21
Bạch Tấn Vân thật không nghĩ tới, sáng lão thái thái nói với hắn chuyện sinh con nhít. Nếu hắn có bản lĩnh cùng một người nam nhân sinh con nít, hắn thật đúng là muốn nếm thử một chút.
22
Ngay lúc Thái Sinh không biết đối mặt ra sao với Bạch Tấn Uy và Đường Hiền Nhạc, đột nhiên cảm giác thắt lưng của mình bị một bàn tay to ấm áp có lực ôm lấy.
23
Thái Sinh cũng không phải tiểu thư khuê các, bên ngoài đối với hắn mà nói cũng không xa lạ, chẳng qua là Bạch Tấn Vân dẫn hắn đi đến nơi hắn chưa từng đi qua.
24
Bọn họ động tác đã khiến cho rất nhiều người chú ý.
“Chu Hằng Quân, móng vuốt của ngươi tốt nhất nên biết quy tắc một khút. Nếu không lần sau đánh vào ngươi không phải chỉ là hạt đậu phộng đã bóc vỏ này đâu.
25
Bạch Tấn Vân kéo Thái Sinh ra khỏi tửu lâu, đang suy nghĩ xem đi đâu mới tốt bỗng nhiên phát hiện Thái Sinh giãy giụa muốn thoát khỏi tay mình.
“Ngươi đang làm gì?” Bạch Tấn vân cúi đầu nhìn về phía Thái Sinh, trong lòng hắn có chút khó chịu, vật nhỏ này chán ghét mình nắm tay hắn vậy sao? Cho nên hắn nắm tay Thái Sinh thật chặt.
26
Bạch Tấn Vân vừa mới bước vào Túy thanh lâu, nữ nhân có chút mập mạp liền uốn éo đi đến, trên mặt nữ nhân này phác nhiều lớp phấn, có vẻ trắng dị thường , thắt lưng thùng phi của nàng cũng uốn éo, thoáng một cái đã đi tới.
27
Lúc này, tú bà cười tủm tỉm đi đến, theo sau là một cô nương tuổi còn nhỏ bị mấy người vạm vỡ đẩy vào.
“Đại thiếu gia, cô nương này tên là Tích Tích, vừa tới không đến vài ngày, tuy rằng không hiểu quy củ nhưng tuyệt đối mới mẻ.
28
Thái Sinh thấy Tích Tích sững sờ nhìn chính mình, có chút không biết làm sao, vội vàng đưa tay sờ sờ mặt mình, nhẹ giọng hỏi:“A, trên mặt ta bẩn lắm sao?”
“A?” Bị Thái Sinh hỏi như vậy,Tích Tích cũng ý thức được chính mình có chút thất lễ , vội cúi đầu,“Không, không có gì……” Nói xong, mặt không tự giác đỏ.
29
Thái Sinh nằm ở dưới thân Bạch Tấn Vân, sững sờ nhìn Bạch Tấn Vân có chút táo bạo, góc cạnh mặt rõ ràng, mày kiếm nồng đậm, một đôi mắt sáng ngời hữu thần lại có chút đa tình tà lệ, ở trong con ngươi của hắn Thái Sinh có thể thấy bóng dáng chính mình.
30
Thái Sinh vội quay đầu lại tiếp theo lui cả người đau nhức vào trong chăn, khiến cho hắn vừa động cũng không nghĩ muốn động, dần dần mí mắt thật rất nặng, nhắm mắt lại liền ngủ đi.
31
Từ khi Bạch Tấn Vân rời đi, toàn bộ cũng đi theo an tĩnh lại,Thái Sinh nằm ở trên giường chỉ cảm thấy cả người đau nhức,cộng với phát sốt mà cảm thấy đầu nặng nề choáng váng.
32
Tựa trong ngực Bạch Tấn Vân, Thái Sinh cảm thấy được chính mình có loại cảm giác bị hòa tan. Hắn tuy rằng ngày thường nhu nhược nhưng mà từ nhỏ, hắn đã tự nói cho chính mình,bất luận như thế nào đều phải bảo vệ tốt người nhà của mình, bởi vì hắn là nam nhân.
33
Thái Sinh kê phương thuốc rất có hiệu quả cho mình, mới ăn hai ngày cơn sốt liền rút lui.
Hai ngày này Bạch Tấn Vân không có để cho Thái Sinh xuống giường, hắn lần nữa căn dặn phải nghỉ ngơi nhiều hơn, buổi tối hai người tuy rằng đồng giường, nhưng Bạch Tấn Vân chỉ ôm Thái Sinh vào lòng hôn môi Thái Sinh vài lần,ngoài ra không hành vi vượt rào gì, mà giống như cũ ôm hắn ngủ.
34
Cha Thái Sinh và mẹ Thái Sinh cho tới bây giờ không nghĩ tới ngày đó Thái Sinh thay thế Thái Liên còn có thể trở về.
Cho nên hai người theo thường lệ bận việc trong y quán nhỏ.
35
Bạch Tấn Vân và Thái Sinh đi dạo một vòng quanh sân,sân này cũng quá nhỏ, đi chưa được mấy bước đã xem như đi dạo xong,đây là Thái Sinh cảm thán,vốn là một nhà bốn miệng ăn vô cùng – náo nhiệt, hiện tại cũng chỉ còn lại cha và mẹ , nghĩ vậy Thái Sinh nói không nên lời sầu não.
36
Thái Sinh bị Đường Hiền Nhạc giam chặt trong vách tường và thân thể hắn, hắn quay đầu sang một bên, trốn tránh Đường Hiền Nhạc xâm phạm.
“Đại, đại biểu ca…… huynh không thể như vậy!” Thái Sinh vừa trốn tránh vừa hô, ý để lý trí Đường Hiền Nhạc quay về, không bình luận hắn là nam hay là nữ, đang nói theo cấp bậc lễ nghĩa, chuyện như thế này không cho phép nha.
37
Ở nhà họ Thái ba ngày, mỗi đêm Bạch Tấn Vân cứ không chịu ở phòng khách, lại cùng Thái Sinh chen chúc trên cái giường nhỏ, có lẽ là bởi vì giường rất, cho nên lúc hai người ngủ phải gắt gao dán cùng nhau.
38
Nhìn Tiểu Nguyệt quỳ trên mặt đất khóc sướt mướt,Thái Sinh thật sự không có cách đành phải dịu dàng dụ dỗ nàng.
“Tiểu Nguyệt,em có biết từ nhỏ bất cứ chuyện gì đều là từ mình ta làm, đột nhiên có một người vây quanh hầu hạ ta, ta cảm thấy được không thoải mái, cho nên sau này ta chính mình làm là được,em cũng có thể nhàn hạ, đợi đến lão phu nhân nói nhiều chuyện không hiểu, đến lúc đó còn phải dựa vào Tiểu Nguyệt nhắc nhở nha.
39
Ánh nắng tươi sáng sau giờ ngọ, Thái Sinh ngồi ở trên hành lang dài, nhìn hồ các dưới hành lang dài sinh lòng cảm thán.
Hắn không biết hắn và Bạch Tấn Vân trong lúc đó rốt cuộc thuộc loại quan hệ gì.
40
Gục trên lan can nhìn hồ nước dưới hành lang dài,nhìn những con cá kết bè kết đội,Thái Sinh cảm thấy thật hâm mộ chúng nó.
Bởi vì bất luận khi nào, chúng nó luôn luôn có bạn đồng hạnh bên người, sẽ không cảm giác được cô độc tịch mịch và bất lực.