81 Nhưng đám binh và phỉ này khó có được cơ hội nếm thử đồ ăn tươi, sợ lần sau đại lão bản không nỡ, cho nên buộc Tàng Xuân Lâu mở cửa, mọi người cũng không có cấu kết tốt, Tàng Xuân Lâu còn tưởng rằng có người tới nháo sự, cho nên mới náo tới quan phủ.
82 Trần Thanh Phương đang không biết ra tay từ chỗ nào thì Diệp Không xuất hiện. Hôm qua Trần Thanh Phương nghe được tin tức thì đã muộn, khi hắn hỏi rõ sự tình mới biết một nhà Phạm Cửu Long cũng không phải người tốt, dân chúng vô cùng căm ghét, đám người Diệp Không được cho là hành động trừng ác dương thiện.
83 - Trẻ ranh chưa đủ lông đủ cánh có thể nói cái gì? Sư gia đi theo khinh bỉ một câu, tiếp đó lại thở dài. - Diệp Hạo Nhiên quả nhiên võ công cái thế, tiểu tử này mới bao nhiêu, đã có công lực như vậy.
84 Sư gia vừa rồi còn dương dương tự đắc cũng không khỏi gật đầu. - Lấy quân công để giải thích, Diệp gia Bát thiếu gia, quả nhiên cao a! Trần Thanh Phương uống một hớp, cũng gật đầu nói: - Kẻ này mưu trí nhanh nhẹn, tâm kế sâu xa, ngày sau tất làm họa lớn, bất quá trước mắt vẫn không thể ra tay đối với hắn, nhất định cẩn thận phòng bị.
85 Diệp Không không nói tiếp, nói tránh sang chuyện khác: - Mẫu thân, người còn chưa biết, nhi tử ngày hôm nay nổi danh rồi, ở thành Nam Đô này không người nào không biết tới, người không phát hiện con ngày hôm nay rất hoành tráng sao.
86 Diệp Không vừa nhìn, không thích hợp nha, đây không phải tới hỏi tội rồi, tuy rằng biết rõ nhị phu nhân chồn tới chúc tết gà, nhưng không thể tát vào mặt người đang cười nha, làm sao cùng nàng bàn chuyện rời khỏi Diệp phủ đây? - Nhị phu nhân , ta.
87 Hắc hắc, hành động của bạn thân đi nhận giải Oscar đều có thể được, trêu chọc ngươi thôi, nếu ngươi không phải cây cỏ cạnh ổ sói, sớm đã thịt ngươi rồi! - Vậy ngươi nói đi thanh lâu tầm hoan mua vui là làm gì? Diệp Không hỏi ngược lại.
88 Nếu như nhận lấy hai nha đầu, rất nhanh sẽ để các nàng biết bí mật, bọn hạ nhân rất bát quái, không cần một ngày đêm toàn bộ phủ sẽ biết, rồi sẽ truyền khắp toàn thành.
89 Người chế tác tấm trận phù xem ra cũng là cao thủ, chí ít là quen tay, chỉ thấy bên trong ký hiệu hình vuông, đường cong có thô có nhỏ, phiền phức không gì sánh được, ngoằn đi ngoằn lại, lại không một bút giao nhau, như một khối thiết kế mạch điện hoàn mỹ, ưu mỹ, ngắn gọn, chỉnh tề.
90 Đứng ở giữa nhà, lấy trận phù, dùng linh khí thôi động. . . Kháo, không phản ứng. - Tại sao có thể như vậy? Lẽ nào trận phù không dùng như thế này ? Diệp Không có chút buồn bực, lại thử lần nữa,tấm trận phù vẫn không có động tĩnh gì.
91 Lô Cầm liền hiểu rõ ý tứ bọn họ, hiện tại tiểu nha đầu cũng không nghèo, nhanh chóng đưa tới một nén bạc. - Hai vị đại ca khổ cực rồi. Hai gia đinh vừa nhìn, con mắt đều sáng lên, kẻ có tiền nha, thông báo một chút chính là hai lượng bạc, trên mặt lập tức nở hoa: - Tiểu cô nương, xin đợi chút.
92 Diệp Không lắc lắc đầu. - Các nàng là chim sẻ, ta là. . . Cái gì nha? Lô Cầm từ khi bị hắn hôn miệng, liền rõ ràng hơn về thiếu nữ phong tình. Tiểu nha đầu mặt ửng hồng, cúi đầu, không dám ngẩng đầu lên, rồi lại nhịn không được khẽ liếc mắt lén nhìn Diệp Không.
93 - Linh. . . Tu. . . Trấn … Thủ. Chỉ thấy theo Trận Phù hiện lên hào quang bốn chữ to đậm màu trắng, tiếp theo biến lớn, dung nhập trong không khí, sau đó mau biến mất vô tung.
94 Cũng không biết có phải hay không là toàn bộ lão ma đầu tỉnh đều như vậy, Hoàng Tuyền lão tổ gia hỏa cũng điên cuồng như vây. - Tôn kính lão tổ các hạ, chúc mừng ngươi đã tỉnh, tại hạ Diệp Không, không biết có gì phân phó đây? Nếu có cần muốn giúp đỡ, xin hãy không nên khách khí, ha ha, trực tiếp mở miệng là được.
95 - Ta sẽ dạy ngươi một biện pháp, ngươi có thể thực hiện, để nguyên anh của ta không thể khống chế linh khí, như vậy ta sẽ không thể đối phó ngươi rồi.
96 - Lão tổ, ta hỏi ngươi, ngươi là vì sao tiến vào trong pháp khí vậy? Có phải là nguyên anh đều có thể tồn tại mười vạn năm lâu như vậy? Còn có, phường thị cách nơi này gần nhất ở nơi nào? Diệp Không hỏi nửa ngày, cũng không chiếm được đáp lại, để thần thức quay lại trong linh đài, lại thấy Hoàng Tuyền lão tổ đã ngủ như một con chó con.
97 - Ta cũng không phải nói ngươi. - Ta biết rõ ngươi chưa nói ta, nhưng tiểu Hồng tỷ cũng là có hảo ý, ngươi cũng đừng xử phạt nàng. Lô Cầm cũng là lần đầu tiên thấy Diệp Không tức giận, cũng cầu tình cho tiểu Hồng.
98 - Mặc dù lão tổ ta không trông thấy, nhưng cũng có đầu óc chứ, cũng có thể đoán được nha. Hoàng Tuyền lão tổ tiếp tục dùng giọng điệu mỉa mai nói ra. - Bắc tộc đoạt địa bàn của Ảnh tộc, song phương đương nhiên có mâu thuẫn, hơn nữa, nữ nhân Ảnh tộc xinh đẹp như vậy, lại tinh thông âm luật, cái có các loại bản lĩnh, không muốn bắt nữ tử Ảnh tộc về làm đồ chơi à? Còn nữa, tính cách của Ảnh tộc trương dương, lại yêu chõ mõm vào chuyện người khác, trong lúc vô hình mà đắc tội rất nhiều người.
99 Ánh mắt của Diệp Vũ nhìn về phương hướng mà tiểu Hồng vừa rời đi, sau khi lão nương dùng sức nện chén trà xuống bàn, hắn mới lấy lại tinh thần. - Nhi tử cảm thấy, ân.
100 Giống như thế này, nếu là Trúc Cơ sơ kỳ ngạnh kháng Trúc Cơ trung kỳ, chỉ cần pháp khí mạnh mẽ, chuyện này làm rất dễ dàng, nhưng nếu là một Trúc Cơ sơ kỳ, muốn ngạnh kháng một Trúc Cơ hậu kỳ, thậm chí là tu sĩ Trúc Cơ Đại viên mãn, vậy thì sẽ làm cho người ta giật mình, phải biết rằng vượt qua nhiều cấp độ như vậy, khác biệt cực lớn, rất nhiều Trúc Cơ sơ kỳ, cũng không thể chống cự quá ba chiêu của Trúc Cơ Đại viên mãn đấy.
Thể loại: Tiên Hiệp, Huyền Huyễn, Dị Giới, Xuyên Không
Số chương: 37
Thể loại: Trọng Sinh, Xuyên Không, Đô Thị, Tiên Hiệp
Số chương: 41