61 Sáng thứ Hai, Khương Hoàn chủ động liên hệ với Chu Tường, rất tự nhiên bảo sẽ đến đón hắn, đưa hắn đi xem căn hộ. Giọng điệu của gã rất bình thản, không có gì khác thường, giống như mọi chuyện đều là lẽ đương nhiên, chẳng có gì lạ cả.
62 Chu Tường nhận ra ngay, cậu trai vừa nói chuyện với hắn là tài năng trẻ mà công ty Uông Vũ Đông đang vung tiền nâng đỡ, tên gọi Đàm Dụ Hiên. Chẳng trách hắn nhìn thấy quen mắt, dù hắn ít khi xem TV, nhưng mấy người nổi tiếng chói lọi thì hắn vẫn biết.
63 Nếu Yến Minh Tu không muốn bị làm phiền, tất nhiên Chu Tường cũng sẽ không chủ động đâm đầu vào nhục.
Vừa rồi ánh mắt giao nhau, tinh thần hắn đã thương tổn nặng nề.
64 Chu Tường lấy tốc độ nhanh nhất, mặc quần áo, xuống lầu, vào bếp nấu cơm.
Tủ lạnh đầy ắp nguyên liệu nấu ăn, phỏng chừng đều là Khương Hoàn mua đến.
65 Chu Tường cơm nước xong xuôi, đang dọn dẹp nhà bếp.
Lúc này Yến Minh Tu cũng đã gọi điện xong, vừa quay lại phòng khách.
Chu Tường cầm áo khoác ra vẻ phải đi, nhưng hắn vẫn hỏi ý kiến Yến Minh Tu trước, “Yến tổng, tôi về được chưa?”
Yến Minh Tu chỉ nhìn hắn, không đáp lời.
66 Lan Khê Nhung về nước.
Theo kế hoạch, ít nhất phải sang tháng sau y mới trở về, nhưng một cú điện thoại của Yến Minh Tu khiến y giận đến nỗi phải thay đổi lịch trình, gác hết công việc, vội vàng bay về trước.
67 Sau khi Yến Minh Tu dập máy, không khí giữa hai người trong WC cũng hơi gượng gạo.
Chu Tường cất điện thoại, đưa mắt hỏi Lan Khê Nhung có ý gì, dù sao đây cũng là việc riêng của hắn, Lan Khê Nhung xích mích với Yến Minh Tu không liên quan gì tới hắn, hành động như vừa rồi cũng hơi bất bình thường đi.
68 Chu Tường nằm trên ghế phó lái, thân thể nhẹ nhàng lay động theo tốc độ xe đi. Dưới tác dụng của chất cồn, ý thức dần dần rời bỏ hắn, đôi lúc hắn mở to mắt không biết mình đang ở đâu, đôi lúc hắn lại buồn ngủ không chịu nổi.
69 Chu Tường ngủ một mạch hơn mười tiếng đồng hồ, lúc hắn tỉnh lại thì mặt trời cũng sắp xuống núi.
Cũng không phải hắn ngủ đủ rồi, mà là mắc tiểu quá nên hắn phải tỉnh.
70 Hai người đứng đối diện nhau, cùng ôm tâm sự, cùng không biến sắc, Yến Minh Tu muốn tìm tòi điều gì đó từ biểu cảm của Chu Tường, còn Chu Tường vẫn khăng khăng giữ vẻ mặt khó hiểu, điềm tĩnh nhìn lại Yến Minh Tu.
71 Có lẽ ngại những người xung quanh, nên suốt cả chuyến bay, Đàm Ân không nói thêm gì nữa, Chu Tường cũng được một thời gian yên tĩnh hiếm có.
Lúc hạ cánh, mọi người lục tục ra ngoài, lúc qua khoang hạng nhất, Chu Tường thấy Yến Minh Tu vẫn đang ngồi đọc sách.
72 Bốn giờ sáng, Chu Tường dậy hoá trang, chuyên viên trang điểm và các diễn viên phụ cũng phải dậy từ sớm để đảm bảo tiến độ ghi hình.
Hắn rời phòng rất khó khăn, Yến Minh Tu chẳng biết bệnh gì, nói có hắn ở gần rất dễ ngủ, nửa mê nửa tỉnh không cho hắn đi, từ lúc hắn tỉnh dậy đến khi xuống giường cũng phải ì ạch hơn mười phút, mãi tới lúc Yến Minh Tu tỉnh hẳn, nhìn thấy là hắn mới chịu buông tay ra.
73 Vì trò hề buổi sáng, ngày đầu tiên lên núi quay phim, không khí có vài phần áp lực. Đạo diễn thì khỏi phải nói, cả buổi mặt mũi hầm hầm, Uông Vũ Đông và Yến Minh Tu cũng vậy, các nhân viên không dám hó hé câu nào, miệng ai cũng kín như bưng.
74 Lúc Chu Tường trò chuyện với Trần Anh, láng máng nghe thấy bên phòng Uông Vũ Đông truyền đến vài tiếng tranh cãi, rất ngắn, kế đến là tiếng sập cửa, ngay sau đó, Yến Minh Tu đã quay về.
75 Chu Tường đảo một vòng trong khách sạn, hắn nghĩ nếu Yến Minh Tu vẫn ở trong khách sạn thì hắn quay về ngủ luôn, lạnh một tí chả chết được ai, nhưng hắn tìm khắp nơi vẫn không thấy y đâu.
76 Vì động đất không lớn, thôn làng không bị thiệt hại nghiêm trọng, chỉ có một số người bị thương nhẹ vì không kịp chạy ra ngoài.
Dù vậy nhưng vẫn không ai dám lơ là, người trong thôn đều mang đệm chăn ra ngoài, bày la liệt trên đất, mặc kệ trời rét căm căm, quyết định ngủ bên ngoài cả đêm.
77 Chu Tường cười gượng vài tiếng, “Yến tổng, ngài muốn tôi trả lời thế nào?”
“Tôi không thích nghe đáp án qua loa. ”
Chẳng biết từ bao giờ Yến Minh Tu đã xuống giường, y bước tới bên cạnh hắn, ngón tay thon dài nắm lấy cằm hắn, bắt hắn ngẩng đầu lên.
78 Thái Uy hẹn hắn ở quán cơm Tân Cương nhỏ, ngày trước, lúc hai người mới tốt nghiệp, vẫn còn bôn ba khắp nơi vì sinh kế, thường hay hẹn gặp nhau ở quán cơm này.
79 Chu Tường và Trần Anh vừa về đến nhà, điện thoại đã vang lên, hắn xem thử, là Yến Minh Tu nhắn tin cho hắn, bảo hắn đến ngay lập tức.
Hắn đang định hôm nay tự tay nấu bữa tối, cuối cùng lại phải kiếm cớ bỏ đi.
80 Chu Tường đưa phiếu xuất nhập của A Lục đến nơi, vừa lúc nhận được điện thoại của Yến Minh Tu.
Hắn nghe máy, giọng Yến Minh Tu vẫn say khướt giống hệt đêm qua, đã 4-5h chiều, chẳng lẽ y uống đến tận lúc này?
“Chu Tường, anh đến, anh đến đây.