101
Ngày hôm sau Đường Hiền Nhạc lại đi tới Bạch phủ,vừa vào sân vườn của Bạch Tấn Vân, lần này may mắn nhìn thấy hắn.
Bởi vì bị Bạch lão phu nhân giam lỏng Bạch Tấn Vân chỉ có thể ở hoạt động trong chỗ của mình, cho nên lúc Đường Hiền Nhạc tới hắn đang đứng ở dưới ánh mặt trời.
102
Bạch Tấn Vân đang hôn lên cần cổ trắng noãn,rồi ngẩng đầu lên ngửi mùi vị của hắn, mùi vị này thật xa lạ……
Bạch Tấn Vân đột nhiên ngừng hôn môi,hai tay chống đỡ thân thể đứng dậy, tuy rằng tầm mắt mơ hồ nhưng vẫn trừng mắt nhìn người dưới thân, giận giữ hỏi:“Ngươi không phải là Thái Sinh, ngươi là ai?”
“Đại thiếu gia huynh làm sao vậy, ta là Thái Sinh a……” Thái Liên còn cảm thấy thân thể chưa đủ vui thích ,Bạch Tấn Vân lại nghi ngờ nàng.
103
Tích Tích đứng ở cửa,thân thể run rẩy không ngừng , cho dù nàng có chết nàng cũng không quên gương mặt kia, chính là người này tự cho là đúng ý dùng ngân phiếu đẩy cô xuống vực sâu vạn kiếp bất phục.
104
Thái Sinh vừa giãy dụa vừa kinh hoảng kêu to,Chu Hằng Quân càng cảm thấy hưng phấn, hắn chính là muốn nhìn thấy phản ứng như vậy, phải để cho bọn họ nhìn đối phương bị hủy như thế nào.
105
Bạch Tấn Uy một đường đi theo Đường Hiền Nhạc, không thấy hắn có hành động gì khác thường. Cuối cùng hắn vào kỹ viện nổi tiếng nhất Tử Vân Thành _Túy Thanh Lâu.
106
Thời điểm Bạch Tấn Vân và Thái Sinh vừa mới mặc xong y phục, cánh cửa bị đẩy ra, nam sủng Chu Hằng Quân kéo Tích Tích vẻ mặt mỏi mệt đi đến,lúc thấy Bạch Tấn Vân và Thái Sinh, trên mặt nam sủng cũng không có nhiều kinh ngạc lắm, chẳng qua là mở miệng nói:“Xem ra bọn họ không thành công a.