481 Lý Cường và Trương Lượng dù cúi đầu nhưng như cảm giác được ánh mắt đáng sợ của Đường Kính Chi quét lên người, hơi rượu bay hết cả, lòng hối hận không thôi, ai mà ngờ chứ, chũng nghĩ đám quý tộc này sống an nhàn, người ốm yếu, đi tới đây thế nào cũng phải mười ngày là ít.
482 - Hồ An, ngươi nói xem, nếu ngày mai chúng ta lên đường tới Nguyên Tuyền Thành, nhanh nhất phải mất bao lâu. Lại rời một cửa hiệu vải vóc nữa tình hình không hề khá hơn, Đường Kính Chi hoàng toàn từ bỏ ý định tình người hợp tác ở đây.
483 - Người ta đều vơ công lao về mình, Vương đại nhân lại đẩy ra ngoài, thật là hiếm có, bản tước gia bội phục. Đường Kính Chi đứng dậy chắp tay với Vương Mông một cái.
484 Đường Kính Chi mặt tím lại, quay ra phía sau, kẻ vừa ra tay đánh người là tên Trương Lượng hôm qua say rượu làm lỡ việc. Ngọc Nhi cũng mặt mày băng giá nhìn thẳng vào Trương Lượng, trước kia còn hành tẩu giang hồ, nàng ghét nhất thứ cẩu quan ỷ thế ức hiếp người dân, nếu chẳng phải vì thân phận hiện giờ đã khác, nàng dù không giết Trương Lượng cũng đánh cho hắn tàn phế.
485 Đường Kính Chi vốn chỉ muốn làm chén trà rồi lên đường, nhưng trùng hợp thế nào đến đúng nhà nam nhân thấp bé gặp ở Hạ Xuyên Thành, nhớ tới hắn nói nhất định mời giáo chúng Bồ Đề giáo tới làm phép, nên tính ở lại thêm một chút xem đám người Bồ Đề giáo này lừa gạt người dân ra sao? Bọn họ ở lại không đi, làm chủ nhà có hơi hoảng, nhưng không biết làm sao, đành dọn tiệc rượu lên mời.
486 Mặt Rỗ nhảy một hồi, cuối cùng đã đốt hết đống giấy, ngậm một ngụm rượu thổi vào ngọn nến trên hướng án, làm ngọn nến bùng lên dữ dộ, làm phía dưới lại ồ lên kinh sợ.
487 Ngọc Nhi nhân lúc bên ngoài lại ồn ào ăn uống, lẻn ra sau nhà, nhẹ nhàng thi triển khinh công nhảy lên mái nhà, tới phòng tân hôn, lặng lẽ cậy một viên ngói ra, cẩn thận chùm áo choàng không cho ánh sáng mặt trời lọt xuống, nương theo khe hở nhỏ nhìn vào.
488 Mặt Rỗ biết mạng mình mất một nửa rồi, đánh nữa chết là cái chắc, đám người này hiển nhiên chẳng coi mạng người ra cái gì, dọa dẫm hay cầu xin đều vô hiệu, lớn tiếng gào lên: - Dừng tay, mau dừng tay, ta nói, ta biết gì sẽ nói hết.
489 Đường Kính Chi phát hiện nơi này có những tòa nhà rất cao, tới tận bảy tầng, không phải làm bằng gỗ, mà xây bằng gạch, đá, không có vôi vữa xi măng, người thiết kế ra những tòa nhà này ắt phát huy giới hạn chịu đựng cũng như phối hợp ở mức cao nhất.
490 Hầu Quang Diệu và Trình Uy là trọng thần nắm đại quyền một châu, Dư gia mặc dù có danh tiếng không nhỏ ở Nguyên Tuyền thành, song nói cho cùng chỉ là thương gia, nếu không phải triều đình có chuyện muốn quyên góp bạc thì chẳng thể gặp được, dù thường ngày có mang trọng lễ tới bái phỏng cũng không có tư cách.
491 Đường Kính Chi chưa đáp, Trình Uy đã hỏi xen vào: - Trung Nghĩa bá định hợp tác kinh doanh vải vóc với bọn họ? Năm ngoái triều đình khó khăn, hai nhà này quyên hiến rất nhiều vật tư, mưới mấy vạn tướng sĩ của mạt tướng mới có đủ cái ăn cái mặc, chuyện này Trung Nghĩa bá cứ yên tâm mạt tướng nhất định hỗ trợ hết sức.
492 - Có câu này của Hầu đại nhân là ta yên tâm rồi. Đường Kính Chi sao chẳng rõ ông ta nói miệng thế thôi: - Ta tính để lại 20 xưởng vệ tại Tịnh châu giúp Hầu đại nhân điều tra bắt giữ thương gia mô phỏng.
493 Công phu của hai người Trương Lý không tệ, mang theo một người không tốn mấy công sức, rẽ phải quẹo trái một hồi, chẳng bao lâu hoàn toàn bỏ lại đám thích khách lại phía sau.
494 Thích khách quá nhiều, cho nên Ngọc Nhi không thể phân tâm, đến khi tạm thời đánh lui thích khách thì mất dấu Đường Kính Chi mất rồi, nàng tức thì hoảng hốt, tung người đi tìm, chạy theo hướng đông tìm kiếm.
495 Hầu Quang Diệu thẫn thờ đứng đó, nghe Đường Kính Chi gọi mới tỉnh lại, vội gần đầu sai thủ hạ dẫn ngựa tới. Đường Kính Chi giờ mới nhận ra sắc mặt Hầu Quang Diệu xám xịt, biết ông ta lo lắng điều gì, nhưng chẳng biết an ủi ra sao.
496 Đường Kính Chi được quân sĩ hộ tống về khách sạn an toàn, y gọi Hồ An và Lý Cường vào tiểu viện nói chuyện. - Vốn các ngươi trước đó chiến đấu với thích khách, vừa bị thương, vừa mệt mỏi, ta phải để các ngươi về nghỉ sớm mới phải.
497 - Bốn vạn lượng. Đường Kính Chi đứng dậy đi lại trong phòng đợi khi hai người kia mất kiên nhẫn mới đứng lại nói: - Ta đã nói rồi, ta đang cần tiền gấp.
498 Trình phu nhân đang ở phòng ngủ trông coi trượng phu, nghe nói Đường Kính Chi tới thăm, vội ra đại sảnh tiếp đãi. Thi lễ chào hỏi qua lại xong, Đường Kính Chi hỏi: - Không biết Trình đại nhân đã tỉnh lại chưa? - Đa tạ Trung Nghĩa bá quan tâm, mấy vị đã nói kịch độc trong cơ thể lão gia thiếp thân đã được giải gần hết, muộn nhất trới trưa là có thể tỉnh lại.
499 Chuyện này là tất nhiên, bất kể là trong quan trường hay trong quân, nơi nào có người là có tranh đấu. Chưa nói cái gì khác hoàng đế cũng không bao giờ cho phép mười mấy vạn quân đội hoàn toàn đoàn kết nghe lệnh một người.
500 Chương 537: Chợt nge tin nhà. Đường Kính Chi căn dặn xong xuôi, Hồ An và Lý Cường lui ra làm việc, Ngọc Nhi đang đứng bên cửa sổ, chợt đi tới ghé tai Đường Kính Chi thì thầm: - Tướng công, Đường Uy ở ngoài để lại ám hiệu, chúng ta có đi gặp hắn không? - Đi.