41 Diệp Hạo Nhiên đương nhiên không biết, hiện tại hắn còn đang ra sức an ủi mấy tiểu thiếp vừa mới thu vào, lại căn dặn mấy nhi tử không ngừng, nhìn qua, đại sảnh này đám nhi tử, phu nhân đều tụ tập dưới một mái nhà.
42 - Ân. . . Mua hoàng chỉ, đan sa hẳn là không cần nhiều bạc cho lắm. Diệp Không đã đến Thương Nam đại lục hơn một năm, cũng không ra khỏi nhà nhiều, đương nhiên không biết giá cả, hắn ngẫm đi ngẫm lại, nói: - Nếu không, người cùng nhi tử ra bên ngoài đi dạo, người cũng ít xuất môn đúng không? - A? Đi ra ngoài? Đôi mi thanh tú của Trần Cửu Nương cụp lại, cúi đầu nói: - Ta.
43 Nhưng chung quy không thể đánh ở bên đường a, liên lụy tới người vô tội, lại ảnh hưởng tới những cửa hàng khác. Cho nên vì vậy mới xuất hiện lôi đài ở giữa những ngã tư này, dân chúng chỉ cần được quan lại phê chuẩn, liền có thể lên phía trên luận bài, bất quá một lần là năm mươi tiền đồng.
44 Hám thần y lạnh lùng ngắt lời, lại hừ lạnh nói: - Các ngươi đừng nghĩ tới việc gây sự, chúng ta đã giao tiền tháng này, các ngươi không thể gây sự ở nơi này, bằng không bang chủ các ngươi cũng sẽ không buông tha cho các ngươi.
45 Diệp Không cười nhạt, lão tử cần tự giới thiệu sao? Mới tu luyện một năm xong, vừa vặn thử uy lực của Ngũ Hành Thăng Tiên Kinh đi a! Trên đường trở về Diệp Không tránh đi qua những con đường lớn mà chọn những con đường ít người đi lại.
46 Kỳ thực lần này Hồ bà bà đến đây mục đích chính là moi chút bạc, nàng cố ý mang vải tới muộn, lại không ngừng thúc giục, làm cho Trần Cừu Nương làm không xong phải đưa bạc cho nàng.
47 Thế nhưng điều khiến hắn phiền muộn chính là, dường như vận khí của hắn đã hết, vẽ rồi lại vẽ, màu sắc không hề thay đổi, nhưng thời gian thay đổi, đột nhiên linh khí hỗn loạn, chỉ phù biến thành đốm lửa rồi bị đốt thành bột phấn.
48 Mưa rơi làm cho thủy linh khí vô cùng sung túc, đương nhiên, thủy linh khí cũng không phải là hơi nước, khắp nơi đều là nước chỉ làm gia tăng thủy linh khí một chút, bất quá lại càng thêm sung túc, lưu động nhanh hơn, hấp thu tự nhiên cũng nhiều hơn.
49 Lô Tuấn nghe Diệp Không nói vậy cũng không đẩy lại nữa, sau khi nói lời cảm tạ mới để bạc vào trong người. Lúc này Diệp Không mới cười nói: - Lô đại ca, hiện tại ngươi có thể nói ra mục đích đến đây của ngươi chứ? Rất hiển nhiên, đến trả lại bạc không phải mục đích chủ yếu của Lô Tuấn.
50 Lô Tuấn lớn tiếng đáp lại, lại hỏi: - Bát thiếu gia, buổi tối ngày mai người còn tới hay không? - Vì sao lại không đi? Diệp Không lãnh khốc cười cười.
51 Diệp Không đứng ở cửa, chăm chú nhìn về phía xa, khóe miệng hiện lên một nụ cười. - Được rồi, Long Xà Bang, để ta biến ngươi trở thành món đồ thứ nhất của ta tại đại lục Thương Nam đi a.
52 Tiểu nha đầu nhịn cười không được liền bật cười, lại nói, tuy rằng tiểu nha đầu này gầy nhom, thế nhưng khuôn mặt lại vô cùng xinh xắn, hai mi cong cong, đôi mắt to, cái miệng nhỏ nhắn, quả thật là một tiểu mỹ nhân a.
53 Thương Nam đại lục không có đạo sĩ, cũng không có chỉ phù, linh phù cũng không phải người nào cũng có thể tiếp xúc, đương nhiên Lô Tuấn không giải thích được.
54 - Chính sự quan trọng hơn, chính sự quan trọng hơn. Lô Tuấn liếc mắt nhìn Lô Nghĩa. Lô Nghĩa lập tức hiểu ý, đẩy mẫu thân và muội muội vào phòng, căn dặn hai người mặc kệ là nghe thấy thanh âm gì đều không được đi ra.
55 Lệ Vô Đạt võ nghệ cao cường, "soát" một tiếng rút trường đao ra, chém phải chém trái, hòng tránh Diệp Không đánh lén, miễng cưỡng bổ đôi hai đạo chỉ phù đang bay về phía hắn.
56 Hứa Du biến sắc nhưng cũng cười: - Hơn mười tên cung thủ thì ngươi cũng không thể chạy thoát, ngươi biết vì sao ta chưa ra tay không? Bởi vì ta muốn xem tốc độ của ngươi có thể tránh những mũi tên này được không, thế nhưng thật đáng tiếc, ngươi không thể nhanh như vậy được, ta nghĩ ngươi sẽ không trẻ con đến mức dùng tánh mạng để thí nghiệm chứ? Nghe vậy Diệp Không trên mặt biến đổi, tên tiểu thần tiên này quả nhiên tâm cơ đủ sâu, tính toán không sót, muốn xuyên qua những mũi tên này đào thoát thì thật không có khả năng.
57 Lúc này Hứa Du bò qua mà nói: - Tiểu nhân biết rõ, chỉ cần tiên sư tha mạng, tiểu nhân nguyện làm khuyển mã chi lao. Diệp Không hỏi: - Ah? Vậy ngươi nói rõ một chút đi.
58 Diệp Không chú ý nhìn một chút, phát hiện bốn tên kia trong quần rất bình thường, xem ra bọn này mỗi ngày canh gác đều canh gác ở bên ngoài, nghe nhiều nên không có bị ảnh hưởng, cũng không biết chừng đã biến thành thái giám.
59 Diệp Không không còn kịp để phán đoán liền phản xạ có điều kiện phóng người lên, đề khí, ngửa ra sau, xoay người động tác liên tục giống như lưu thủy hành vân.
60 Ai cũng hiểu rõ, tiểu tử này chính là nói xạo, Phạm Cửu Xà cũng hiểu điều, nói: - Diệp đạo hữu, nếu như ngươi muốn linh thạch đan dược, tiểu huynh căn bản không kiếm đâu ra được.