501 Mặt Rỗ không cần hỏi tới vội vàng khai báo với thái độ rất thành khẩn: - Vị đại nhân đó nói đúng đấy ạ, cái này là Thanh Ngọc Đan do vị sứ giả trong giáo ban cho.
502 Quách Lai Phúc nghe thấy thế sắc mặt đại biến, triều đình có quyền lực trưng thu lương thực, song nếu thi hành thì hắn có thể liên hợp thương nhân khác phản kháng, có điều vị bá gia này thay triều đình mang lương thực đi như thế, trời biết khi nào mới cấp tiền bù đắp.
503 Chương 542: Rước dâu, rước dâu. Nha dịch nghe lệnh đi tới cung kính quỳ xuống thi lễ rồi bẩm báo: - Bẩm Trung Nghĩa bá, mai là ngày lành, có sáu đại hộ làm hỉ sự.
504 Chương 548: Thuốc nổ đen. Đường Kính Chi khi làm những thứ này tỏ ra cực kỳ cẩn thận, vẻ mặt chuyên chú, mồ hôi ròng ròng trên mặt, nên dù Ngọc Nhi đứng ở bên cực kỳ tò mò cũng không dám lên tiếng quấy rầy, cho tới khi thấy Đường Kính Chi có bộ dạng đại công cáo thành nàng mới đi tới chỉ cái thứ đen xì xì hỏi: - Tướng công, cái gì thế? - À, thứ vớ vẩn cho vui ấy mà.
505 Đường Kính Chi còn muốn kể chuyện thuốc nổ đen với Hoàng thái hậu, nhưng giờ đành thôi. Tay Hoàng thái hậu vẫn nằm trong tay Đường Kính Chi, lắc khẽ ý bảo y yên tâm, có chút quyến luyến nói: - Đợi gặp hoàng thượng rồi hôm nay ngươi không còn thời gian tới Từ Ninh cung nữa, có điều sáng sớm mai có thể tới cầu kiến ai gia.
506 Hồng Phong ngầm theo dõi thủ hạ của Thuận vương, đồng thời là kẻ thù giết gia gia của Ngọc Nhi, nếu như Thuận vương có động tĩnh gì, hẳn Hồng Phong có thể phát hiên ngay, như thế an bài trước sẽ lợi thế lớn.
507 Cũng may là mấy loại tài liệu làm thuốc nổ đen rất sung túc, rất tinh thuần, vì đám Bồ Đề giáo làm tiên đơn, đương nhiên phải dùng thứ thuần nhất, chất lượng cao nhất.
508 Hoàng đế trẻ nghe Đường Kính Chi nói cách sử dụng cũng như sở trường sở đoản của nó, cảm thấy y thổi phồng qua mức, song thầm nghĩ, loại vũ khí này khi hai bên đối trận thì không có tác dụng bằng cung nỏ, nhưng trong hạng chiến thì uy lực phát huy lớn, nhất là khi thủ thành càng không gì so bì nổi: - Đường ái khanh, nếu thực sự thứ này có tác dụng như thế, đợi qua được thời kỳ khó khăn này, trẫm sẽ thăng khanh lên làm Trung Nghĩa hầu nhất đẳng, cho con cháu thế tập.
509 Hoàng đế trẻ không muốn ngày ngày đấu qua đấu lại với mấy đệ đệ của mình, thiên hạ này là của hắn, điều đó không cần bàn cãi, không thể phát một đạo thánh chí bắt ngay lấy những đệ đệ dám thách thức quyền uy của hắn là hắn đã thua một bậc rồi.
510 - Vẫn hôn mê bất tỉnh. Đường Kính Chi lên ngựa nói: - Ngọc Nhi, đợi lát nữa về, nàng dẫn mấy chục cấm quân đi đào hầm bốn xung quanh tiểu viện, tới lúc đó đem những chiếc bình đã làm xong cất vào đó.
511 Lúc này hai nha hoàn bỏ việc đó, chạy vào định thi lễ, Đường Kính Chi xua tay bảo bọn chúng không cần quỳ, hỏi ngay: - Buổi tối các ngươi có tới xem Mạnh công tử có ngủ hay không chứ? - Có ạ, bọn nô tỳ tối nào cũng phân công nhau tới xem, nếu Mạnh công tử đá chăn ra còn đắp lại.
512 Về tới xưởng thêu, Đường Kính Chi bảo bọn họ nghe đầu lĩnh an bài, lập lều bạt xung quanh ở, Ngọc Nhi dẫn mẹ con Trịnh Hân Như tới phòng của mình. Tới kho xem xét, Quách công công nghiêm nghị ngồi giám sát, ánh mắt quét qua quét lại như diều hâu, còn ba mươi người kia đã nghiền một đống phấn.
513 - Con người Tần bách hộ thì ta rất tin tưởng. Đường Kính Chi nghiêm nghị nói: - Nhưng khi kinh thành xảy ra chuyện, một trăm người này của chúng ta căn bản không đủ ngăn quân địch.
514 - Bẩm Hoàng thái hậu, đúng là có chuyện này. Đám quan viên và hoàng tử đều nhận ra ánh mắt bất thiện của Hoàng thái hậu, đây là nơi thủ linh, cần phải yên tĩnh, bọn họ vừa rồi huyên náo là phạm tội lớn, cúi đầu đùn đẩy nhau không ai đi lên, Thuận vương thấy vậy hừ khẽ trong lòng, đi lên một bước, giọng rành rọt: - Nguyên nhân là bọn hoàng nhi và các vị đại thần được nghe chuyện Phúc Thọ vương ở Hải châu khởi binh tạo phản, cho nên khẩn cầu hoàng thượng mau chóng phái binh dẹp loạn.
515 Suy nghĩ như thế, Hồ các lão càng tuyệt đối không cho phép mấy vị hoàng tử thành công, thiên hạ không thể loạn được: - Đông đại doanh và tây đại doanh không phù hợp thì hãy để Mã tướng quân của nam đại doanh đi bình phản tặc.
516 Ai cũng hiểu đây là vở kịch do hoàng đế và Đường Kính Chi hợp nhau diễn thôi, nhiều người nghĩ, cứ cho y nói xong rồi lấy lý do ngăn cản là được. - Tuân chỉ.
517 Tam hoàng tử và Ngũ hoàng tử thấy hoàng đế đồng ý rồi thì mừng rỡ, cáo biệt với các hoàng tử khác rồi vội vàng về phủ, đoán chừng sẽ đi trước khi đóng cửa thành.
518 - Đường ái khanh bình thân. Hoàng thái hậu ngồi trên phượng ỷ, đôi mắt đẹp thấp thoáng âu lo: - Khanh và hoàng thượng đã thương lượng cách ứng phó vẹn toàn chưa, quân sĩ phía đám Thuận vương đông hơn bên ta gần gấp đôi, ngàn vạn lần phải thận trọng.
519 Nhìn cơ thể gần như hoàn mỹ đó, hồn phách Đường Kính Chi như nổ tung, khiến lửa dục trong y bừng cháy phừng phừng, hạ thể đã cứng lên như sắt. Ực. Khoái cảm thị giác dồn dập đổ tới như sóng vỗ làm Đường Kính Chi không kìm nổi, nuốt một ngụm nước bọt rõ to, y phải dằn lòng lắm mới không đi tới đè cơ thề tuyệt trần đó xuống giường dày vò, nhưng ánh mắt thì đã nhìn khắp từng tấc da thịt trên người nàng, xâm phạm nàng nàng vô số lần.
520 Ngồi trong doanh trướng, Thuận vương nhắm mắt dưỡng thần, hắn cần trấn tĩnh tuyệt đối để có thể chỉ huy chính xác hành động trọng yếu đêm nay. Hắn sẽ dẫn quân đánh vào từ cổng tây, Nhị hoàng tử vài cửa đông, còn các hoàng tử khác thế lực nhỏ hơn, hợp lực đánh cửa bắc.