không nên khẩn trương! Tam ca đã bằng lòng gánh vác việc người rồi, thì khi nào tôi làm mất mặt tam ca, chống đối lại hành động của chàng? Các vị yên trí!Tứ Khuyết đã hiểu Tào Tú Nga đeo đuổi Triệu Sĩ Nguyên như thế nào, cho nên họ tin ngay là nàng nói câu đó với tất cả chí thành.