21 Đôi mắt Lan Khê Nhung đỏ hoe, y cũng chỉ mới hơn hai mươi tuổi đầu, chưa từng nói chuyện yêu đương, thậm chí y còn chẳng biết mình thích nam hay nữ, nhưng trực giác của y nói, y không muốn nhường anh Tường cho kẻ khác.
22 Chu Tường tóm tắt sơ quan hệ của mình với từng người, còn giới thiệu khái quát hai người cho nhau.
Yến Minh Tu không có địch ý với Thái Uy, chủ yếu vì y đã nghe Thái Uy nói “chị dâu” ngay từ lúc vào cửa, vậy nên y khách sáo bắt tay Thái Uy, song thái độ vẫn không quá nhiệt tình.
23 Ngày hôm sau, Chu Tường đến công ty gặp Thái Uy, không ngờ Vương tổng vạn năm không thấy mặt cũng tới.
Chu Tường nghĩ chắc tình hình nghiêm trọng rồi, cực kỳ căng thẳng.
24 Lúc này, các phóng viên và nhân viên trường quay cũng nhận ra không khí giữa ba người không ổn.
Yến Minh Tu vẻ mặt băng giá, Lan Khê Nhung vẻ mặt cứng ngắc, còn Chu Tường thì không biết làm sao.
25 Cuối cùng bộ phim cũng đã hoàn tất, mọi người vừa mệt mỏi, vừa hưng phấn.
Có người còn treo biểu ngữ băng rôn, chúc mừng ngày đóng máy.
Uông Vũ Đông phải trả lời phỏng vấn ngay trong trường quay, chụp ảnh với dàn nhân viên và băng rôn biểu ngữ, xong xuôi mới đưa Yến Minh Tu rời đi.
26 Chu Tường nhìn chiếc điện thoại bị ném xuống sàn nhà, cúi đầu không nói.
Hắn không muốn cãi nhau với Yến Minh Tu, nhưng hắn cũng mệt mỏi chẳng muốn giải thích thêm gì.
27 Cuối cùng Chu Tường cũng không chịu nổi, tìm một khách sạn ngủ qua đêm. Rõ ràng nơi đó là nhà của hắn, nhưng hắn lại giống như vừa bị đuổi ra ngoài.
Hắn ngủ thẳng đến giữa trưa mới tỉnh lại, tỉnh lại vì đói bụng.
28 Buổi tối, Chu Tường nhận được điện thoại của Thái Uy, Thái Uy phấn chấn báo cho hắn, bộ phim điện ảnh tiếp theo của Vương đạo diễn rất có thể sẽ lại hợp tác với Uông Vũ Đông, công ty Uông Vũ Đông vẫn muốn hắn làm cascadeur.
29 Chớp mắt đã sắp đến Tết Nguyên Đán, Chu Tường cảm thấy mấy ngày này tâm trạng Yến Minh Tu càng lúc càng kém. Thường thường y sẽ tự nhốt mình trong phòng làm việc, thỉnh thoảng lại ngẩn người an vị trước TV, không nói câu nào.
30 Buổi tối, Yến Minh Tu về nhà, thấy Chu Tường nhìn mình bằng ánh mắt quái đản.
Dạo này tâm trạng y rất buồn bực, nguyên nhân chính là vì lễ đính hôn của chị hai và Uông Vũ Đông sắp tới, đã nhiều ngày y không để mắt đến Chu Tường, “Sao thế? Nhìn tôi làm gì?”
Chu Tường giật mình, vội vàng bảo, “Không có gì, tôi thấy gần đây cậu cứ lơ đãng, việc thì nhiều thật, nhưng đừng cố sức quá.
31 Tiệc thường niên diễn ra trước lễ Giáng Sinh một tuần, hôm đó ngoại trừ nhân viên công ty, còn có không ít giới truyền thông. Chu Tường mãi đến lúc ấy vẫn còn tất bật.
32 Chu Tường tái mét mặt, không dám ngẩng đầu, hắn có thể cảm giác vô số ánh mắt đều dừng trên người hắn, mỗi ánh mắt là một mũi kim, chích cho hắn đứng ngồi không yên.
33 Chu Tường ngẩn người, nghĩ mình nghe nhầm.
Yến Minh Tu lại khẽ gọi thêm một tiếng “Anh Đông”, thậm chí không biết lấy sức lực từ đâu, y nhào lên người Chu Tường, cuống quýt hôn hắn, miệng vẫn thì thào gọi “Anh Đông”.
34 Đêm đó Chu Tường ngủ lại nhà Thái Uy. Thực ra hắn không muốn, vợ của Thái Uy chỉ còn ba tháng nữa là sinh, hắn sợ quấy rầy gia đình anh, nhưng Thái Uy không cho hắn từ chối, khăng khăng lôi hắn về nhà.
35 Chu Tường quyết định xong, cảm thấy mình quả thật không còn đường lùi, hoặc là từ nay về sau hắn hết đường kiếm cơm nhờ ngành giải trí, hoặc là hắn liều mạng lần này, kể cả cuối cùng không phất được, thì hắn cũng tích đủ vốn tìm kế khác mưu sinh.
36 Chu Tường lái xe về nhà.
Từ khi sinh ra hắn đã sống ở căn hộ đó, suốt ba mươi năm, vậy mà bây giờ chỉ vì một người, hắn lại không dám về nhà.
Chính hắn mang người kia tới, rồi chính hắn lại muốn đuổi người kia đi.
37 Nhịp thở hỗn loạn, ***g ngực phập phồng, Chu Tường nhìn người trước mặt, cảm thấy y sao quá xa lạ. Đôi mắt hắn chất chứa thất vọng đến cực điểm, hắn chậm chạp mở miệng, “Yến Minh Tu, cậu có biết vai diễn kia có ý nghĩa thế nào với tôi không? Tôi làm mất lòng Uông Vũ Đông, sau này nhất định không còn chỗ dung thân nữa, tôi đặt cược tất cả vào vai diễn đó, chỉ có liều mạng tiến lên, tôi mới có thể sống yên ổn.
38 Yến Minh Tu ôm Chu Tường về phòng ngủ, ném hắn lên giường, cởi áo khoác và quần dài của hắn.
Y bị Chu Tường đấm đá túi bụi, mặt mũi bầm tím, sắc mặt cũng cực kỳ khó coi, mồ hôi đầm đìa.
39 Chu Tường đi tìm Thái Uy, biết Thái Uy không ở công ty, hắn bèn đến thẳng nhà anh.
Vợ Thái Uy hôm nay hơi khó chịu, nên anh xin nghỉ ở nhà. Lúc Chu Tường tìm tới cửa, anh ngẩn cả người, rồi lập tức túm lấy cổ áo hắn, giận dữ quát, “Mẹ mày, đi đâu hai ngày nay? Nếu mày chưa chết thì giải thích tao nghe!”
Chu Tường mệt mỏi đẩy Thái Uy vào nhà, “Anh Uy, vào trong rồi nói.
40 Chuyện cũ ngày xưa đảo qua não Chu Tường như ngựa phi nước đại, không thể trách hắn còn nhớ rõ, bởi thực sự đối với hắn thì chuyện cũng chỉ vừa mới phát sinh.