1 Tháng bảy Vũ Hán, không khí vô cùng oi bức, hiện tại chỉ mới hơn chín giờ mà mặt trời độc ác đã bắt đầu phát uy, khiến mọi người đều ướt đẫm mồ hôi. Đường Hán Chính, một con đường có thể nói là vô cùng nổi danh.
2 Diệp Không không hề nhúc nhích, cười cười nói: - Triệu lão bản, chúng tôi là người của công ty bảo an Hán Chính, tôi thấy phương diện an toàn của quý điếm chưa được chú ý kỹ lưỡng, cho nên mới mang bảo vệ tới đây cho quý điếm.
3 - Cao a! Không ngờ lão đại lại lợi hại đến như vậy! Ngươi nghe thấy không hả, "bình yên", muốn "bình yên" cần phải "dọn dẹp", thật là có đạo lý, làm sao mà trước nay ta lại không biết điều này nhỉ.
4 Hiện tại đã rất khuya rồi, thế nhưng bên ngoài không hề yên tĩnh một chút nào. Mây đen cuồn cuộn kéo tới, một trận cuồng phong nổi lên không hề kiêng nể bất cứ ai.
5 Tuy tiểu tử này không biết phụ thân hắn kêu là gì nhưng chắc chắn là họ Diệp, và tiểu tử này cũng tên là Diệp Không. Hai người dĩ nhiên trùng tên, trùng họ! Điều này khiến Diệp Không không khỏi cảm thán, xem ra việc hắn đến một địa phương xa lạ này là điều đã được an bài.
6 Thấy nhi tử nhìn chằm chằm vào mình, Trần Cửu cuống quít che mặt mình, cúi đầu tránh né nói: - Không nhi, mẫu thân, mẫu thân dọa ngươi rồi. . . . Trần Cửu cũng không trách tội Không nhi của mình.
7 Rất nhanh Trần Cửu từ hạ nhân biến thành không bằng hạ nhân. Trước đây là hạ nhân, cũng chỉ cần làm việc nửa ngày là được rồi, hiện tại công việc khâu vá đổ hết lên đầu nàng.
8 - Lý quản sự. Chúng ta là cô nhi quả phụ. Thực không dám làm phiền đến ngài, đây là chút lòng thành. - Không phải cô nhi quả phụ! Ta cũng không thèm khi dễ các ngươi! Lý lão tứ hừ lạnh một tiếng, điểm điểm chút bạc, bất mãn.
9 Qua hôm sau khi trời vừa sáng vợ chồng lý lão tứ đã đến phòng nhị phu nhân khóc lóc kể lể về hành vi "hung tàn" của Diệp Không. - Nhị phu nhân người phải làm chủ cho lão tứ!Người xem mặt của lão tứ bị hắn đánh cho sưng vù lên không thành cái dạng gì nữa, tên ngốc đó thật quá hung dữ.
10 Về phần Trần Cửu mặc dù bắt tay vào công việc thêu thùa, may vá nhưng mắt lại quan sát nhi tử của mình không ngừng chút nào. Nàng có chút lo lắng nhi tử của nàng không thể tự nhiên khỏi bệnh được sau một đêm, giờ lại thay đổi rất nhiều.
11 - Nhị phu nhân người bớt nóng kẻo tổn hại đến sức khỏe. Sở dĩ Tiểu Hồng được nhị phu nhân tin tưởng không chỉ vì ả xinh đẹp mà còn vì ả rất lanh lợi. Nhi tử của Nhị phu nhân là Diệp Văn cũng đệm vào: - Mẫu thân! mẫu thân hà tất phải tức giận vì một thằng ngốc như thế, mẫu thân dùng chén trà đi.
12 Diệp Không nghe được giận tím mặt: - Tất cả các mụ ấy đều có nhất đẳng cao thủ chỉ dậy, còn ta nghèo hèn không thể mời ai dạy được cả, điều này thật không công bằng.
13 Ý định đánh người ra oai của Diệp Không đã phá sản, nhưng hắn cũng không bận tâm nhiều vì điều đó bởi hắn còn có chuyện quan trọng hơn đó là đi gặp cha hắn.
14 - Vậy đa tạ, tiểu đệ xin cáo từ. Diệp Không thở dài quay đâu liền đi ngay. - Bát đệ, khoan hãy đi! Diệp Văn mặt tươi cười đuổi theo nói thêm: - Bát đệ, dạo này nếu đệ muốn gặp phụ thân thì rất khó, nếu đệ cứ cố tình vào trong phủ gặp thì nếu phụ thân không hài lòng thì đệ có thể rước lấy nhiều phiền phức đấy.
15 Diệp Không vừa cười vừa nói. Trần Cửu mẫu không nghi ngờ gì cả, nàng vui vẻ đến rơi lệ. - Mẹ! Cho con chỗ vải thừa này nhé! Diệp Không tranh thủ thời gian nói.
16 Buổi tối trời mưa đã tạnh, ánh trăng to tròn chiếu sáng màn đem. Thương Nam đại lục cùng địa cầu không giống nhau, ánh trăng ở địa cầu thời gian cong nhiều hơn, tròn ít hơn.
17 Ánh mắt của Diệp Hạo như điện, mắt hổ quét qua, hắn đối với Diệp Không không quá hứng thú, thậm chí ánh mắt đảo qua người hắn không thèm dừng lại quan sát lấy một lần.
18 Quả thật Diệp Không cũng không ngốc, hôm nay khi đi ra khỏi nhà hắn đeo thêm một khối thiết bản ở phía trước ngực, bên ngoài thì vẫn mặc áo như bình thường, nhờ vậy khi một quyền mang toàn lực của Diệp Long đã đánh trúng khối thiết bản đó rõ là muốn chết.
19 Lúc này một tên thân binh tiến đến lúng túng nói: - Đã kiểm tra cho tứ thiếu gia, vết thương không có gì đáng lo, chỉ cần nghỉ ngơi mấy ngày là có thể hoàn toàn bình phục.
20 Ước chừng một lúc lâu sau, từng đôi tỷ thí đã xong, mọi người chờ mong trận tỷ thí sắp bắt đầu. - Ai! Các ngươi nói xem lần này thằng đần kia có dám giở trò như lúc nãy không? - Ta nghĩ hắn không có khả năng giở trò nữa đâu, hắn đã bị thay đổi quần áo, giờ quy tắc cũng đã biết, ta nghĩ ta cũng có thể đả bại hắn chứ đừng nói chi đến Diệp Văn.