61 Triệu Sĩ Nguyên nín thở và nghe ngóng câu chuyện, đừng nói là lão phụ phát hiện ra chàng, dù cho Cổ Kim Đồng cũng không biết nổi. Thế thì tại sao lại có sự việc như vậy?Chỉ vì chàng quá chăm chú nghe, lại chăm chú nhìn, vô hình trung chàng dán mắt sát lỗ thông quá độ.
62 Cả hai cùng im lặng một lúc lâu. Tào Duy Ngã nhếch mép điểm một nụ cười, vẻ bình hòa vô cùng. Cổ Kim Đồng dù thành kiến bất hảo với lão cũng chẳng tìm ra một nét nhỏ ác độc.
63 Cổ Kim Đồng cau mày:- Tại hạ lấy cái tâm tiểu nhân, đo lường người quân tử, thành ra đắc tội. Mong lệnh chủ thứ cho!Tào Duy Ngã mỉm cười:- Bản cung khai của Dương Oai, lão phu còn giữ tại Vô Tình cung, không có sẵn trong mình nên không trao ngay cho Cổ huynh được.
64 Đào Duy Ngã được Triệu Sĩ Mẫn chấp thuận chủ trì cuộc lễ truy hồn Triệu Sĩ Nguyên. Lão lấy nhân nghĩa của Triệu Sĩ Mẫn đạt giấy mời thêm một số quần hùng còn lại, thành thử hầu như toàn thể võ lâm đã được thông tin, và lẽ tất nhiên là những người khó tính nhất cũng không thể khước từ tham dự, bởi có người trong họ Triệu đăng đàn chủ tế.
65 Đào Duy Ngã toan sanh sự, song kịp thời dằn tánh khí, bật cười sang sảng thốt:- Đúng là bên trong, Triệu nhị công tử có nhiều uẩn khúc, hy vọng vị thế giao tôn trưởng xuất lực để cởi mở phần nào cho nhị công tử được thoải mái.
66 Trong chiếc ngân bào sáng chói, Long Phụng lệnh chủ Triệu Sĩ Nguyên tỏ rõ oai nghi một bậc lãnh đạo. Với oai nghi đó, chàng xuất hiện trước cao đài. Chàng nhìn lên đài, thấy dù có hai người anh Sĩ Luân và sư muội đôi mày chàng cau, khẽ giật mình.
67 Một người vận trang phục thơ sanh, mặt bao kín, đang dùng hai tay vẹt những người phía trước dạt ra hai bên lấy một lối đi, tiến về đài cao. Người đó xem thì uy nhược lắm, song âm thanh vang như sấm, công lực lại mạnh như thiên, tiếng quát làm chấn dội màng tai của quần hùng, không một ai cưỡng nổi hai tay của lão.
68 Tại sao Triệu Sĩ Nguyên lại có thể chậm trễ như vậy?Triệu Sĩ Mẫn và Triệu Sĩ Luân hết sức lấy làm lạ, tự hỏi ngày nay vị tam đệ của họ kém thận trọng hơn ngày xưa nhiều đến độ xem thường một trường hợp vô cùng quan hệ.
69 Đạo bạch quang của Phan Lãng Nhật tung ra là một nắm Thâu hồn châm, trong võ lâm hào kiệt kể là đệ nhất tuyệt kỷ, lúc thường lão không hề xử dụng, mỗi lần tung ra là có làm tổn thương sanh mạng.
70 Triệu Sĩ Nguyên lo lắng:- Đơn bá bá không. . . Đơn Minh đã lấy chiếc rương trong túi đeo bên mình, vừa trao cho chàng vừa thốt:- Không thể nào được? Có điều lão phu quên mất.
71 Đơn Minh căm hận, hằn hộc:- Tức chết! Phá vây không thành công lại bị lão tặc chiếm căn cứ, lão phu không chịu nổi rồi!Triệu Sĩ Mẫn mỉm cười:- Mình chiếm của lão, lão chiếm lại, thế là công bình, có gì đâu mà Đơn bá bá cáu kỉnh?Chàng bàn:- Tạm thời chúng ta ẩn nhẩn lên phía hữu đài, ngồi đó xem lão tặc sẽ nói gì với chúng ta.
72 Triệu Sĩ Nguyên vừa đến nơi thoáng nghe một mùi hương lạ, đồng thời chàng thấy trong lòng bàn tay của Kim Lập, có một chiếc bao nhỏ hình lá cây. Mới nhìn qua, ai cũng cho là một lá cây thực sự, song Triệu Sĩ Nguyên vốn có tâm tinh thế, thấy vật là nhận ra ngay điểm lạ.
73 Vượt qua khoảng lá rộng độ mươi trượng, người đó hẳn có công lực phi thường trong võ lâm ngày nay ít có nhân vật nào sánh bằng. Triệu Sĩ Nguyên thầm nghĩ như vậy trong khi chưa biết người đó là thân hay thù, chàng phải đề cao cảnh giác.
74 Lý Giao nổi giận, quát:- Bây giờ là lúc nào? Ngươi muốn nói gì, lại không thể đợi đến lúc khác sao?Người đó vẹt đồng môn, lướt tới đối diện Lý Giao, nghiêng mình cho tròn lễ độ, đoạn tiếp:- Xin trưởng lão dằn tánh nóng, chỉ vì sự việc có quan hệ đến giới luật bổn môn, đệ tử mới mạo muội yêu cầu trưởng lão giải thích.
75 Âu Dương Ngọc Kỳ từ từ bước qua vọng cửa, vào trưởng lão viện. Tám đệ tử dàn hầu nghinh đón. Họ đã hiểu rõ sự tình, và bắt đầu hận Châu trưởng lão lôi cuốn họ vào hành động phản nghịch.
76 Quách Khiêm không thể không tuân lịnh, cứ sự thật tường trình:- Triệu lệnh chủ sẵn sàng tiếp nhận sự viện trợ của bổn phái. Chỉ vì. . . Châu Thiên Nhậm khoát tay:- Đủ rồi!Lão nhìn qua Tào Duy Ngã, điểm một nụ cười bí hiểm, thốt:- Hẳn lệnh chủ không ngờ bổn phái thành tựu như vậy!Tào Duy Ngã tức uất, trừng mắt, nhưng lấy lại bình tịnh nhanh chóng, bật cười ha hả:- Châu chưởng môn đem việc đó tỏ cho lão phu biết để làm gì?Châu Thiên Nhậm cười nhạt:- Chẳng lẽ lệnh chủ không thấu đáo ý tứ của lão phu? Thiết tưởng không cần.
77 Đối với Vô Cực phái, Triệu Sĩ Nguyên trước sau vẫn giữ tròn lễ, chàng không vì tư hiềm ngày cũ mà có thái độ phủ phàng. Hiện tại dù Châu Thiên Nhậm lừa chàng để cầu tình với Tào Duy Ngã, chàng vẫn giữ sự ôn hòa như trước.
78 Châu Thiên Nhậm đắc ý vô cùng. Lão nhìn tả rồi nhìn hữu, đoạn chỉ mười vị lão nhân đứng sau lưng lão, bật cười đắc ý:- Đây, các vị trưởng lão của bổn phái! Bất quá môn quy giữa hai phái bất đồng, hội trưởng lão của bổn phái có nhiệm vụ tiếp trợ chưởng môn, tạo thinh danh, gây thế lực, chứ không tự tôn tự đại, ý thế chuyên quyền, ngang nhiên can thiệp vào hành động của chưởng môn.
79 Mang thi thể của Âm Dương lệnh chủ Lý Thái rời đài trường ra đi, Băng diện hằng nga Thạch Tịnh Linh và Thanh liên ngọc nữ Lý Linh mang theo niềm hận tràn lòng.
80 Cái tin Câu Lậu Thiên Phủ cử hành đại tang cho Lý Thái, được truyền đi rất nhanh khắp sông hồ. Dàn tràng do đệ tử phái Võ Đang chủ trì suốt bốn mươi chính ngày đêm liên tục.