1 Mở đầu
“Đúng vậy , thật sự ta không muốn trị khỏi bệnh của ngươi , không muốn cho ngươi mở miệng nói chuyện , ngươi có thể câm cả đời đối với ta mà nói là không có chuyện gì tốt hơn”Nam nhân cười lạnh một tiếng , còn nói “Ngoài ra , đừng quên thân phận của mình , Vu Tranh ngươi , chẳng qua chỉ là một nô tài ta dùng bạc mua từ kỹ viện về mà thôi , nếu ngươi không thể chấp nhận sự thật này , thì bây giờ cút cho ta!”
Tiếng rống giận dữ tàn nhẫn cho tới bây giờ vẫn quanh quẩn bên tai Mộ Dung Trinh.
2 Thời gian trôi qua trong chớp mắt , từ lúc Phượng Tịch Dao ở lại Mộ Dung phủ làm a hoàn , đã qua tròn một tháng.
Từ lúc mới tiến phủ đã bị Mộ Dung Trinh cố ý gây khó dễ , nàng liền đến thẳng phòng giặt quần áo ở hậu viện đảm nhận chức tỳ nữ giặt quần áo.
3 Mộ Dung Trinh tà khí cười , ngạo mạn nói với nàng : ‘Nếu muốn , vậy đừng do dự , đi theo ta thôi”
Thiên Khải vương triều nhiều năm trước , đối với rất nhiều người dân mà nói , là đoạn thời gian thống khổ không thể quên.
4 Vu Tranh đã chết ! Chuyện này phát sinh thập phần bất ngờ.
Sau khi dùng xong bữa trưa , Mộ Dung Trinh kéo nàng đi hiệu thuốc bắc chọn thuốc , vừa ra khỏi cửa không bao lâu , thì có một đám hắc y nhân không rõ lai lịch xuất hiện , bao vây áp chế xe kiệu của bọn họ.
5 Oanh __________________
Tiếng sấm chói ta vang tận trời , Mộ Dung Trinh rơi vào trong hồi ức đột nhiên bị tiếng sấm bên ngoài làm giật mình bừng tỉnh.
6 Từ sau đêm Mộ Dung Trinh bị ốm nặng , hắn liền trở nên đặc biệt kỳ quái.
Phượng Tịch Dao cảm giác hình như hắn đã phải hiện ra điều gì đó , có thể , thế nhưng lại không chịu nói gì , đối mặt với sự chuyển biến như vậy , nàng có chút không kịp trở tay.
7 Lúc Phượng Tịch Dao vô tình chuẩn đoán được Mộ Dung Trinh có dấu hiệu huyết mạch nghịch lưu thì nàng thật sự hoảng sợ.
Trong lúc nàng vì tìm kiếm phương pháp chữa bệnh , trộm lẻn vào Tàng Thư các , lại bị Mộ Dung Trinh phát hiện rồi khi bị hắn ôm vào trong ngực , nàng nhân cơ hội dò xét mạch tượng của hắn lần nữa , thì bất ngờ phát hiện , bệnh trạng kì quái kia đã biến mất.
8 Sáng sớm hôm sau , lúc Mộ Dung Trinh từ trong giấc mộng tỉnh lại , phát hiện người tối hôm qua hầu hạ dưới thân hắn đã biến mất.
Tuy rằng trong lòng trống rỗng , nhưng cảnh tượng quấn quýt đêm qua vẫn hiện rõ mồn một trước mắt.
9 Cho dù mục đích Chu Thành Tấn giữ Phượng Tịch Dao ở trong dùng bữa là gì đi nữa thì khi nàng trở lại Mộ Dung phủ , sắc trời đã tối. Trong một phút chốc , nàng cảm thấy chột dạ.
10 “Chàng muốn đi Yến Hà sơn hái tuyết sâm?”
Khi Mộ Dung Trinh đem đề nghị này nói cho Phượng Tịch Dao , nhất thời khiến nàng không phản ứng kịp.
Đối với Yến Hà sơn , nàng ít nhiều cũng đã nghe qua.