381 Lý Đán ngồi xuống trong phòng, y đánh giá căn phòng một chút cười nói:- Đường đường là Đại tướng quân sao phòng ốc lại như vậy, như này thì quá khó coi rồi.
382 Chỉ thấy Võ Tam Tư vẻ mặt tươi cười đi từ đằng xa tới, chào hỏi mọi người, nụ cười trên mặt y rõ ràng hơi gượng ép, dường như đã biết mình trở thành tiêu điểm nghị luận của mọi người.
383 Võ Tắc Thiên liên tiếp ba ngày không lộ diện, khiến cho triều thần phỏng đoán rất nhiều. Chúng thần cũng không dám công khai nghị luận, đều chỉ dám đàm luận chuyện có chút kì quái thôi.
384 Suốt năm ngày Võ Tam Tư không hề ra khỏi cửa, y gặp phải thất bại lớn nhất trong cuộc đời mình, từ lúc từ trên đỉnh núi trượt chân rơi xuống vực sâu vạn trượng, có thể nói là sinh tử lưỡng trọng thiên.
385 Thời gian từ từ trôi qua, nhoáng cái đã ba năm trôi qua, Đại Đường vẫn là một nước thực lực hùng mạnh như trước, vạn bang cung phụng, nhưng phía sau sự hùng mạnh, lại cất giấu nhiều nguy cơ thôn tính đất đai nghiêm trọng.
386 Ba năm trước, tổ mẫu của Địch Yến qua đời, nàng đau khổ trọn vẹn một năm, bây giờ phụ thân nàng lại xảy ra chuyện, Địch Yến cảm thấy bản thân nàng có chút không chịu nổi, nàng vội vàng bảo nha hoàn thu dọn quần áo, chuẩn bị quay về Lạc Dương.
387 Bắt đầu từ năm năm trước, Võ Tắc Thiên đã rất ít đến ngự thư phòng, bà tuổi đã gần bát tuần, nhưng bởi vì dục vọng phóng túng quá mức, sức khỏe của bà ngày càng sa sút, đã không còn chịu đựng được làm việc công vụ nặng nề, ngoại trừ những việc trọng đại do Thượng Quan Uyển Nhi báo cáo ra, những chuyện hằng ngày đều giao cho Khống Hạc phủ, để cho Nhị Trương thay bà xử lý.
388 Võ Tam Tư cũng trở nên căng thẳng, Trương Xương Tông tìm Tào Văn tất nhiên có việc quan trọng, nếu không Tào Văn sẽ không đến tìm mình muộn như vậy. Y ngưng thần lắng nghe, sợ bỏ qua điểm mấu chốt nào đó.
389 Liên tiếp bảy tám ngày, Lý Trân đều bận rộn việc lễ tang của Địch Nhân Kiệt, làm con rể của Địch gia tai to mặt lớn, hắn phải gánh vác càng nhiều công chuyện hơn, mãi cho đến ngày thứ bảy, hắn mới được giải thoát khỏi công việc phức tạp của lễ tang, thở phào một cái.
390 - Bệ hạ, Uyển Nhi có thể sẽ nói những lời mà bệ hạ không muốn nghe, khẩn cầu bệ hạ tha thứ cho tội bất kính của Uyển Nhi. - Ai, trẫm đã trải qua không ít chuyện, còn có lời nói nào nghe không vô nữa? Hơn nữa, trẫm đã trách tội ngươi bao giờ chưa? Thượng Quan Uyển Nhi đứng lên nói: - Bệ hạ, Uyển Nhi nhớ lại Lai Tuấn Thần năm đó, năm đó tất cả các vụ án qua tay gã, phạm nhân đều nhận tội, hơn nữa ký tên đồng ý cũng có không ít, nhưng cuối cùng lại phát hiện cơ bản đều là án oan, vì sao? Vì không chịu nổi khổ hình, Diêu ngự y nhỏ gầy như vậy, bệ hạ cảm thấy y có thể chịu đựng được nghiêm hình không? Võ Tắc Thiên yên lặng không nói gì, Thượng Quan Uyển Nhi lại nói: - Diêu ngự y đã ở trong cung mười năm, y là do Uyển Nhi giới thiệu vào trong cung làm ngự y, Uyển Nhi biết nhân phẩm của y, bệ hạ cũng từng tận mắt nhìn thấy, y vì bảo vệ sư phụ, không tiếc chiến đấu với Tiết Hoài Nghĩa thân hình lực lưỡng, sự trung tâm với sư phụ này sao có thể không trung tâm với bệ hạ? Uyển Nhi cảm thấy y thà rằng chết cũng sẽ không có bất cứ ý niệm bất trung nào với bệ hạ trong đầu.
391 Buổi tối khi Lý Trân gặp được Diêu Hi, Diêu Hi bị đánh vô cùng thê thảm, một thân máu thịt mơ hồ, hấp hối, cũng may bản thân gã chính là ngự y, biết cách làm sao giữ mạng, cuối cùng cũng không mất mạng.
392 Trong thư phòng, Lý Đán khoanh tay đi qua đi lại trong phòng, đứa con cả Lý Thành Khí mang về một tin tức làm ông khiếp sợ dị thường, mẫu thân thậm chí có ý phong Võ Du Ninh làm thân vương, chuyện này không phải là khúc nhạc dạo của việc phong thái tử sao? Từ ba năm trước việc Võ Tam Tư được phong làm thái tử bị ngăn cản, việc sắc phong thái tử cũng không còn ai nhắc tới, nhưng trong lòng mọi người đều nhớ đến chuyện này.
393 Võ Tam Tư đang đàm phán lần đầu tiên với Nhị Trương về chuyện kết minh, bởi vì chào giá rất cao, song phương đã cụt hứng bỏ về, rất nhanh, Võ Tam Tư đã nghe nói về độc án xảy ra trong cung, ngự y Diêu Hi bị dính dáng vào, y lập tức đoán được đây là Nhị Trương động thủ với Lý Trân.
394 Hai tộc Lý Võ vì tranh đoạt quyền thừa kế ngôi vị hoàng đế, đấu gần hai mươi năm, đến cuối cùng lại xảy ra một chuyện không ai nghĩ tới, thiên tử Võ Tắc Thiên lại muốn phong Võ Du Ninh làm Yến Vương, người sáng suốt liền hiểu rõ hàm ý trong đó, cuối cùng thiên tử có lẽ chọn Võ Du Ninh làm người kế thừa ngôi vị hoàng đế rồi.
395 Trương Lê cười khổ một tiếng: - Nếu như ta có thể nghĩ ra là ai làm, ta còn tìm đến ngươi sao? Bây giờ ngươi lại hỏi ta. Dừng một chút, dường như Trương Lê nghĩ đến cái gì, kinh ngạc nhìn Lý Trân: - Chẳng lẽ ngươi biết? Lý Trân cười cười: - Ta đương nhiên cũng không biết, nhưng ta có thể từ các loại ích lợi đan xen suy đoán một chút, có lẽ sẽ nhìn ra chút manh mối.
396 Sau khi Địch Nhân Kiệt qua đời, bảy tướng quốc triều đình biến thành sáu tướng quốc, Trương Giản Chi, Diêu Sùng, Vi An Thạch, Dương Tái Tư, Đậu Lư Vọng Khâm, Tông Sở Khách, trong đó Trương Giản Chi và Diêu Sùng là người theo phái Bảo hoàng cùng Địch Nhân Kiệt, ủng hộ Lý Đường trở về vị trí cũ, nhưng bọn họ cuối cùng là ủng hộ Lư Lăng Vương Lý Hiển hay ủng hộ Tương Vương Lý Đán, tạm thời không thể biết được.
397 Trong nội đường phòng khách, vẻ mặt Thái Bình công chúa âm trầm, vô thanh vô tức uống một ngụm trà. Tuy rằng Võ Du Ninh bị ám sát đã qua hơn nửa tháng, nhưng trong lòng Thái Bình công chúa dường như có một cái gai độc mọc rễ, hơn nữa ngày hôm qua từ miệng một vài hoạn quan tâm phúc biết được, mẫu thân lại nghĩ là nàng làm chuyện đó, việc này khiến cho Thái Bình công chúa không thể nhịn được nữa.
398 Không bao lâu sau, Vi Bá vội vàng tới. Từ ba năm trước, sau khi y ngầm giúp đỡ Cát Húc tiêu diệt cái đinh trong mắt là Lý Trọng Nhuận, y nắm giữ quyền quản lý tiền tài trong Lư Lăng Vương phủ, tiền tài dùng như thế nào là do Vi vương phi quyết định, nhưng dù nhiều dù ít, quyền lực vẫn là của y.
399 Từ tửu quán trở về, Lý Trân luôn bị vây trong trầm tư, mấy tên tùy tùng cũng đi theo hắn không xa không gần. Hắn cảm giác đại thế bây giờ đã dần dần thoát ly khỏi quỹ tích lịch sử của thế giới trước, điển hình nhất chính là Lý Hiển, ông ta hoàn toàn đánh mất niềm tin, sa vào thế giới phật pháp, để đạt được sự giải thoát tâm hồn.
400 Không bao lâu sau, Hạ Trung được đưa vào thư phòng, y khom mình thi lễ nói: - Lão nô tham kiến Lương Vương điện hạ! - Đến muộn như vậy, Hạ tổng quản có chuyện gì không? Võ Tam Tư uống một ngụm trà, không hoảng hốt bất mãn hỏi.