41 Vô Vi Tiên Tử, Nhất Mục Song Nhân Đơn Minh và Thanh Liên Ngọc Nữ Lý Linh vào địa đạo rồi, tai họ còn nghe Chấp pháp trưởng lão cười vang và nói theo họ:- Các ngươi còn hy vọng trở ra chăng? Nếu các ngươi hy vọng như vậy thì đúng là nuôi mộng.
42 Vô Vi Tiên Tử và lo lắng cầm như đã qua một lần chết rồi. Sau cửa ải tử vong đó, còn có ải nào khác nữa chăng, nếu có thì mức độ nguy hiểm sẽ như thế nào, và có bao nhiêu ải nữa?Nghĩ suy là một việc, tiến hành là một việc, không vì nghĩ suy mà do dự, rồi chậm trễ tiến hành.
43 Đơn Minh lại sợ bọn Vô Vi phái chuyển hướng câu chuyện sang đề khác, vừa ngồi xuống, lão nhắc liền:- Lữ tiền bối giải thích cho nghe đi!Đối với Lữ Trường Lâm, lão là người sanh sau, tự nhiên lão phải đặt vào hạng hậu bối.
44 Trăm trăm năm về trước. . . Vào thời gian đó, trong võ lâm Trung Nguyên chưa có phái Vô Vi. Nhưng tổ sư của Vô Vi phái đã thành danh trên giang hồ với cái hiệu Phong Thần Tam Kỳ.
45 Song phương đã thành cái thế đối chiếu rồi, Triệu Sĩ Nguyên cao giọng gọi:- Tiên Tử cẩn thận! Tại hạ xuất thủ đây!Chân đạp tý ngọ, tay phân Âm Dương một hiệp lực một khai, từ nơi lòng bàn tay, hai đạo hồng quang bay cuốn tới Âu Dương Ngọc Kỳ.
46 Hai mươi tháng, chẳng phải là một thời gian quá lâu, song đang lúc phong ba nổi dậy trên giang hồ, thì trong thời gian đó có biết bao nhiêu biến chuyển phi thường dồn dập.
47 Thiên Vân Tẩu cười vang:- Mà thôi, việc gì đã qua cứ để cho qua luôn, có nói đến cũng đã rồi. Cứ biết là hiện giờ lão phu cao hứng lắm đó! Gặp lại thiếu hiệp, lão phu hân hạnh vô cùng.
48 Thang Kỳ đi một lúc, Triệu Sĩ Nguyên do cửa sổ thoát ra ngoài. Nhưng bên ngoài đã có người chực sẵn chờ chàng. Người đó chẳng rõ đứng chờ được bao lâu rồi, đưa lưng về phòng chàng.
49 Vừa vận công chuẩn bị, vừa bật cười lớn, Triệu Sĩ Nguyên phải phân tâm, và trên đời này chỉ có chàng mới dáp dụng nổi cái thuật phân tâm đó một cách hữu hiệu.
50 Lần này Triệu Sĩ Nguyên không gặp ám khí trở ngăn, nhưng chàng tự động trở xuống bên dưới. Bởi vách núi sau cơn mưa dầu trở thành quá trơn, dù chàng có thuật khinh công cao tuyệt, vẫn không làm sao lên được, khi tay và chân không có chỗ bám víu lấy đà.
51 Triệu Sĩ Mẫn vừa dứt tiếng, Triệu Sĩ Nguyên đã vào đến nơi rồi. Gian phòng đó rất tối tăm, song Triệu Sĩ Nguyên có nhãn lực tinh vi, thấy rõ Triệu Sĩ Mẫn đang ngồi xếp bằng tròn trên chiếc bồ đoàn.
52 Triệu Sĩ Nguyên ngưng trọng thần sắc:- Tiểu điệt nhận thấy nhị ca thay đổi rất nhiều, huống chi có lý do gì phải tránh gặp mặt người khác?Hồng Chấn hừ một tiếng:- Hắn lâm vào tình trạng đó tự nhiên tánh tình phải thay đổi, có chi lạ đâu?Triệu Sĩ Nguyên thở dài:- Trước nhị ca thích ánh sáng, luôn luôn ở nơi khoáng đãng, sao bây giờ lại chịu nổi cảnh u tối, đến đổi từ khước cả ánh đèn? Tình trạng đó nhất định không gây ảnh hưởng nặng nề như vậy!Rồi chàng nói:- Thế nhị thúc không lưu ý là trước khi bị tẩu hỏa nhập ma nhị ca vui tính như thế nào sao?Hồng Chấn bổng nhảy dựng lên:- Phải rồi! Phải rồi! Sự thay đổi tính tình của hắn quả là kỳ quái! Kỳ quái ở điểm đó!Lão tiếp:- Nhất định là gã đồng tử đó có làm trò quỷ rồi! Gã ấy do Vu Sơn Tiều Tử Hinh Xuyên đưa đến.
53 Thục Thủy Ngư Phu Bạch Anh đưa tay ngăn chặn:- Bây giờ lão đệ đòi đi hỏi y, tìm một chứng minh, thì chẳng hóa ra lão đệ không tin ngu ca à?Vu Sơn Tiều Tử Hình Xuyên hừ một tiếng:- Trừ ra trong tâm lão ca có một chủ ý quỷ quái gì, chứ không thì tại sao lão ca lại sợ tiểu đệ tìm một chứng minh?Bạch Anh hỏi:- Biết được sự thật rồi, lão đệ sẽ có thái độ nào đối với y?Hình Xuyên căm hận:- Lão phu sẽ giết chết tiểu tử, chứ còn có thái độ gì nữa? Sau đó sẽ quyết một còn một mất với Vô Tình lệnh chủ.
54 Hình Xuyên đáp:- Trong năm vừa qua bỗng nhiên có nhiều cao thủ từ bốn phương kéo đến, xin gia nhập vào Vô Tình cung, trong số đó đáng kể nhất là bọn Thiên Long, Địa Hồ, Thất Diệu, Bát Mạn Cửu Cung, Tam Thập Thái Bảo, Nhị Thập Bát Tú.
55 Thỉnh thoảng một niềm vui thoáng lộ trên gương mặt của Triệu Sĩ Nguyên, làm dịu đi cái vẻ trầm trọng. Chàng đi tới đi lui dọc theo bờ đầm, nhìn xuống nước, cuối cùng đi thẳng đến cốc khẩu.
56 Tiếp theo đó gió chưởng phát sanh vù vù. Điều đó chứng tỏ Yến Nhi không tuân lời Hình Xuyên. Hình Xuyên phải xuất thủ, và Yến Nhi phản công. Trong lúc giao chưởng có tiếng kêu la của Yến Nhi:- Các ngươi ỷ lớn hiếp nhỏ ư?Và không ai thích nghe một đứa bé con vu cho cái điều đáng cố kỵ nhất.
57 Thực ra Triệu Sĩ Nguyên cũng đã nghĩ là có một sự bất thường đang khai diễn nơi đây. Bởi Yến Nhi khẩn cấp thoát đi như vậy là hắn đã có một âm mưu gì.
58 Châu Phỉ đáp:- Chẳng quan hệ gì! Thiếu lệnh chủ từng bị khốn trong địa phủ song cuối cùng vẫn ly khai được nơi hung hiểm, thì sá gì một Hắc đầm? Không ai lấy làm lạ nếu thấy Thiếu lệnh chủ còn sống bởi người ta hiểu rằng Thiếu lệnh chủ thừa sức tự cứu bất cứ trong trường hợp nguy cấp nào.
59 Võ Lâm Tứ Khuyết lướt quá nhanh, ba lão nhân không làm sao ngăn chặn kịp. Ngờ đâu Cổ Kim Đồng vụt đứng lên, hét lớn:- Súc sanh to gan, dám vô lễ như thế à?Cánh tay áo phất lên, tụ phong cuốn tới, quét bay bốn thiếu niên trở lại, chạm vào vách động bật thành tiếng vang ầm ầm.
60 Cổ Kim Đồng hét lớn:- Cuồng đồ nào từ đâu đến, dám gây náo nhiệt trước động của lão phu?Ngầm vận công đưa ngang ngực, lão lắc nhẹ đôi vai, thân hình lao vút ra ngoài.