61 Hai người trở lại trong phòng, Lâm Y chống cằm ngẩn người, Thanh Miêu vẫn tức giận. “Nhị phu nhân thật sự kì cục”. Lâm Y nói. “Là ta tự làm mình mất mặt, dù gì đi nữa, giao thừa này cũng phải đón thôi”.
62 Thím Nhâm và thím Dương trao đổi một ánh mắt, đột nhiên đổi đề tài. “Thím Dương nha, cháu nội nhà tôi bị bệnh, cho tôi mượn ít tiền đi”. Thím Dương lập tức tiếp lời, kêu khổ thấu trời.
63 Tiết trời dần ấm, tiểu mạch vụ đông trổ xanh mơn mởn, các tá điền vội vàng cuốc tơi, bón thúc, Lâm Y và Thanh Miêu thay phiên nhau canh ruộng. Phương thị không gieo tiểu mạch, thời gian gieo lúa nước lại chưa tới, thật sự nhàn, ý niệm muốn lựa người “giúp đỡ” Trương Bát nương lại rục rịch, dẫn theo thím Nhâm tự mình vào thành tìm người môi giới mua một nha hoàn bộ dạng bình thường, tính tình trung thành tận tâm, tặng qua nhà họ Phương.
64 Thanh Miêu gọi chú chó đi theo, nó cũng không động đậy, nhân tiện nói. “Chó khác mèo, vẫn nên đặt cái tên tiện hơn”. Lâm Y hỏi Trương Trọng Vi. “Nhà ấy tổng cộng mấy chó con?”.
65 Trương Lương suy nghĩ nhà Lí Giản Phu là nhà quan lại, bản thân sắp kết thông gia với nhà ấy thì quy cách phải cao chút mới tốt, vì thế trước mời Trương Đống chấp bút, thay ông ta viết một tờ “Cầu hôn khải”, xong mới sai thím Nhâm vào thành mời bà mối.
66 Lâm Y ngạc nhiên nói. “Anh sắp cưới tiểu nương tử nhà họ Lí, đây không phải việc vui sao?”. Trương Bá Lâm không tin. “Nói bừa, anh cưới sao anh không biết”.
67 Ngày hôm sau, Trương Trọng Vi xin nghỉ nửa ngày ở thư viện, lên núi tìm được Trương Bá Lâm, khuyên anh ta về nhà. Trương Bá Lâm tưởng Trương Lương và Phương thị đã chịu thỏa hiệp, vui mừng hỏi.
68 Trương Bá Lâm cơ trí, nghi ngờ. “Sao cần thời gian dài như vậy?”. Phương thị giả bộ mất hứng, trầm mặt xuống, nói. “Vợ cả vào cửa, trong phòng anh còn có cơ thiếp, ra thể thống gì nữa”.
69 Thanh Miêu giật mình, vội hỏi. “Rất nên như vậy, bên ngoài kia a, không bao nhiêu người tốt, Tam nương tử nên dùng ám kí, cho dù bọn họ trộm mất sổ sách đi, cũng chẳng hiểu được”.
70 Đầu tháng bảy, Trương Bát nương sinh hạ một con trai, nhà họ Trương hay tin, cả nhà vui sướng. Phương thị tự mình chuẩn bị gà, cá, trứng đủ thứ tặng đi, tục gọi là “Tống đản thang”.
71 Trương Trọng Vi đỏ mặt, không khí trở nên xấu hổ, Lâm Y đang nghĩ phải nói cái gì, phía nhà chính vang lên tiếng bồn đồng rơi xuống đất ‘loảng xoảng’, làm bọn họ giật mình nhảy dựng.
72 Cẩm Thư lại hỏi vài câu, nghe nói quả thật không có phòng trống, liền đi về báo cho Lí Thư, oán giận nói. “Còn bảo nhà họ Trương là nhà giàu trong thôn, ngay cả phòng cho người hầu ở cũng không có”.
73 Lâm Y thực mở sổ sách ra nhìn, Thanh Miêu cũng thăm dò nhìn vài lần, nhưng bất đắc dĩ xem không hiểu “ám kí” của Lâm Y, đành phải đi rót trà, đặt vào tay nàng.
74 Lâm Y đã nghĩ ra cách phát tài, không muốn chậm trễ một khắc, đi phòng Dương thị trước, dò hỏi. “Đại phu nhân, hạt giống lúa Chiêm Thành có cấy được không?”.
75 Ngày tiếp theo, Thanh Miêu theo lời Lâm Y căn dặn, đi vào thành mua mấy thứ quà đem về, cùng Lâm Y đi gặp Phương thị. Phương thị hôm qua mới nghe thím Nhâm bẩm báo lại, đã biết xác thực Lâm Y lập hộ xây nhà, đang cân nhắc phải đi bắt bí thế nào, đã thấy bản thân nàng tự đến, không khỏi vừa mừng vừa sợ.
76 Thanh Miêu cả giận. “Nhị phu nhân quả thật là rạch ròi, nuôi heo cho bà ta ưu đãi, bà ta liền hơi ngả về chúng ta một phen, phơi lúa bà ta không được gì bà ta liền trở mặt”.
77 Phương thị được tiền của Lí Thư, ngay lập tức đã yên tĩnh, Thanh Miêu nghe được, lại rơi vào tai Lâm Y, Lâm Y cảm thán nói. “Bà ta đúng thật chỉ biết có mỗi tiền mà thôi, nhưng Đại thiếu phu nhân cam nguyện bỏ tiền ra sao?”.
78 Nhà họ Trương phân gia trước khi nhà họ Lí cầu hôn, bởi vậy Lí Thư vẫn xem là nhà chồng gạt mình, cô từ biệt Lâm Y, trong lòng vẫn hỗn loạn như cũ, gọi Cẩm Thư tới sai bảo.
79 Lí Thư mỉm cười, sai Cẩm Thư đổi một chung trà nóng khác, làm bộ như không hề để ý, hỏi. “Nha hoàn của Tam nương tử làm sao mua được thế, vừa thành thật lại trung tâm, nói cho ta biết chỗ ta cũng đi mua một đứa”.
80 Nhắc tới đó, Thanh Miêu lại mắng thím Nhâm một hồi. Lâm Y giật mình nhớ lại lúc trước Lí Thư từng hỏi thăm về Như Ngọc, đột nhiên đoán liệu hai sự kiện này có liên quan với nhau không? Nàng hỏi Thanh Miêu.