341 Võ Tam Tư thay đổi một bộ quần áo khác, chậm rãi đi tới phòng khách quý. Võ Tam Tư cũng không từ chối người tới cửa thăm hỏi, tới cửa thăm hỏi tuyệt sẽ không tay không mà đến, vậy nghĩa là ông ta có thêm thu nhập rồi, nhưng người đến ngày càng nhiều thì ông cũng nên đền đáp lại, liền tạo ra một ít quy củ.
342 Lý Tuyền thở dài nói: - Ta cùng Vương cô nương quan hệ vẫn tốt, chỉ là ta và Vương Nguyên Bảo có chút hiểu lầm. - Rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra vậy. - Là như thế này, rượu của ta buôn bán, dùng chiến lược giá thấp, cũng thu hút được năm sáu quán rượu đến mua rượu, nhưng không được bao lâu những quán rượu này đều hủy đặt hàng, sau này lại ta mới biết được, là Vương Bảo ở sau lưng tạo áp lực, buộc bọn họ hủy việc buôn bán với ta.
343 Võ Thừa Tự bị thái giám dẫn đi xuống, Võ Tắc Thiên lúc này mới liếc qua Lý Trân nói: - Hắn liều lĩnh như thế, là ngươi dạy hắn à! ]Lý Trân khom người hành lễ, không chút do dự nói: - Võ Thừa Tự dọc đường cầu xin vi thần, vi thần không nỡ nhẫn tâm, cho nên khuyên hắn phải thành khẩn thỉnh tội với bệ hạ.
344 Địch Nhân Kiệt giật mình kinh hãi, vội vàng cùng thê tử Trương thị đứng lên, chỉ thấy Lão thái thái chống quải trượng xuất hiện ở trước cửa, vẻ mặt bà tức giận, dùng quải trượng chỉ vào Địch Nhân Kiệt trách cứ: - Nhân yếu tri ân đồ báo (*có ơn tất báo), Lý Trân hai lần cứu tính mạng của ngươi, còn trăm phương nghìn kế đưa ngươi từ Bành Trạch trở về, đại ân này không suy nghĩ cách báo đáp, ngươi lại xem thường người ta, đây là điều quân tử nên làm sao? Địch Nhân Kiệt vội vàng đỡ mẫu thân vào, nói lời an ủi bà: - Mẫu thân bớt giận, nhi tử không phải là không nhớ ân tình, chỉ có điều hôn nhân là trung thân đại sự, không thể quá qua loa, cho nên… - Qua loa? Địch lão thái thái cười lạnh một tiếng nói: - Cái gì gọi là qua loa? Lúc ngươi ở Bành Trạch cũng không quản nữ nhi, ngươi có biết A Yến đã bao nhiêu lần cùng y vào sinh ra tử, tình cảm sâu đậm, bọn chúng sớm đã tâm đầu ý hợp, ngươi lại nói qua loa, đây là đạo lý gì? Trong lòng Địch Nhân Kiệt hổ thẹn, cũng không biết thuyết phục mẫu thân như thế nào, chỉ đành ấp a ấp úng nói: - Kỳ thật nhi tử chỉ có điều không thích một số việc hắn gây nên ở chốn quan trường, không quang minh chính đại, hơn nữa giữa hắn và Thượng Quan Uyển Nhi còn có chút tin đồn, nhi tử chỉ muốn biết rõ ràng.
345 Địch Nhân Kiệt và Cát Húc lại chạy về Hoàng thành, ở trước đại điện Trinh Quán Điện, Địch Nhân Kiệt lại ngoài ý muốn gặp Cao Diên Phúc: - Cao phủ quân hôm nay không nghỉ ngơi sao? Địch Nhân Kiệt cười hỏi.
346 Khi Lý Trân trở lại phủ trời đã tối rồi, hắn vừa đi lên bậc cửa, đại tỷ Lý Tuyền đã ra đón, oán giận không ngớt nói: - Đệ cuối cùng đã trở lại, Đệ có khách, đợi mãi nửa canh giờ rồi.
347 Lúc này đã đến hạ tuần tháng mười, thu hoạch vụ thu vừa mới chấm dứt, dần dần sắp tới cuối năm, từng nhà bắt đầu chuẩn bị tân niên, toàn bộ Đại Đường trên dưới đều bao phủ không khí bận rộn chuẩn bị tân niên.
348 Vương Hiếu Kiệt dẫn một trăm ngàn đại quân đuổi tới Du Quan, nhưng y cũng không có nóng lòng Bắc thượng, một mặt gấp gáp Bắc thượng là tối kỵ của binh gia, mặt khác Phương Đan Thanh đã dẫn bại binh lui về đến Du Quan, nếu Liễu Thành đã thất thủ, y không cần phải nóng lòng Bắc thượng cứu viện rồi, còn không bằng đóng vững đánh chắc, từng bước đẩy mạnh tiến lên.
349 - Uyển nhi cứ việc nói thẳng! Thượng Quan Uyển Nhi không chút hoang mang nói: - Uyển nhi nghe nói năm nay phương bắc khí hậu bất thường, đến nay tuyết còn chưa rơi.
350 Lý Trân cùng Địch Yến trở về hành quân trướng, chỉ vào chỗ ngồi nói: - Ngồi xuống nghỉ ngơi một chút đi Địch Yến tức giận ngồi xuống đất. Nàng vốn ở nhà chuẩn bị xuất giá rồi, không hề ra ngoài, đợi qua mười ngày Lý Trân sẽ cưới nàng làm vợ, thật không ngờ phụ thân lại nói cho nàng biết, Lý Trân đột xuất có việc quân, suất quân đi Bắc thượng rồi, hôn sự phải dời lại.
351 Trận địa quân Đường sẵn sàng đón quân địch, Đỗ Nguyên Sơn khàn giọng lệnh : - Cung thủ chuẩn bị! Năm nghìn cung thủ quân Đường đã buông trường mâu, người người tay cầm cung, sau lưng là bình tên, bọn họ xếp thành ba hàng, Đỗ Nguyên Sơn ra lệnh, tiến lên vài bước kéo dãn cự ly.
352 Vài tên binh lính dẫn Đỗ Nguyên Sơn đi lên. Đỗ Nguyên Sơn trong thâm tâm cảm động vạn phần, nếu không có Lý Trân xuất kỵ binh kịp thời đuổi tới, bọn họ hôm nay toàn quân đã bị tiêu diệt, y quì xuống nắm lấy tay Lý Trân hành lễ: - Tại hạ Đỗ Nguyên Sơn, cảm tạ Lý tướng quân đại ân cứu viện.
353 Đến hạ tuần tháng một năm sau, thời tiết đầu xuân đến, trên thảo nguyên băng tuyết bắt đầu tan, sau một mùa đông nghỉ dưỡng những du mục cũng bắt đầu công việc bận rộn.
354 Đúng lúc đại quân Đột Quyết tấn công vào thành trì Khiết Đan, một đội quân Đường đã hành quân lặng lẽ trong Bạch Lang cốc, vó ngựa cũng đều được bọc vải bố dày, đi trên mặt đất chỉ tạo ra âm thanh rất nhỏ, không ồn ào, cũng không có tiếng nói chuyện.
355 Địch Yến mừng rỡ, liền vội vàng hỏi: - Bây giờ bọn họ ở đâu? Một tên lính chỉ về phía tây, thấp giọng nói: - Bọn họ ở ngay bên cạnh chúng ta, cách chúng ta chỉ có hơn 300 bước, lúc chúng tôi quay về mới phát hiện ra họ.
356 Lý Thất Đế đã không thể lựa chọn con đường sống nữa, cũng may thái độ của Lý Trân không tồi lắm, không giống đến đánh giặc. Ông ta dặn dò thuộc hạ mấy câu rồi giục ngựa đi vào đại trướng quân Đường.
357 Hai trăm ngàn quân Đại Đường vẫn đóng ở Hoài Nhu và U Châu, đại doanh quân Đường kéo dài hơn 10 dặm, thanh thế lớn. Suốt một mùa đông Lâu Sư Đức án binh bất động, mãi không phát động tấn công Mật Vân một lần, đồng thời cũng không phát động tấn công ở Đông tuyến.
358 Lâu Sư Đức thản nhiên nói: - Vấn đề này triều đình đã từng thảo luận, dù sao Khiết Đan cũng nhỏ yếu, ở một mức độ nào đó nó là cái lá chắn của Đại Đường, một khi Khiết Đan bị giết, thế lực của người Đột Quyết sẽ vào Liêu Đông.
359 Nửa tháng sau, Lâu Sư Đức suất lĩnh hai vạn đại quân chiến thắng trở về. Võ Tắc Thiên đặc biệt hạ chỉ, vì các tướng sĩ lập công lần này trở về sẽ được cử hành nghi lễ vào thành long trọng, để khen ngợi chiến công vinh quang của bọn họ.
360 Lý Trân bước nhanh đến cửa phủ, chỉ thấy đứng trước cửa phủ có một người đàn ông hơn 40 tuổi, tươi cười vô cùng thân thiết. Ông ta mặc một bộ trường bào màu xanh, đầu đội mũ sa.