121 - Pằng!Sát thủ phản ứng rất linh hoạt, nhưng chính sự linh hoạt này đã hại gã. Gã nhanh tay bắn một phát súng phá nát hòn đá trên không trung! Cũng đúng lúc này, Tiêu Thần ngay lập tức từ phía sau cột đèn lao ra, phi ba mũi ngân châm về phía tên sát thủ.
122 Tiêu Thần còn chưa lên tiếng, tên tóc vàng đã tự hỏi tự trả lời. - Ực, chắc chắn rồi, vừa nhìn đã biết ngươi là loại Điền Bá Quang. Tên nhóc tóc vàng phất tay quát lớn:- Các anh em, khẩu hiệu của huynh đệ chúng ta là gì?- Chống lũ dâm tặc! Ngăn chặn giết hại thiếu nữ! Bảo vệ nữ quyền! Diệt trừ tất cả yêu nghiệt bất lương! Thực hiện bốn điều tốt thanh niên xã hội chủ nghĩa.
123 - Đại ca, tại sao vậy?Thấy Tiêu Thần lắc đầu, đám Trần Tiểu Hổ đều cảm thấy mất mất trong lòng. - Bọn em thật sự muốn đi theo đại ca. - Không cần phí sức gọi ta là đại ca nữa!Tiêu Thần xoa xoa trán, đầu đầy mồ hôi, liền lấy ra danh thiếp của mình rồi viết một số điện thoại lên trên, đưa cho Trần Tiểu Hổ, nói:- Mặc dù ta không thể làm đại ca của các người được nhưng nếu sau này các người gặp khó khăn gì thì có thể tìm ta, nhưng mà các người nhớ kĩ, sau này không bao giờ được phép làm những chuyện này nữa.
124 Cha của Hinh Nhi họ Lâm, vì thế tên đầy đủ của cô bé là Lâm Hinh Nhi. Hai năm trước Hồ Tú đưa Lâm Hinh Nhi đến khu Cao Bằng Lĩnh Hải. Khu này có vài trường tiểu học nhưng chất lượng giáo dục cũng không được tốt.
125 Ở salon ô tô hơn một thời gian khá lâu, cuối cùng Hồ Tú và Tiêu Thần cũng chọn được một chiếc xe nữ hiệu Crosspolo, chỉ tốn mười hai vạn. Tiêu Thần lái xe tuyệt đối là cao thủ, tuyển thủ đua xe chuyên nghiệp chỉ sợ cũng không hơn được.
126 Phía trước cổng trường có một con đường lớn chạy thẳng qua sân trường. Theo con đường này có bốn tòa nhà dạy học, hai tòa nhà thí nghiệm, một dãy nhà dùng làm thư viện, phía trước dãy nhà dạy học còn có một sân thể dục, sân bóng rổ, tất cả kiến trúc đều bố cục rất thanh thoát, làm cho người ta có cảm giác thoải mái.
127 Tiêu Thần không xem mình là người ngoài thế nên lúc này hắn nắm lấy tay Hinh Nhi, hơn nữa thái độ giống như đã coi cô bé là con gái mình. Đáng thương cho tên mập Trầm Tiểu Đông, vừa mới bị Chu Tiểu Hà cầm ghế dài đập cho một cái, bây giờ chuẩn bị đón nhận cơn giận của Tiêu Thần.
128 Cách đó hơn năm thước, một chiếc xe màu đen đỗ lại lặng yên không một tiếng động. Từ trên xe đi xuống là mấy người đàn ông cao lớn áo đen vây quanh bảo vệ một gã trung niên.
129 Trái ngược với Trầm Tiểu Đông đang kiêu ngạo hô to gọi nhỏ, Hinh Nhi lại rất khẩn trương nắm chặt lấy bàn tay Tiểu Hà. Bàn tay cô bé ướt đẫm mồ hôi. Mặc dù không hiểu cái gì chiêu thức lực đạo nhưng rõ ràng Hinh Nhi nhìn thấy Tiêu ca ca chỉ một mực né tránh.
130 Thời gian đã là 6h30 rồi, nghĩ đến Hồ Tú trong xe cũng đã ngủ được tiếng rồi, Tiêu Thần cũng không có ý định cùng mấy tên rắm thối này tiếp tục dây dưa, trực tiếp hướng Thẩm Đại Sơn giơ ra hai ngón giữa.
131 Trước có truy binh, sau có mãnh hổ, bạn học Tiêu Thần ra vẻ như đang bị vây trong hoàn cảnh xấu, Thẩm Đại Sơn nghĩ như vậy, ba tên cũng nghĩ như vậy, ngay cả người không hiểu gì về đánh đấm như Hinh Nhi cũng nhĩ như thế, tyeg nhưng khi Tiêu Thần sắp bị tên đánh tới người, phía sau lập tức sẽ bị quyền của Thẩm Đại Sơn đánh trúng, thì thân hình của Tiêu Thần đột nhiên quỷ dị hướng tyeg sang bên trái một bước, kéo tên tyeg vào sát người hắn, vươn cánh tay phải về phía sau đánh trúng vào mặt Thẩm Đại Sơn đang xông lên.
132 Xử lý xong mấy tên khó nuốt, tâm tình của Tiêu Thần cũng trở nên khá hơn, mang theo Tiểu Hà cùng với mẹ con của Hồ Tú đến một khách sạn xa hoa ăn uống một phen, tuy rằng Hồ Tú không ngừng truy hỏi chuyện kích thích vừa rồi ở trong sân trường trung học số 15, nhưng đều bị Tiêu Thần khéo léo nói lảng sang chuyện khác, vì thế nên bốn người cũng không ăn uống rất vui vẻ.
133 tyeg - Tiêu Thần, làm sao cậu lại tới nơi này? Uông Truyền Hùng thu hồi ánh mắt kỳ quái của mình, mỉm cười hỏi. - À… Tiêu Thần ngơ nhác một chút, lúc này mới nghĩ đến lần trước khi hắn đến nhà Uông Tiểu Kỳ, chính mình nói dối là làm trưởng phòng maketing của một xí nghiệp ở Lĩnh Hải, hơn nữa cũng ở tại phía tây thành phố.
134 tyeg Cứ thế cả hai đều kích động, ôm hôn nhau một cách mãnh liệt, cả hai cũng đều tyeg đã động tình, nhưng muốn phá hỏng một tầng ngăn cách cuối cũng thì khẳng định vẫn là không đủ, Tiêu Thần cũng không muốn tại đây phá thân Tử Y trong một buổi chiều vốn còn chưa chuẩn bị tốt tư tưởng như hiện giờ.
135 Da màu sữa, khuôn mặt tròn, quần áo màu đen làm nổi bật dáng người nóng bỏng của cô, đôi môi gợi cảm mím chặt. Không ngờ đôi môi mềm mại như thế lại dùng son môi nước thản nhiên quét qua một lớp, một chuỗi khuyên tai màu cà phê nhẹ nhàng và khéo léo rất thích hợp đọng ở trên vành tai của cô, lông mi thật dài hơi hơi rung động, con ngươi màu đen lóe tia sáng chói mắt, đây thật là một người phụ nữ tuyệt trần.
136 - Anh thật sự không qua đây? Elizabeth lắc lắc đùi mình, nháy mắt đá lông nheo với Tiêu Thần, có chút u oán nhìn Tiêu Thần, nhất là việc hắn phun khói thuốc vào không trung, thứ mà cô cho là có thể làm cho cô thoải mái, khói thuốc quanh quẩn ở trên mặt khiến cô có được cảm giác hưởng thụ, nhưng bản thân lại không phun ra được cái cảm giác đó của Tiêu Thần.
137 - Tôi không tăng giá nha! Tiêu Thần quay đầu nhìn Elizabeth không biết đã đứng lên từ lúc nào, đang có chút kích động nhìn chằm chằm tảng đá trên màn hình kia, ách, hóa ra là người phụ nữ này hô giá.
138 Trên đài triển lãm, sắp ngay ngắn 72 phi châm cực nhỏ, 18 cây dài bằng cây đinh đầu to, 18 cây dài bằng cây tăm, 18 cây dài bằng cây bút bi, 18 cây sau cùng phải nói là hơi bị quá dài, mỗi cây chừng ba mươi mũi kim hơi bự so với kim tiêm, có khắc hoa văn cực nhỏ, mặt khác mỗi cây đều để lại một lỗ kim rất nhỏ - Theo giám định của chuyên gia Nước cộng hòa, những phi châm này rất đặc biệt, không phải là đồng, cũng không phải là thép, cũng không phải là vàng bạc gì, mà là một loại nguyên liệu hiếm thấy, trước mắt quốc nội chưa tìm ra nguồn gốc của loại nguyên liệu này, nhưng tác dụng châm cứu của nguyên liệu này có thể nói là tuyệt hảo, dùng lực 5000N (đơn vị đo lực) ném thẳng chiếc phi châm này, có thể dễ dàng xuyên qua một bản thép dày 1cm… Cái miệng nhỏ nhắn của Lý Hân Nhi vẫn đang không ngừng giới thiệu loại kim châm mới này, còn về cuốn sách cổ kia thì cô lại chỉ nhắc đến vài câu, chắc là nội dung trong đó cô không hiểu lắm, nhưng chỉ cần dựa vào năng lực châm cứu hoàn hảo của loại kim châm này, Tiêu Thần cũng nhất định phải lấy được nó, đây chắc cũng là mục đích cuối cùng mà Hồ Trường Nghĩa gọi hắn đến tham gia hội đấu giá này.
139 - Phòng 88, đã nâng giá lên tám triệu tám trăm nghìn! Còn có ai ra giá cao hơn nữa không? Còn ai ra giá cao hơn giá tám triệu tám trăm nghìn nữa không? Một bộ kim châm thần kỳ có thể đâm xuyên qua một tấm thép, bộ này trên thế giới tuyệt đối không có bộ thứ hai! Lý Hân Nhi vô cùng sung sướng, cái giá này đã gấp mười lần giá mà tổ định giá đưa ra, hơn nữa với điệu bộ này, hai bên vẫn còn đang tranh giành kịch liệt, phòng số 105 và phòng số 88, chỉ cần mình châm cho một mồi lửa, thì có thể bùng lên một ngọn lửa rất cao.
140 18 cây châm ngắn nhất này, vì ngắn và kích thước nhỏ, khi bay trong không trung, gặp lực cản nhỏ nhất, âm thanh phát ra rất nhỏ, tốc độ cũng nhanh. 18 cây châm dài nhất, lại giống như lang nha bổng thu nhỏ, thoáng nhìn thì rất khó phát hiện ra, nhưng khi Tiêu Thần dùng tay chạm vào, lại bị đâm chảy máu, hóa ra ở mặt bên ngoài có rất nhiều mũi kim nhỏ li ti nổi lên, đầu châm cũng to hơn những cây khác trong bộ kim châm này chút, mỗi đầu kim châm đều có một lỗ thủng tương đối nhỏ.