1 Edit: Động Bàng Geii
. . o0o. .
Lúc Mục Ngạn mang theo một cô gái vào nhà hàng, Giản Ninh đang muốn tiến đến nghênh đón, ngẩng đầu lên nhìn thấy Mục Ngạn liền sửng sốt vài giây, ngơ ngác mà đứng tại chỗ.
2 Edit: Động Bàng Geii
. . o0o. .
Giản Ninh ngày thứ ba đi làm, Ny Ny vẻ mặt thần bí đem cậu kéo vào một góc: “Em nói với anh, soái ca kia hôm qua lại tới nữa!”
“Soái ca? Soái ca nào? Đàn ông trong mắt em ai chẳng phải là soái ca.
3 Edit: Động Bàng Geii
. . o0o. .
Sau vài ngày, Mục Ngạn đều không xuất hiện nữa.
Ny Ny vì thế còn mất mác vài ngày, cô mỗi ngày rảnh rỗi đều sẽ ra ngoài cửa nhà hàng nhìn quanh một chút.
4 Edit: Động Bàng Geii
. . o0o. .
Ny Ny chuẩn bị nghỉ ngơi một lát, liền nhìn thấy soái ca từ bên ngoài tiến vào.
“Giản Ninh đâu!”
“Nhà, nhà vệ sinh… Vừa mới đi vào.
5 Edit: Động Bàng Geii
. . o0o. .
Giản Ninh ngày hôm sau đi làm, thật xa đã nhìn thấy trước cửa hàng có một chiếc xe cực kỳ quen mắt, cậu cất bước đi tới, quả nhiên là Mục Ngạn.
6 Edit: Động Bàng Geii
. . o0o. .
Mục Ngạn nhìn thấy vẻ mặt của Giản Ninh, cảm thấy hôm nay cậu ta có cái gì đó không giống như ngày thường, còn có ánh mắt của Giản Ninh nhìn về phía y đều mang theo xăm soi cùng tìm tòi, mà chính y cũng không hiểu sao lại có chút chờ mong.
7 Edit: Động Bàng Geii
. . o0o. .
Bầu không khí đang tốt bị người ta phá huỷ, Mục Ngạn ức muốn chết, càng đừng nói tới y vừa quay đầu lại, Giản Ninh đã lau sạch nước mắt điều chỉnh lại tốt cảm xúc, tựa như người không liên quan ngồi ở đó, nếu không phải hốc mắt cùng chóp mũi của cậu còn hồng hồng, Mục Ngạn quả thật còn tưởng mình vừa từ cơn mơ tỉnh lại vậy.
8 Edit: Động Bàng Geii
. . o0o. .
Giản Ninh cả ngày đều mất tập trung, có lúc lại thở dài, có lúc lại nhíu mày, lại có đôi khi ánh mắt đột nhiên sáng ngời rực rỡ.
9 Edit: Động Bàng Geii
. . o0o. .
Giản Ninh tắm xong tới giường nằm xuống, phát hiện điện thoại có một tin nhắn cách đây mười lăm phút.
【 Về đến nhà rồi? 】
Cậu vội vàng hồi âm: 【 Tới rồi, vừa mới tắm xong.
10 Edit: Động Bàng Geii
. . o0o. .
Trước khi Mục Ngạn quen biết Giản Ninh, y cũng đã từng nghe qua rất nhiều tin đồn về cậu, nhưng lúc đó Mục Ngạn cũng không quan tâm đến bát quái nhà người ta, nghe qua liền quên, mỗi nhà đều có cái khó nói của riêng họ.
11 Edit: Động Bàng Geii
. . o0o. .
Giản Ninh nấu cháo, lại xào thêm rau dưa, dọn ra một cái khay đựng nhỏ bưng vào phòng của Mục Ngạn.
Mục Ngạn ngủ không sâu, nghe được tiếng động liền tỉnh lại, nhìn thấy thức ăn trên khay, nuốt nuốt nước miếng.
12 Edit: Động Bàng Geii
. . o0o. .
Ninh Tiệp sửng sốt, biểu tình có chút hoang mang: “Không phải con gái… Không phải con gái là có ý gì?”
Nếu đã nói ra khỏi miệng, liền không còn đường lui, Giản Ninh thở dài một hơi, cậu cảm thấy sau lưng mình đã ướt sũng mồ hôi lạnh: “Con… Thích chính là đàn ông…”
Ninh Tiệp suy nghĩ vài giây, sau đó mạnh mẽ bật dậy, ghế dựa phía sau liền ngã nhào xuống đất tạo ra âm thanh rất chói tai.
13 Edit: Động Bàng Geii
. . o0o. .
“… Không thấy?” Mục Ngạn sửng sốt, mày nhăn lại, y giữ lấy cánh tay của Giản Ninh, kéo cậu ngồi vào trong xe của mình, sau đó đem người ôm vào trong ngực, nhẹ nhàng trấn an, “Cậu khi nào thì phát hiện không thấy dì?”
Âm thanh ồn ào bị cửa xe ngăn chặn lại bên ngoài, Giản Ninh bị đôi tay hữu lực của Mục Ngạn ôm chặt, rốt cuộc cũng có cảm giác an tâm, cậu hít sâu một hơi, nói với giọng khàn khàn: “Buổi sáng tỉnh dậy đã không thấy, điện thoại không mang, giữa trưa không về…”
Mục Ngạn nghĩ nghĩ: “Có khi nào lúc xuất môn chạm mặt bạn bè hay thân thích gì đó, sau đó ăn cơm uống trà không?”
“Không có khả năng, thân thích trước kia ầm ĩ một trận không thoải mái, đã sớm không còn qua lại, hơn nữa mẹ tôi hiện tại nhát gan, căn bản không dám cùng người khác ăn cơm nói chuyện phiếm…”
Mục Ngạn không biết Giản Ninh rốt cuộc đã trải qua bao nhiêu chuyện chua xót, những chuyện này Giản Ninh chưa bao giờ nói cùng với y, y ôm thật chặt lấy cậu, nhẹ giọng nói: “Vậy có khi nào dì không tìm thấy đường về nhà không?”
“Bà ấy không thể đi xa, chỉ có thể ở xung quanh toà nhà hoạt động, mua trái cây cùng đồ ăn, chỉ cần đi xa một chút bà ấy cũng sẽ sợ hãi…” Giản Ninh lắc lắc đầu, thanh âm thống khổ tự trách, “Bà ấy là tự mình rời đi, bà ấy là hận tôi…”
“Ninh Ninh, em không cần phải tự đổ lỗi hết cho bản thân, chúng ta đi báo cảnh sát để họ điều tra, rất nhanh sẽ tìm được dì thôi.
14 Edit: Động Bàng Geii
. . o0o. .
Ninh Tiệp ngồi trong xe Mục Ngạn, có chút không được tự nhiên, cả người lui vào trong một góc, thỉnh thoảng lại trộm đánh giá Mục Ngạn.
15 Edit: Động Bàng Geii
. . o0o. .
Đêm nay Giản Ninh thật sự ngủ an ổn, có lẽ đã giải trừ khúc mắc nhiều năm, cậu vừa ngủ liền ngủ thẳng đến hừng đông.
16 Edit: Động Bàng Geii
. . o0o. .
“Ninh Ninh, dì tỉnh chưa? Không bằng tôi rời đi trước, tránh cho dì lại thấy tôi. ” Giản Ninh tắm xong liền đi ra, Mục Ngạn đã đứng dậy mặc quần áo.
17 Edit: Động Bàng Geii
. . o0o. .
Giản Ninh vốn còn muốn xin nghỉ thêm một ngày, nhưng cậu nhìn thấy tinh thần của Ninh Tiệp tốt lên nhiều lắm, có chút yên lòng, dù sao Ny Ny cũng đã gánh cho cậu mấy ngày nay, tuy rằng đối phương không nói gì, nhưng cậu cũng không thể không biết xấu hổ mà phiền toái người ta lâu như vậy.
18 Edit: Động Bàng Geii
. . o0o. .
Công ti Mục Ngạn gần đây tiếp nhận một hạng mục lớn, phải bận rộn một khoảng thời gian, hơn mười mấy người đều phải ở lại tăng ca, có khi phải thức suốt đêm, Mục Ngạn làm lão đại đương nhiên trách nhiệm càng áp lực hơn, thật sự là lấy ra được thời gian đi đón Giản Ninh tan tầm, chỉ có thể gởi tin nhắn dặn dò cậu ăn cơm đúng giờ, về nhà liền gọi đến cho y.
19 Edit: Động Bàng Geii
. . o0o. .
Mục Ngạn một đường lái xe cấp tốc trở về nhà, đem Giản Ninh doạ đến mặt mũi đều trắng bệch, liên tục cầm lấy tay áo y bảo y lái chậm một chút.
20 Edit: Động Bàng Geii
. . o0o. .
Giản Ninh là bị cái ấm lô toả nhiệt phía sau làm cho tỉnh, Mục Ngạn cả người đều dán chặt ôm lấy cậu, trên người hai người còn có một cái chăn.